Cô Vợ Ngọt Ngào Ở Thập Niên 70

Chuong 275: Phien Ngoai 28

Chuong 275: Phien Ngoai 28Chuong 275: Phien Ngoai 28
Tiêu Cửu Phong nghĩ như vậy, đột nhiên cảm thấy đau đầu nhức óc.
Vì sao hiện tại anh vẫn luôn bồi dưỡng cô theo hướng bà chủ tương lai của nhà họ Tiêu?
Chuyện này là sao đây, chưa đâu vào đâu cả, anh cũng tuyệt đối không có bất kỳ hứng thú gì với cô!
Thần Quang nghe thấy Tiêu Cửu Phong nói như vậy, cũng có chút ngại ngùng, nở nụ cười: "Thật xin lỗi, đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy máy bay đấy, đây là máy bay bay trên trời!"
Tiêu Cửu Phong nhìn cô, nét mặt cô tươi cười trong veo, khiến cho người ta khi nhìn thấy thì giận dữ trong lòng không hiểu sao cũng tan biến hết.
Anh phát hiện chính mình muốn xa lánh cô cũng khó.
Khẽ cắn môi, anh nhàn nhạt lên tiếng: "Đi thôi, mau lên máy bay thôi."
Thần Quang khoan khoái mà nói: "Được!"
Sau khi lên máy bay, Thần Quang càng thêm tò mò, nhìn đông ngó tây, quả thực ánh mắt không thể rảnh rỗi một giây phút nào.
Tiêu Cửu Phong đã không trông mong cô tỏ ra bình tĩnh ung dung rồi.
Kỳ thực anh cũng phải suy nghĩ cẩn thận, cô rất có thể là một cô gái xuyên không tới từ vài thập niên trước, cái gì cũng đều không hiểu, cái gì cũng chưa từng thấy qua, mong đợi cô vân đạm phong khinh(*), đó là đang nằm mơ.
[Chú thích: (*) Vân đạm phong khinh: mây nhạt gió nhẹ, đại loại là gió thổi phất phơ, mây trôi lững lờ, chỉ thời tiết đẹp. Xuất phát từ thơ Trình Hạo - Xuân nhật ngẫu thành: Vân đạm phong khinh cận ngọ thiên, Bàng hoa tùy liễu quá tiền xuyên. Hay được mượn để biểu đạt tâm cảnh điềm đạm, nhàn nhã, an tĩnh. ]
Anh thậm chí vô cùng chấp nhận số phận mà nghĩ, cô đã không biết việc đời, vậy anh liền đưa cô đi xem hết thảy phồn hoa khắp trên đời.
Sau khi nghĩ thông suốt như vậy, anh lại nhìn về phía Thần Quang, thế nhưng kiên nhẫn hơn một chút.
"Ngồi máy bay giống như ngồi xe hơi, phải thắt dây an toàn." Nói xong, anh xoay người đi qua, tự tay cài dây an toàn lên cho cô.
"Ồ..." Thần Quang không nhúc nhích, cô ngoan ngoãn ngồi đó, tùy ý để anh cài giúp mình.
Lúc Tiêu Cửu Phong khom lưng xuống thì ý thức được, tuy rằng cô gái nhỏ này nhỏ gầy, nhưng thực ra hẳn là thuộc dạng mặc quần áo vào thì gầy, nhưng cởi ra thì lại có da có thịt, cũng không phải dạng người nhỏ gầy như anh nghĩ.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Đường cong của cô thật động lòng người. Tiêu Cửu Phong thậm chí ngui thay được một mùi hương như có như không.
Lúc ngẩng đầu lên lại, anh nhíu mày, trong con mắt hơi chuyển động: "Cô dùng nước hoa gì vậy?"
Thần Quang lắc đầu: "Không có! Chị Tôn có giới thiệu cho tôi, nhưng mà tôi không muốn dùng, mùi hương kia thật làm người ta muốn sặc."
Tiêu Cửu Phong nghe xong thì không hỏi nữa.
Anh ngửi thấy mùi hương rất nhẹ và nhạt, nhạt đến chỉ có dựa vào gần mới có thể ngửi được, đó là một mùi thơm ngát giống như hoa đào trong núi.
Anh cũng không thích mùi hương trên người phụ nữ, ai dính mùi mà tới gần anh, anh có thể lập tức giận đến tái mặt, nhưng mà mùi ở trên người cô thì anh lại rất thích.
Tiêu Cửu Phong ngồi ổn định lại, nhìn màn hình điện tử trước mặt anh, thậm chí có chút không yên lòng.
Bên cạnh có một vật nhỏ như vậy, anh vẫn cảm thấy dường như tuổi cô không lớn, không có hứng thú, quá gầy lại không có thân hình, không có hứng thú, nhưng mà hiện tại anh lại bắt đầu suy nghĩ vẩn vơ rồi.
Kỳ thực so với những người phụ nữ ở bên ngoài từng thử nhảy vào ôm ấp anh kia, cô lúc mới đến mà so với bọn họ thì vẫn kém xa.
Nhưng anh không thể không thừa nhận, anh đã bị mê hoặc rồi. Đây là vòng Kim Cô mà số mệnh đặt lên người anh sao?
Bởi vì cô là vợ của anh, cho nên khi anh nhìn đến cô hễ có một chút sức quyến rũ thuộc loại nữ tính, anh liền bắt đầu không kìm lòng nổi, thật giống như một con chó ngửi thấy được mùi hương thuộc về mình.
Nghĩ như vậy, Tiêu Cửu Phong đột nhiên ý thức được điều gì, anh cau chặt mày.
Thật là mẹ kiếp!
Rốt cuộc anh đang nghĩ cái gì vậy?!
Mà chặng đường kế tiếp, Tiêu Cửu Phong vẫn luôn nghiêm mặt, nhìn sơ qua thì tâm tình cực kỳ không tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận