Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70

Chương 83

Chương 83Chương 83
Lúc Thần Quang tan tầm, trời còn chưa tối hẳn, cô vốn định chờ Tiêu Cửu Phong cùng nhau trở về chung, nhưng ai biết vừa vặn gặp được mấy người vợ, vợ Tiêu Bảo Đường Tiêu Bảo Huy đều ở đây, các cô ấy nhìn thấy cô, liền nói vừa rồi Tiêu Cửu Phong lên núi kiếm củi rồi.
"Kiếm củi ư?" Thần Quang nghe xong thoáng buồn bực, trong nhà thiếu củi sao?
"Đúng vậy, chú Cửu Phong nói, củi trong nhà sắp dùng hết rồi."
"Ừm... Là sắp dùng hết."
Thần Quang cảm thấy Tiêu Cửu Phong nói dối, rõ ràng là anh đang gạt người.
Nhưng mà người có năng lực như anh, lừa gạt người khác luôn luôn có đạo lý a.
Thần Quang cũng không nói gì nữa, đi theo tất cả mọi người cùng nhau trở về thôn.
Sau khi về đến nhà, cô giặt quần áo trước và bắt đầu nấu nước chuẩn bị nấu cơm.
Đang nấu cơm, nghe được ở phía cổng lớn có động tĩnh, từ phòng bếp nhìn ra bên ngoài, chỉ thấy Tiêu Cửu Phong cõng một bó củi trở về.
Thần Quang: "Anh đã trở vê!"
Tiêu Cửu Phong không để ý tới cô, trực tiếp đóng chặt cửa lớn, sau đó xách bó củi kia tới phòng bếp.
Thần Quang đang muốn nói một bó củi lớn như vậy, làm sao anh lại xách hết tất cả đến phòng bếp, liền thấy Tiêu Cửu Phong mở bó củi kia ra.
Sau khi mở bó củi ra, bên trong lại có hai con cá lớn, cá lớn rơi trên mặt đất, còn nhảy trên mặt đất nữa.
Thần Quang phát ra tiếng kinh hô trầm thấp, nhưng mà sau khi kinh hô xong, vội vàng dùng hai tay dùng sức che miệng mình lại.
Tiêu Cửu Phong liếc nhìn cô một cái: "Được, có tiến bộ, còn không tính là quá ngốc."
Thần Quang mới không quan tâm lúc này anh nói mình ngốc, cô không thể tin được nhìn hai con cá kia: "Lấy đâu ra vậy, hai con cá này thật béo!"
Tiêu Cửu Phong: "Bắt được trong suối nước."
Trong mắt Thần Quang tỏa ra thứ ánh sáng chói loà, kích động đến mức vây quanh con cá: "Béo như vậy! Thật tươi al"
Nhìn bộ dạng này, quả thực là nước miếng đều muốn chảy ra.
Tiêu Cửu Phong mặt mày khẽ động, đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, anh nhướng mày, nhìn cô rồi hỏi: "Thích ăn cá lắm sao?"
Thần Quang mãnh liệt gật đầu: "Thích, thích!"
Đầu năm nay, nào có chuyện thích hay không thích, có thể có thức ăn lấp đầy bụng là rất tốt rồi, về phần thịt, đó càng là thứ mà người bình thường nghĩ cũng không dám nghĩ.
Tiêu Cửu Phong: "Cảm thấy thịt cá ăn ngon sao?”
Lần này nước miếng của Thần Quang thật sự muốn chảy xuống tới nơi, vội vàng gật đầu lia lịa: "Ăn ngon!"
Tiêu Cửu Phong nghi ngờ nhìn cô: "Lúc trước không phải cô là ni cô sao? Thì ra ni cô các cô không ăn chay sao?"
Nói lời này anh mới nhớ tới, kỳ thật trứng gà cũng là thức ăn mặn, theo lý thuyết thì ni cô cũng không ăn trứng gà.
Thần Quang nghe vậy, trong phút chốc liền sửng sốt, sau đó xấu hổ đến đỏ mặt: "Tôi, tôi chưa từng ăn thịt cá..."
Tiêu Cửu Phong: "Phải không?"
Thần Quang liếm liếm môi, thật cẩn thận nói: "Tôi chính là nghĩ đến, thịt cá này khẳng định rất ngon đi."
Tiêu Cửu Phong "xùy" cười ra tiếng, nhìn cô nói: "Được, vậy tôi tự mình ăn hai con cá này, cô nhìn là được rồi."
Cái miệng nhỏ nhắn của Thần Quang khẽ nhếch: "Hả?"
Đáy mắt trong suốt, toàn bộ đều là thất vọng.
Tiêu Cửu Phong đã xách theo hai con cá, không lên tiếng ma đến phòng đặt tạp vật ở phía Đông giết cá, cá mang theo mùi tanh, không thể để cho hàng xóm ngửi được, trước tiên chôn vảy cá được cạo ra vào trong đất.
Sau khi sử lý cá, anh bắt đầu lấy nồi để chuẩn bị hầm cá.
Bởi vì cá rất tươi, căn bản không cần quá nhiều gia vị, du sao trong nhà cũng không có nhiều gia vị như vậy, liền trực tiếp bỏ một chút đầu khử mùi tanh, một chút muối ăn, lại không biết từ đâu móc ra một bình rượu xái nhỏ đổ trực tiếp một chút vào nồi, sau đó bắt đầu cho cá vào hầm canh.
Tiêu Cửu Phong hạ lệnh: "Để lửa nhỏ chậm rãi hầm."
Thần Quang: "Ờ. .. Được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận