Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70

Chương 196

Chương 196Chương 196
Nhưng nhiều người nhìn cô như vậy, cô vẫn chừa lại mặt mũi cho Tuệ An: "Sư tỷ tôi cũng chỉ nhận biết được mấy chữ, thế nhưng làm tiên sinh thế nào tôi cũng không rành lắm, cái này phải thông qua cửa ải ở chỗ đại đội cái đã."
Mọi người nghe được chuyện Tuệ An thế mà thật sự biết chữ, có chút giật mình, vì thế đều quay sang hỏi Thần Quang thì sao
Thần Quang gật đầu: "Đúng vậy ạ, tôi có biết chữ."
Vợ Tiêu Bảo Đường vừa nghe được như vậy thì bắt đầu giật dây: "Thím nhỏ à hay là cô đi làm nữ tiên sinh dạy chúng tôi đi!"
Những người khác cũng đồng ý: "Được đó, đừng để cho Tuệ An dạy, tôi lại cảm thấy cô ấy không đáng tin cậy thế nào ấy!"
Thần Quang nghe xong lời này, kỳ thật cô không có ý muốn cướp lấy cái danh tiếng này, thế nhưng trong lòng lại âm thầm suy nghĩ, nếu như có thể đi dạy cho mọi người biết chữ, có phải mọi người sẽ thích cô hơn hay không? Có phải Tiêu Cửu Phong cũng sẽ cảm thấy cô càng tài giỏi hơn hay không?
Thật đúng là cô có chút để tâm đến chuyện này.
Thần Quang có chút động lòng, cô cũng muốn đến lớp học chữ để dạy.
Sau khi nghĩ như vậy, cô bắt đầu suy xét làm sao mới có thể đến lớp học chữ dạy học.
Cô nhớ lúc trước viết đơn xin kết hôn, Tiêu Bảo Đường thấy mình ký tên, không phải đã từng nói sao, nói có thể để mình đi dạy lớp học chữ.
Tiêu Bảo Đường đã nói như thế, vậy thì cô vẫn còn có hi vọng.
Thần Quang đếm trên đầu ngón tay, nhanh nhóng đếm qua những phụ nữ trong thôn một lần, mấy ngày này cô đi theo vợ Tiêu Bảo Đường, vợ Tiêu Bảo Huy còn có cả Ninh Quế Hoa, các cô ấy cùng nhau chơi đùa, đại khái cũng biết một số tình hình trong thôn.
Phần lớn phụ nữ chưa từng được đi học, cho dù là đến trường thì cũng chỉ là lên tiểu học hai ba năm hoặc ba bốn năm, đã nhiều năm không đụng vào sách vở, những chữ học trước đó đã sớm quên hết, cho nên tính tới tính lui, phụ nữ có học thức trong thôn chỉ có Vương Thúy Hồng, nghe nói Vương Thúy Hồng học đến lớp 8, sau đó trong thôn đã xảy ra biến cố lớn, gặp phải sự kiện đó nên mới không thể đến trường.
Ngoại trừ Vương Thúy Hồng ra, chỉ còn cô và sư tỷ Tuệ An.
Số chữ sư tỷ biết đương nhiên sẽ không bằng cô, nếu thực sự so sánh thì Thần Quang có chút tự tin hơn cô ta.
Chỉ là với Vương Thúy Hồng thì không biết ghê gớm ra sao, đời trước cũng không biết cô ta làm gì, anh Cửu Phong càng không nhắc đến, nếu đời trước cô ta là một người trí thức và tài giỏi giống như anh Cửu Phong, vậy chẳng phải cô hoàn toàn không thể so sánh bằng sao?
Có điều Thần Quang sau khi ngẫm lại việc này, ngược lại cô càng có thêm ý chí chiến đấu hơn.
Vương Thúy Hồng vẫn luôn nói cô không hiểu biết cái này hay không hiểu cái kia, so ra cái gì cũng kém hơn cô ta, còn nói cô không xứng với Tiêu Cửu Phong, bảo cô và Tiêu Cửu Phong không có tiếng nói chung, vậy cô nhất định phải nghĩ cách đè ép cô ta ở mặt này, để cho cô ta biết Thần Quang tôi đây cũng rất có khả năng!
Nghĩ như vậy xong thì Thần Quang càng có thêm ý chí chiến đấu, về nhà tùy tiện ăn chút gì đó, rồi liền nhanh chóng chạy tới chỗ làm việc tìm Tiêu Bảo Đường.
Tiêu Bảo Đường nhìn thấy Thần Quang thì vội vã đứng dậy, nhường chỗ cho cô ngồi xuống.
"Thím nhỏ à, sao thím lại đến đây? Có chuyện gì thím cứ nói, tôi qua đó tìm thím là được..."
Nhưng mà nói được một nửa, hắn vội vàng ngậm miệng lại.
Không được đâu, chú hắn không có ở nhà, đương nhiên hắn sẽ không dám đến nhà thím nhỏ.
Thím nhỏ trẻ tuổi xinh đẹp lại còn yểu điệu, nếu hắn qua đó, ngộ nhỡ chú hắn hiểu lầm thì có thể trực tiếp đá bay hắn như chơi! "Kỳ thực cũng không có chuyện gì, chỉ là tôi muốn hỏi một chút chuyện về lớp học chữ, tôi hiểu biết một ít chữ nên đâm ra muốn hỏi qua một chút, tôi có thể đến dạy cho mọi người ở lớp học chữ hay không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận