Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70
Chuong 208
Chuong 208Chuong 208
Thần Quang có chút mơ màng, nhưng mà vẫn cố gắng suy nghĩ một chút: "Nhưng bất luận lúc nào đi chăng nữa, người có tiền cũng có thể muốn làm gì thì làm, ví dụ như sư thái chúng em nói, lúc trước có một người đàn ông trong đại đội sản xuất, hắn có lương thực, trong nhà có một người vợ, bên ngoài còn lêu lỏng nuôi thêm hai ba người phụ nữ nữa, những người phụ nữ kia chính là ham muốn lương thực của hắn."
Lời cô nói cực kỳ có đạo lý.
Tiêu Cửu Phong phát hiện nàng dâu này của mình thật sự có tuệ căn(*).
[Chú thích: (*) Tuệ căn: ý chỉ lĩnh ngộ được chân lý nhà Phật, chỉ sự thông minh. ]
Bất kể ở thời đại nào, bất kể pháp luật quy định như thế nào, khi bạn có quyền lực và tiền bạc mà người khác không có, bạn có thể tận hưởng những tài nguyên mà người khác không thể tận hưởng, bao gồm cả tài nguyên tình dục.
Có điều... Tuệ căn chết tiệt này, loại tuệ căn này thì có ích lợi gì chứ
Tiêu Cửu Phong: "Anh thật sự không có tiểu thiếp."
Thần Quang: "Vậy anh có cưới vợ không?"
Tiêu Cửu Phong: "Không có." Thân Quang: "Vậy làm thế nào mà anh biết nhiều kiểu như vậy?"
Tiêu Cửu Phong nhất thời không nói lời nào.
Điều này cần phải hỏi sao, anh là một người trưởng thành, đã từng sống trong một thời đại bùng nổ thông tin, ngay cả khi anh không cố ý để ý thì ít nhiều vẫn sẽ biết một số thông tin, điều này không phải là bình thường sao?
Anh suy nghĩ một chút, suy tính chọn lời sao cho phù hợp: "Vào thời điểm đó thì tất cả mọi người đều biết những chuyện này."
Thần Quang nghe vậy thì mở to hai mắt, khiếp sợ nói: "Tất cả các anh đều sẽ chơi nhiều kiểu như vậy sao!?"
Tiêu Cửu Phong: "..."
Đột nhiên cảm thấy việc này dù có giải thích thế nào cũng không thể nói cho rõ ràng được.
Cũng may anh còn có thể chuyển sang đề tài khác, anh đành phải đem lên thứ mà anh mang về: "Em muốn xem không, anh đã mang về không ít đồ ăn ngon."
Quả nhiên Thần Quang nghe thấy có đồ ăn thì nhất thời buông tha việc truy hỏi ngọn nguồn, Tiêu Cửu Phong thấy vậy thì nắm lấy tay cô, lôi kéo cô đi tới căn phòng phía Tây, dẫn cô đi xem những thứ kia.
Anh mang về rất nhiều đồ, đều là đồ ăn ngon, có bánh đậu xanh, còn có bánh tổ, có bánh quai chèo, còn có một loại bánh rất dày, chắc hắn được làm từ bột mì trắng khô.
Mấy thứ này đối với Thần Quang mà nói thì dĩ nhiên là cũng chưa từng thấy qua, cô hết nhìn cái này rồi lại nhìn sang cái kia, các loại đều nếm thử một chút, nhất thời lại hỏi Tiêu Cửu Phong ở bên ngoài có chịu khổ hay không, có gặp phải người xấu hay không.
Tiêu Cửu Phong nở nụ cười: "Không có gì cả đâu, vấn đề lớn nhất chính là bên cạnh không có vợ anh để ôm mỗi ngày mà thôi."
Lời này nói trên giường thì cũng không trách làm gì đi, đến khi xuống giường rồi mà vẫn nói làm cho người ta nóng hết cả tai, may mắn là bên cạnh không có ai khác.
*****************%
Lần này Tiêu Cửu Phong không chỉ mang về nhiều đồ ăn ngon như vậy để đặt ở trong nhà, mà còn vác theo giống lúa mì đen về nữa.
Sau khi lấy giống lúa mì đen này ra, toàn thôn già trẻ trai gái đều hết sức kinh ngạc: "Chính là mua loại này sao? Sao lại đen sì như thế? Cái này là cái gì đây?"
Cũng có người bắt đầu tò mò: "Loại hạt này thật sự có thể trồng ra lúa mì sao? Cái này không giống với lúa mì của chúng ta sao?"
Càng có nhiều người hiếu kì hơn nữa: "Cái này thực sự có thể ăn được sao?" Tiêu Bảo Đường nhìn tất cả mọi người, đây đều là trong dự liệu của hắn, hắn đã hiểu được ở nơi lạc hậu ngu muội và vùng quê hẻo lánh này, bất kỳ chuyển hóa nào cũng nhất định sẽ bị hoài nghi và chất vấn, một người nếu muốn làm nên chuyện thì cần phải loại bỏ muôn vàn khó khăn.
Nhưng hắn không sợ, hắn tin tưởng Tiêu Cửu Phong, tin tưởng lời mà chú hắn nói, lời chú hắn nói nhất định là đúng.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Thần Quang có chút mơ màng, nhưng mà vẫn cố gắng suy nghĩ một chút: "Nhưng bất luận lúc nào đi chăng nữa, người có tiền cũng có thể muốn làm gì thì làm, ví dụ như sư thái chúng em nói, lúc trước có một người đàn ông trong đại đội sản xuất, hắn có lương thực, trong nhà có một người vợ, bên ngoài còn lêu lỏng nuôi thêm hai ba người phụ nữ nữa, những người phụ nữ kia chính là ham muốn lương thực của hắn."
Lời cô nói cực kỳ có đạo lý.
Tiêu Cửu Phong phát hiện nàng dâu này của mình thật sự có tuệ căn(*).
[Chú thích: (*) Tuệ căn: ý chỉ lĩnh ngộ được chân lý nhà Phật, chỉ sự thông minh. ]
Bất kể ở thời đại nào, bất kể pháp luật quy định như thế nào, khi bạn có quyền lực và tiền bạc mà người khác không có, bạn có thể tận hưởng những tài nguyên mà người khác không thể tận hưởng, bao gồm cả tài nguyên tình dục.
Có điều... Tuệ căn chết tiệt này, loại tuệ căn này thì có ích lợi gì chứ
Tiêu Cửu Phong: "Anh thật sự không có tiểu thiếp."
Thần Quang: "Vậy anh có cưới vợ không?"
Tiêu Cửu Phong: "Không có." Thân Quang: "Vậy làm thế nào mà anh biết nhiều kiểu như vậy?"
Tiêu Cửu Phong nhất thời không nói lời nào.
Điều này cần phải hỏi sao, anh là một người trưởng thành, đã từng sống trong một thời đại bùng nổ thông tin, ngay cả khi anh không cố ý để ý thì ít nhiều vẫn sẽ biết một số thông tin, điều này không phải là bình thường sao?
Anh suy nghĩ một chút, suy tính chọn lời sao cho phù hợp: "Vào thời điểm đó thì tất cả mọi người đều biết những chuyện này."
Thần Quang nghe vậy thì mở to hai mắt, khiếp sợ nói: "Tất cả các anh đều sẽ chơi nhiều kiểu như vậy sao!?"
Tiêu Cửu Phong: "..."
Đột nhiên cảm thấy việc này dù có giải thích thế nào cũng không thể nói cho rõ ràng được.
Cũng may anh còn có thể chuyển sang đề tài khác, anh đành phải đem lên thứ mà anh mang về: "Em muốn xem không, anh đã mang về không ít đồ ăn ngon."
Quả nhiên Thần Quang nghe thấy có đồ ăn thì nhất thời buông tha việc truy hỏi ngọn nguồn, Tiêu Cửu Phong thấy vậy thì nắm lấy tay cô, lôi kéo cô đi tới căn phòng phía Tây, dẫn cô đi xem những thứ kia.
Anh mang về rất nhiều đồ, đều là đồ ăn ngon, có bánh đậu xanh, còn có bánh tổ, có bánh quai chèo, còn có một loại bánh rất dày, chắc hắn được làm từ bột mì trắng khô.
Mấy thứ này đối với Thần Quang mà nói thì dĩ nhiên là cũng chưa từng thấy qua, cô hết nhìn cái này rồi lại nhìn sang cái kia, các loại đều nếm thử một chút, nhất thời lại hỏi Tiêu Cửu Phong ở bên ngoài có chịu khổ hay không, có gặp phải người xấu hay không.
Tiêu Cửu Phong nở nụ cười: "Không có gì cả đâu, vấn đề lớn nhất chính là bên cạnh không có vợ anh để ôm mỗi ngày mà thôi."
Lời này nói trên giường thì cũng không trách làm gì đi, đến khi xuống giường rồi mà vẫn nói làm cho người ta nóng hết cả tai, may mắn là bên cạnh không có ai khác.
*****************%
Lần này Tiêu Cửu Phong không chỉ mang về nhiều đồ ăn ngon như vậy để đặt ở trong nhà, mà còn vác theo giống lúa mì đen về nữa.
Sau khi lấy giống lúa mì đen này ra, toàn thôn già trẻ trai gái đều hết sức kinh ngạc: "Chính là mua loại này sao? Sao lại đen sì như thế? Cái này là cái gì đây?"
Cũng có người bắt đầu tò mò: "Loại hạt này thật sự có thể trồng ra lúa mì sao? Cái này không giống với lúa mì của chúng ta sao?"
Càng có nhiều người hiếu kì hơn nữa: "Cái này thực sự có thể ăn được sao?" Tiêu Bảo Đường nhìn tất cả mọi người, đây đều là trong dự liệu của hắn, hắn đã hiểu được ở nơi lạc hậu ngu muội và vùng quê hẻo lánh này, bất kỳ chuyển hóa nào cũng nhất định sẽ bị hoài nghi và chất vấn, một người nếu muốn làm nên chuyện thì cần phải loại bỏ muôn vàn khó khăn.
Nhưng hắn không sợ, hắn tin tưởng Tiêu Cửu Phong, tin tưởng lời mà chú hắn nói, lời chú hắn nói nhất định là đúng.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận