Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70

Chương 100

Chương 100Chương 100
Thanh âm trầm thấp của Tiêu Cửu Phong từ trên cao truyền đến: "Đói đến sốt ruột rồi?"
Giọng của Thần Quang vì chịu đói mà thấp xuống rồi, hữu khí vô lực phát ra tiếng "ừm ừm".
Tiêu Cửu Phong cúi đầu xuống: "Vậy em ngoan ngoãn nhắm mắt lại đi."
Thần Quang nghe thế, vội vàng nhắm mắt lại, hơn nữa còn dùng sức nhắm mắt lại.
Tiêu Cửu Phong càng tới gần hơn, hô hấp nóng bỏng nhẹ nhàng phun lên mặt Thần Quang.
Tuy rằng bên người chính là đống lửa, nhưng khí tức nhiệt độ của Tiêu Cửu Phong vẫn như cũ làm cho Thần Quang theo bản năng run nhẹ một cái.
Đầu ngón tay Tiêu Cửu Phong rơi vào trên môi Thần Quang vào lúc này.
Đôi môi của người con gái mềm mại mỏng manh, nhưng tay của người đàn ông lại có vết chai, thô và dày.
Loại cảm giác xa lạ này làm cho Thần Quang theo bản năng muốn nhắm chặt môi, nhưng Tiêu Cửu Phong lại bị kẹt ở giữa môi của cô.
Anh thấp giọng đưa ra mệnh lệnh: "Không cho phép ngậm lại."
Thần Quang không thể làm gì khác hơn là phải hơi hé miệng ra.
Trong bóng tối, giọng nói của Tiêu Cửu Phong giống như gió thổi qua cát đá trong núi, anh thấp giọng nói: "Ngoan nào."
Thời điểm dứt lời, một hạt gì đó rơi vào trong miệng Thần Quang.
Thần Quang giật mình, còn chưa kịp phản ứng, mùi sữa ngọt ngào đã tràn ngập trong miệng.
"Kẹo sữa?" Thần Quang kinh hỉ mở mắt ra, giọng nói lúc ngậm đường của cô có chút không rõ ràng.
Tiêu Cửu Phong không nói gì, bàn tay to đã rút lại.
Thần Quang bỗng nhiên ngồi dậy, mặt mũi mang vẻ tươi cười nhìn Tiêu Cửu Phong, thỏa mãn mà nhấm nháp bình phẩm tư vị của viên kẹo trong miệng.
Là kẹo sữa thỏ trắng, ngọt ngào mềm mại, chậm rãi tan ra trong miệng, vị ngọt sữa bò nồng đậm kia liền tràn ngập trong miệng.
Tiêu Cửu Phong lúc này đã không còn nhìn cô nữa, anh nắm cây gậy gỗ kia, đang chuyên tâm nướng thịt thỏ.
Thần Quang tiến lại gần, ôm lấy cánh tay anh, nhỏ giọng hừ hừ, dù giọng nói có chút không rõ ràng: "Anh Cửu Phong, anh thật tốt!"
Tiêu Cửu Phong không để ý tới cô. Thân Quang ngậm kẹo sữa thỏ trắng ở trong miệng, cười tum tỉm: "Anh Cửu Phong, anh lấy kẹo này ở đâu ra thế?"
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Tiêu Cửu Phong vẫn không để ý tới cô.
Thần Quang càng xích lại gần hơn, ngả người dựa vào trên bả vai của anh: "Ăn ngon thật!"
Tiêu Cửu Phong rũ mắt nhìn lướt qua cô gái nhỏ đang dựa vào trên người mình: "Ăn xong rồi à?"
Thần Quang có chút tiếc nuối liếm môi: "Ăn xong rồi."
Trong ánh lửa, đôi môi kia bị cô liếm đến mức hồng nhạt ướt át như mật đường.
Ánh mắt Tiêu Cửu Phong chuyển sang thâm trầm, nhưng mà vẫn thong thả dời ánh mắt, thản nhiên nói: "Được rồi, ăn thịt thôi."
Ăn thịt?
Thần Quang mặt mày hớn hở: "Được! Ăn thịt thôi!"
***x******%
Đây là món thịt thỏ nướng ngon nhất mà Thần Quang từng ăn trong đời.
Tiêu Cửu Phong vậy mà lấy ra một ít gia vị, có màu đen, có màu trắng còn có màu nâu, đều là vụn nhỏ, anh liền rắc lên thịt thỏ đã nướng xong kia.
Thần Quang không hiểu đây là cái gì, liền ngoan ngoãn chờ ở bên cạnh.
Đợi đến khi Tiêu Cửu Phong rắc xong, đưa cho Thần Quang một miếng thịt đùi thỏ.
Gần ánh lửa, thần quang nhìn khối thịt nướng rắc đầy các loại gia vị kia, bên ngoài là vàng óng, hiện ra bóng loáng, vừa nhìn đã đặc biệt giòn.
Cô thử cắn một cái.
Một ngụm cắn xuống, quả thực là không thể tin được: "Ăn ngon! Ăn thật ngon!"
Nhịn không được lại cắn một miếng.
Thịt thỏ nướng này ăn quá ngon.
Bên ngoài cháy vàng xốp giòn, thịt bên trong mềm mại tươi non, cũng không biết dùng gia vị gì, gia vị này không thể nói là cay hay mặn, lại làm cho thịt thỏ nướng trở nên thơm ngon vô cùng.
Thần Quang chưa từng ăn thịt thỏ nướng ngon như vậy: "Anh Cửu Phong, anh rắc cái gì lên bên trên vậy?"
Tiêu Cửu Phong tự mình cầm lấy một cái đùi thỏ khác nếm thử, mùi vị này anh cực kỳ hài lòng.
Anh cũng không phải người thích ham muốn ăn uống, nhưng mà cô gái nhỏ là người tham ăn và thích ăn, nên anh cũng phí một ít tâm tư vào trong đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận