Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70
Chương 77
Chương 77Chương 77
Tuệ An: "Em nói nếu anh ta đánh em, vậy em phải làm sao bây giời"
Thần Quang khó xử: "Anh ấy chưa đánh em bao giờ."
Tuệ An: "Sau này thật khó mà nói, chị nhớ tới ngày đó anh ta nói chuyện với Vương Thúy Hồng thật tàn nhẫn, em nói trước mặt người đàn ông nhà người ta, anh ta nói thẳng tôi từng chơi qua cô ta à, có người đàn ông như vậy sao, nói chuyện thô lỗ như thế, cũng không lưu lại chút thể diện cho cô vợ nhỏ nhà người ta!"
Thần Quang: ".. Điều đó không phải là rất tốt sao?”
Tuệ An: "Hả?"
Thần Quang: "Anh ấy đối với Vương Thúy Hồng kia tàn nhẫn một chút, tránh cho người nọ dây dưa với anh ấy, nếu anh ấy cứ bám dính lèo nhèo, vậy thì em cũng không yên tâm!"
Thần Quang cảm thấy người đàn ông này rất rõ ràng, rất tốt, cô thích.
Tuệ An: "Anh ta có thể đối xử với Vương Thúy Hồng như vậy, một ngày nào đó cũng sẽ đối xử với em như thế, em có hiểu không? Em vĩnh viễn không thể mong đợi một người đàn ông sẽ đối tốt với mình như vậy cả đời được!"
Thần Quang: "Nhưng em là vợ của anh ấy, Vương Thúy Hồng thì không phải mà!"
Tuệ An: "..."
Cô ta nheo mắt, đánh giá người sư muội này của mình.
Vì sao trên người sư muội này luôn có một loại mê hoặc giống như tự cho là đúng?
Thần Quang đột nhiên lộ ra vẻ mặt kinh hỉ: "Ôi
Tuệ An: "???"
Thần Quang chỉ vào đằng kia: "Anh ấy vẫy tay gọi em rồi, anh ấy gọi em qua đó đấy!"
Tuệ An nhìn qua, quả nhiên, người đàn ông kia đang đứng bên bờ sông, vẫy tay với Thần Quang.
Tuệ An đột nhiên chua xót, chua xót không nói nên lời, ánh mặt trời rực rỡ như vậy, người đàn ông đứng dưới ánh mặt trời nhìn giống như một anh hùng đội trời đạp đất.
Đáng tiếc anh hùng này không phải là người đàn ông của cô ta, chỉ vì một ý nghĩ sai lầm mà cô ta đã bỏ lỡ rồi.
Thần Quang: "Sư tỷ, em đi trước nhé!"
Nói xong, cũng không đợi Tuệ An trả lời, trực tiếp chạy tới.
Tuệ An yên lặng nhìn bóng lưng Thần Quang.
Giọng nói của Thần Quang thật ngọt ngào, bóng lưng của cô cũng thật vui vẻ. Lúc này trong lòng Vương Kim Long tràn đầy cảm giác khó chịu, hắn ôm cánh tay, đứng ở nơi đó, cứ nhìn chằm chằm động cơ nhà mình, nhìn chằm chằm Vương Kim Quý làm việc. Đây là thời điểm quan trọng để tưới nước, gần đây trời không mưa, đất khô, cây giống không thể không có nước.
Ngay cả khi mọi người bị đói thì họ cũng phải tưới nước cho hoa màu, đó là gốc rễ của bọn họ sau này.
Cho nên dù bất kể thế nào, động cơ này của bọn họ phải được sửa chữa, sửa chữa càng sớm càng tốt, mới có thể sử dụng máy bơm để tưới nước.
Trong đại đội có một máy bơm khác, nhưng máy bơm đó vẫn phải tưới nước ở phía Bắc, không thể chiếu cố tới bên này.
Vương Kim Long cứ nhìn chằm chằm như vậy, ngoài miệng không nói gì, trên mặt cũng là dáng vẻ rất không sao cả, nhưng kỳ thật trong miệng đều muốn nổi nhiệt, gấp đến độ cổ họng bốc khói.
Đúng lúc này, hắn liền nghe thấy có người gọi Tiêu Cửu Phong.
Giọng nói kia trong veo như nước suối trong núi, mấu chốt là còn có chút quen tai.
Vương Kim Long ngẩng đầu nhìn qua, vừa ngẩng đầu lên, trong lòng liền nhảy một cái, đây không phải là cô gái trẻ vừa rồi sao?
Cô gái trẻ bây giờ xắn ống quần lên, để lộ bắp chân trắng nõn và mảnh khảnh, mắt cá chân dính một ít bùn, nhưng bởi vì dính bùn, càng làm cho làn da kia trắng như tuyết.
Vương Kim Long chưa từng thấy bắp chân nào đẹp như vậy.
Hắn ta nhìn chằm chằm vào cô gái trẻ kia, đang định đi qua chào hỏi một chút, liền nghe thấy cô gái trẻ kia hô: "Anh Cửu Phong!"
Nói xong, vui vẻ đi qua bên cạnh Tiêu Cửu Phong.
Trái tim vốn đang háo hức của Vương Kim Long lập tức nguội lạnh, tựa như nước sôi nóng hổi đổ vào một chậu nước đá.
Vương Kim Long nheo mắt lại, nhìn về phía Tiêu Cửu Phong.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Tuệ An: "Em nói nếu anh ta đánh em, vậy em phải làm sao bây giời"
Thần Quang khó xử: "Anh ấy chưa đánh em bao giờ."
Tuệ An: "Sau này thật khó mà nói, chị nhớ tới ngày đó anh ta nói chuyện với Vương Thúy Hồng thật tàn nhẫn, em nói trước mặt người đàn ông nhà người ta, anh ta nói thẳng tôi từng chơi qua cô ta à, có người đàn ông như vậy sao, nói chuyện thô lỗ như thế, cũng không lưu lại chút thể diện cho cô vợ nhỏ nhà người ta!"
Thần Quang: ".. Điều đó không phải là rất tốt sao?”
Tuệ An: "Hả?"
Thần Quang: "Anh ấy đối với Vương Thúy Hồng kia tàn nhẫn một chút, tránh cho người nọ dây dưa với anh ấy, nếu anh ấy cứ bám dính lèo nhèo, vậy thì em cũng không yên tâm!"
Thần Quang cảm thấy người đàn ông này rất rõ ràng, rất tốt, cô thích.
Tuệ An: "Anh ta có thể đối xử với Vương Thúy Hồng như vậy, một ngày nào đó cũng sẽ đối xử với em như thế, em có hiểu không? Em vĩnh viễn không thể mong đợi một người đàn ông sẽ đối tốt với mình như vậy cả đời được!"
Thần Quang: "Nhưng em là vợ của anh ấy, Vương Thúy Hồng thì không phải mà!"
Tuệ An: "..."
Cô ta nheo mắt, đánh giá người sư muội này của mình.
Vì sao trên người sư muội này luôn có một loại mê hoặc giống như tự cho là đúng?
Thần Quang đột nhiên lộ ra vẻ mặt kinh hỉ: "Ôi
Tuệ An: "???"
Thần Quang chỉ vào đằng kia: "Anh ấy vẫy tay gọi em rồi, anh ấy gọi em qua đó đấy!"
Tuệ An nhìn qua, quả nhiên, người đàn ông kia đang đứng bên bờ sông, vẫy tay với Thần Quang.
Tuệ An đột nhiên chua xót, chua xót không nói nên lời, ánh mặt trời rực rỡ như vậy, người đàn ông đứng dưới ánh mặt trời nhìn giống như một anh hùng đội trời đạp đất.
Đáng tiếc anh hùng này không phải là người đàn ông của cô ta, chỉ vì một ý nghĩ sai lầm mà cô ta đã bỏ lỡ rồi.
Thần Quang: "Sư tỷ, em đi trước nhé!"
Nói xong, cũng không đợi Tuệ An trả lời, trực tiếp chạy tới.
Tuệ An yên lặng nhìn bóng lưng Thần Quang.
Giọng nói của Thần Quang thật ngọt ngào, bóng lưng của cô cũng thật vui vẻ. Lúc này trong lòng Vương Kim Long tràn đầy cảm giác khó chịu, hắn ôm cánh tay, đứng ở nơi đó, cứ nhìn chằm chằm động cơ nhà mình, nhìn chằm chằm Vương Kim Quý làm việc. Đây là thời điểm quan trọng để tưới nước, gần đây trời không mưa, đất khô, cây giống không thể không có nước.
Ngay cả khi mọi người bị đói thì họ cũng phải tưới nước cho hoa màu, đó là gốc rễ của bọn họ sau này.
Cho nên dù bất kể thế nào, động cơ này của bọn họ phải được sửa chữa, sửa chữa càng sớm càng tốt, mới có thể sử dụng máy bơm để tưới nước.
Trong đại đội có một máy bơm khác, nhưng máy bơm đó vẫn phải tưới nước ở phía Bắc, không thể chiếu cố tới bên này.
Vương Kim Long cứ nhìn chằm chằm như vậy, ngoài miệng không nói gì, trên mặt cũng là dáng vẻ rất không sao cả, nhưng kỳ thật trong miệng đều muốn nổi nhiệt, gấp đến độ cổ họng bốc khói.
Đúng lúc này, hắn liền nghe thấy có người gọi Tiêu Cửu Phong.
Giọng nói kia trong veo như nước suối trong núi, mấu chốt là còn có chút quen tai.
Vương Kim Long ngẩng đầu nhìn qua, vừa ngẩng đầu lên, trong lòng liền nhảy một cái, đây không phải là cô gái trẻ vừa rồi sao?
Cô gái trẻ bây giờ xắn ống quần lên, để lộ bắp chân trắng nõn và mảnh khảnh, mắt cá chân dính một ít bùn, nhưng bởi vì dính bùn, càng làm cho làn da kia trắng như tuyết.
Vương Kim Long chưa từng thấy bắp chân nào đẹp như vậy.
Hắn ta nhìn chằm chằm vào cô gái trẻ kia, đang định đi qua chào hỏi một chút, liền nghe thấy cô gái trẻ kia hô: "Anh Cửu Phong!"
Nói xong, vui vẻ đi qua bên cạnh Tiêu Cửu Phong.
Trái tim vốn đang háo hức của Vương Kim Long lập tức nguội lạnh, tựa như nước sôi nóng hổi đổ vào một chậu nước đá.
Vương Kim Long nheo mắt lại, nhìn về phía Tiêu Cửu Phong.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận