Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70

Chương 240

Chương 240Chương 240
Nói xong, anh cầm tay cô, dẫn cô đi tới trước mặt mấy người kia: "Đây là Cố thủ trưởng, lãnh đạo cũ trước kia của anh, đây là cán bộ Vương."
Anh lần lượt giới thiệu, cuối cùng khi giới thiệu đến người lính văn nghệ kia, Thần Quang chú ý đến biểu tình trên mặt anh.
Trên khuôn mặt của anh không có biểu hiện đặc biệt gì, giống như giới thiệu những người khác.
Thần Quang chú ý nghe xong, người lính văn nghệ này tên là Tô Lệ Lệ.
Tiêu Cửu Phong giới thiệu xong, lại giới thiệu Thần Quang cho mọi người: "Đây là vợ tôi, chúng tôi đã kết hôn được một năm rưỡi."
Lời này vừa được nói ra, rất dễ nhận thấy là mấy vị kia đều có chút ngoài ý muốn, bao gồm cả vị Cố thủ trưởng kia, càng là ngoài ý muốn, trước tiên ông chào hỏi với Thần Quang, sau đó mới nói: "Vợ của cậu, tìm thấy ở đâu vậy, tôi thấy dáng vẻ này của cô ấy không giống như là người nông thôn."
Tiêu Cửu Phong cười nói: "Chính là vùng lân cận thôn này."
Mọi người hiển nhiên lại càng ngoài ý muốn, nhưng mà cũng không nói gì, chỉ có Tô Lệ Lệ kia là hơi cắn cắn môi, rũ mắt xuống.
**x*********% Ngay sau đó Tiêu Cửu Phong đi tiễn đám người kia, Thần Quang không đi theo.
Đám người Ninh Quế Hoa đều vây quanh, mọi người dĩ nhiên là hâm mộ, hỏi thăm rốt cuộc là Tiêu Cửu Phong và những người đó có quan hệ gì, hỏi thăm Tiêu Cửu Phong sau này có phải không ở trong thôn nữa, muốn đi huyện thành hay không, lại hỏi thăm xem rốt cuộc Tiêu Cửu Phong trước kia ở quân đội là làm gì, mồm năm miệng mười, lời ra tiếng vào nào cũng có.
Nói xong liền có người hỏi: "Người phụ nữ kia là ai vậy? Sao tôi lại thấy cô ấy cứ nhìn Cửu Phong của chúng ta thế?"
Những người khác cũng cảm thấy kỳ lạ: "Ôi chao, đây là loại phụ nữ gì vậy, mặc một chiếc áo sơ mi trắng như vậy, sao lại giống như là một người nông dân đoan chính, dáng vẻ không giống như người có thể làm việc!"
Mọi người nghe xong đều cười: "Người ta là ăn lương thực hàng hóa, ăn cơm nhà nước, không cần phải làm việc như chúng ta, đương nhiên có thể mặc đồ trắng!"
Cũng có người bắt đầu khuyên Thần Quang: "Thần Quang, cô phải cẩn thận một chút, theo tôi thấy, Cửu Phong rất tốt, đây là đại nhân vật đó, về sau không chừng có nhiều phụ nữ coi trọng anh ấy, hãy ngẫm lại Thúy Hồng năm đó đi!"
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người bắt đầu lo lắng thay cho Thần Quang. Tuệ An cũng có mặt ở trong đám người này, hiện giờ cô ta đã mang thai, bụng phình to, nhưng mà tinh thần lại rất tốt.
Vốn dĩ người đàn ông Vương Hữu Điền của cô ta căn bản không coi trọng cô ta, động một chút là nói cô ta không đứng đắn, bảo cô ta lo mà sống cho tốt, nếu không thì sẽ không cần cô ta nữa, nên cô ta cứ nhẫn nhịn như vậy, nhịn được một khoảng thời gian, ai biết đột nhiên lại mang thai.
Cô ta vừa mang thai là chuyện vô cùng kỳ diệu rồi, tựa như gà trống đánh thắng trận, vênh váo tự đắc, từ đó Vương Hữu Điền cũng không dám nhắc đến chuyện cũ nữa, cứ như vậy cẩn thận từng li từng tí chăm sóc, sợ chọc cô ta mất hứng, ủy khuất con cháu nhà họ Vương của hắn ta.
Tuệ An mang thai, đặc biệt cố gắng ưỡn bụng mình, chen chúc trong đám người: "Về sau sợ Cửu Phong không phải người bình thường, theo như chị thấy, Thần Quang, em nên mang thai một đứa, mang thai rồi, sẽ không phải sợ nữa, đàn ông sẽ bị em buộc lại rồi."
Mọi người vẫn luôn không thích Tuệ An, bình thường Tuệ An không được mọi người chào đón, nhưng mà hiện tại cô ta nói ra lời này, mọi người ngược lại đều đồng ý, ào ào gật đầu, khuyên Thần Quang nói: "Đúng vậy, Thần Quang, cô nên mau chóng mang thai một đứa, bằng không kiểu đàn ông giống Cửu Phong, chỉ sợ không giữ được lòng của anh ấy!" Thần Quang nghe những ý kiến loạn thất bát tao này, tuy rằng biết Tiêu Cửu Phong và cô lính văn nghệ kia không thể có cái gì vượt quá giới hạn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận