Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70

Chương 81

Chương 81Chương 81
Vương Kim Long kìm nén đến mặt đỏ bừng, hắn ngẩng đầu nhìn tiêu Cửu Phong.
Tiêu Cửu Phong cánh tay để trần, áo khoác ngắn thấm mồ hôi rất tùy ý mà khoác lên trên vai, miệng ngậm một cọng cỏ đuôi chó, vẻ mặt cà lơ phất phơ, trong mắt lại mang theo một tia cười.
Vương Kim Long cảm thấy đó là cười nhạo.
Cúi đầu cầu xin Tiêu Cửu Phong, điều này trong mắt hắn là không thể dễ dàng tha thứ.
Vương Kim Long nghiêm mặt, nhìn lướt qua cô gái trẻ cách đó không xa, lại nhìn thấy cô gái trẻ đang sóng vai đi cùng mấy người phụ nữ, không biết đang nói cái gì, quay đầu cười nhìn về phía Tiêu Cửu Phong bên này.
Vương Kim Long cau mày: "Kim Quý, anh thử lại lần nữa, cái này cũng không khó sửa mà."
Vương Kim Quý: "Cậu nói không khó sửa, vậy cậu thử xem al Tôi đã nghĩ biện pháp, nhưng sau khi mở ra, tôi thực sự không thể xuống tay được!"
Vương Kim Long thất bại lau mặt một cái: "Anh! Thế mà anh còn không chịu nói sớm!"
Nếu nói sớm được, hắn ta vừa rồi cũng không đến mức khoe khoang trước mặt Tiêu Bảo Đường và Tiêu Cửu Phong như vậy.
Tiêu Bảo Đường: "Kim Long, đều là hàng xóm, đều là anh em quen biết từ nhỏ, có cái gì cần giúp đỡ, anh cứ việc nói ral"
Tiêu Cửu Phong bên cạnh lại giống như không nhìn thấy, trong miệng ngậm cỏ đuôi chó lắc lư.
Vương Kim Long đột nhiên tức giận không có chỗ phát tiết, Tiêu Cửu Phong đây là cố ý đi.
Anh không thể nói một câu để người ta có cái bậc thang mà leo xuống à, cái dạng này làm thế nào mà hắn có thể mở miệng?
Tiêu Bảo Đường nhìn hắn không lên tiếng: "Không có việc gì thì chúng tôi đi trước đây! Kỳ thật chú của tôi ấy, kỹ thuật không được, làm việc cũng không quá đáng tin cậy, vừa rồi có thể sửa xong, có le cũng là trùng hợp."
Vương Kim Long hít sâu một hơi, lại hít sâu một hơi.
Sau khi hít sâu một hơi, hắn vẫn nghẹn đến đỏ bừng mặt, cắn răng, khàn giọng mở miệng: "Bảo Đường, để Cửu Phong nhìn một chút, cũng giúp chúng tôi sửa một chút đi."
Lúc Vương Kim Long nói ra lời này, cảm thấy mặt mũi của mình đều bị giam xuống dưới lòng bàn chân rồi.
Nhưng hắn ta cũng không có cách nào, phải nhanh chóng sửa cho xong, cây trồng đang chờ được tưới nước! Cây trông không được tưới nước, làm chậm trễ, nếu không may cây giống này khô hoặc chết, thì sẽ là rắc rối lớn. Người nông dân cho dù ủy khuất chính mình cũng không thể ủy khuất cây giống.
Sau khi nói xong, hắn đã chờ, chờ xem Tiêu Cửu Phong sẽ nói cái gì.
Tiêu Cửu Phong sẽ nhục nhã hắn, sẽ hung hăng ném những chế giễu cười nhạo mà lúc trước hắn đã làm trở về, còn có thể ra vẻ một phen?
Nhưng mà tất cả những điều này hắn tiếp nhận.
Hắn ngẩng đầu, nhìn về phía Tiêu Cửu Phong.
Đại trượng phu co được giãn được, vì hoa màu của đại đội sản xuất, vì tất cả mọi người được bội thu, cái này cũng không tính là gì.
Hắn thậm chí nhớ tới khi còn bé đã từng đọc qua một cuốn sách, trong đó có một người là Hàn Tín, Hàn Tín người ta không phải cũng chịu nhục nhã sao?
Ngay khi hắn nghĩ như vậy, Tiêu Cửu Phong lại đứng dậy, trực tiếp đi qua bên cạnh động cơ của bọn họ.
Vương Kim Long sửng sốt một chút, Vương Kim Quý cũng thoáng sửng sốt một chút.
Tiêu Cửu Phong đã khom lưng nhặt cái cờ lê bị Vương Kim Quý ném ở đó lên, ngồi xổm trước động cơ làm việc.
Đại đội sản xuất thôn Vương Lâu bên cạnh hai mặt nhìn nhau, đều có chút không quá tin tưởng.
Bọn họ vẫn luôn có khúc mắc với đại đội sản xuất Hoa Câu Tử, lần này đại đội của mình có chuyện cầu xin bọn họ, bọn họ sao lại một chút cũng không làm dáng, thoải mái như vậy?
Không quá tin tưởng al
Vương Kim Long thoạt nhìn cũng sửng sốt.
Sau đó ngẫm lại, đột nhiên liền hiểu.
Sau khi hiểu được, lập tức không biết nói cái gì.
Hắn ra ngẩng cổ lên, hít một hơi thật sâu, nhìn vào ngày hôm nay, nhìn ra dòng sông này, nhìn vào bờ ruộng không thể nhìn thấy, rốt cuộc hắn khàn giọng nói: "Cửu Phong, lần này tôi phải cảm ơn cậu rồi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận