Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70

Chương 235

Chương 235Chương 235
Cô cảm thấy kiến thức trong sách giáo khoa bây giờ quá hạn chế, cô hy vọng sẽ giúp cho bọn nhỏ nâng cao kiến thức hơn, nhưng cô chỉ biết kinh Phật, không thể cứ dựa vào kinh Phật để cải biên ra những câu chuyện.
Tiêu Cửu Phong thấy cô thích, dứt khoát mua hết cho cô, Thần Quang dĩ nhiên là rất cao hứng.
Lần này hai người vào huyện thành, có thể nói là thắng lợi trở về, chờ đến khi về tới nhà, trước tiên thu thập đồ đạc, Thần Quang bắt đầu bận rộn, vội vàng làm quần áo cho Tiêu Cửu Phong, làm quần áo cho mình, còn phải chuẩn bị bài học, lại nhìn mấy quyển sách mới mua.
Bận rộn đến tối như vậy, trong phòng thắp đèn đầu, Thần Quang nằm sấp ở đầu giường đọc sách, Tiêu Cửu Phong thì ở bên cạnh làm ghế nhỏ.
Lúc trước anh làm ghế nhỏ, sau đó mang đến chợ, ai cũng thích, dau muốn lấy đồ đổi với bọn họ, Thần Quang cảm thấy việc mua bán này không tệ, bảo anh tiếp tục làm, làm nhiều một chút, đến lúc đó lấy đi đổi đầu muối tương dấm gì đó, anh thấy cô vui vẻ nên cũng đành phải làm.
Bên ngoài có mặt trăng, trong phòng là đèn đầu to bằng hạt đậu, Thần Quang nằm sấp ở đó, nghiêm túc đọc sách, lật từng trang từng trang, khi thì thở dài, khi thì khen ngợi. Tiêu Cửu Phong đang cúi đầu làm băng ghế nhỏ ngẩng đầu nhìn qua, chỉ thấy cô nằm sấp ở đó, vểnh hai chân lên trời, thời điểm cao hứng thì gật gù đắc ý còn lắc lư chân, lúc mất hứng thì cúi đầu ủ rũ thở dài.
Anh cảm thấy buồn cười, cũng đã lớn rồi vậy mà còn giống như một đứa trẻ.
Thần Quang đọc sách, sau đó lại đột nhiên nhớ tới một chuyện, nâng cằm hỏi: 'Anh Cửu Phong, anh nói xem Tứ Hổ bang này bị đập tan sẽ mang đến biến đổi gì cho cuộc sống của chúng ta?"
Tiêu Cửu Phong cười: "Không phải đang đọc sách sao, sao đột nhiên em lại nhớ tới mà hỏi cái này?"
Thần Quang: "Em đọc sách thấy bên trên nói về sự thay đổi nên em nghĩ về nó!"
Tiêu Cửu Phong thu lại ý cười, suy nghĩ một chút: "Có lẽ là biến đổi rất lớn."
Thần Quang: "Hả? Lớn bao nhiêu cơ ạ?"
Tiêu Cửu Phong im lặng một lát, nói: "Nếu như rời khỏi nơi này thì sao?"
Thần Quang hơi kinh hãi, cô chỉ là tùy tiện hỏi một chút mà thôi, không nghĩ tới anh lại nói như vậy: "Rời đi? Rời khỏi đâu?"
Tiêu Cửu Phong: "Đại đội sản xuất Hoa Câu Tử."
Thần Quang nhíu mày, có chút buồn rầu nói: "Chúng ta phải rời khỏi đây sao?" Tiêu Cửu Phong: "Có thể, hiện tại Tứ Hổ bang bi đánh tan, anh có thể trở lại vị trí ban đầu của mình, nhưng hết thảy cũng không nhất định, cần phải chờ phía trên chỉ đạo."
Thần Quang nhất thời hiểu ra.
Trước kia anh là quân nhân, cái gọi là giải nghệ chỉ là kế tạm thời, hiện tại hết thảy đều chuyển biến tốt đẹp, anh có khả năng trở lại vị trí cũ.
Còn cô thì sao? Cô có phải cũng đi theo anh trở về hay không?
Tiêu Cửu Phong hình như nhìn thấu tâm tư của cô, gật đầu: "Nếu như anh đi, em cũng đi cùng anh."
Thần Quang cắn môi, suy nghĩ một chút: "Vậy chúng ta sẽ đi đâu đây?”
Tiêu Cửu Phong: "Trong thành."
Thần Quang: "Huyện thành sao?"
Tiêu Cửu Phong: "Anh cũng không biết, anh sẽ đi viết một bảng báo cáo, nghe theo sự sắp xếp của bọn họ.”
Thần Quang ồ một tiếng, đột nhiên lại hỏi: "Anh Cửu Phong, trước kia lúc anh ở trong quân đội, rốt cuộc là làm cái gì?"
Sau khi hỏi điều này, cô vội vàng nói: "Nếu như không thể nói, vậy thì anh không cần nói với em đâu!"
Tiêu Cửu Phong: "Anh có thể nói mà."
Nói xong, anh nói đến chuyện quá khứ, kỳ thật rất đơn giản, sau khi anh làm lính, nhờ vào kiến thức và năng lực kiếp trước, có một ít thiên phú đặc thù, nên anh được chọn trúng, đi vùng sâu vùng xa chấp hành một ít nhiệm vụ đặc thù, đương nhiên là có một ít bí mật, chính là cơ mật trong quân đội.
Sau đó Tứ Hổ bang gây sóng gió, tổ chức của anh tạm thời giải tán, anh được sắp xếp vào một bộ phận khác, nhưng có đôi khi gặp phải một ít tình huống đặc thù, anh cũng sẽ tạm thời đi ra ngoài hỗ trợ chấp hành nhiệm vụ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận