Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 933 - Kiểm kê thu hoạch (2)

Kiểm kê thu hoạch (2)
Đặc biệt là những học viên hạng nhất như Yến Phi Kiệt, phải biết rằng, tuy những thành viên trong tiểu đội Tinh Hải không thể nói là ở chung sớm chiều, nhưng ít ra ngày nào cũng gặp nhau. Vì thế, bọn họ đều có một đánh giá đại khái về thực lực của những thành viên khác trong đội.
Trong suy nghĩ của bọn họ, Liễu Diệu Diệu cũng chỉ vừa đột phá tới Huyết Khí cảnh đỉnh phong, mà yêu cầu đột phá Huyết Khí cảnh đỉnh phong chỉ là 300 điểm huyết khí chi lực, chênh lệch như vậy bọn họ vẫn có thể đuổi theo được.
Nhưng bây giờ, bọn họ lại nghe thấy tổng lượng huyết khí chi lực trong cơ thể Liễu Diệu Diệu đã sắp lên tới 600 điểm, chênh lệch này với những người khác không phải là nhỏ tí tẹo.
Còn về Trần Vũ Thạch, sau khi lấy lại tinh thần, trong khoảng thời gian ngắn, hắn cũng không biết nên nói gì. Không thể nghi ngờ, Liễu Diệu Diệu tuyệt đối là thiên tài đứng đầu.
Hơn nữa nếu tổng lượng huyết khí chi lực của Liễu Diệu Diệu thật sự có 600 điểm, vậy thì tất nhiên căn cơ vô cùng vững chắc.
Đừng nói có vấn đề gì, ngay cả việc đột phá tiếp theo sẽ trở nên vô cùng nhẹ nhàng.
Đây chắc chắn lại là một vị thiên tài có khả năng rất lớn đột phá tới Thần Ma cảnh trước khi tốt nghiệp.
“Là ta xem nhẹ thiên phú của Liễu Diệu Diệu, nếu vậy thì thật sự có thể đột phá tới Tuỵ Phủ cảnh trong thời gian nửa ngày.” Trần Vũ Thạch kiềm chế đủ loai cảm xúc trong lòng rồi mở miệng nói.
Tài nguyên quân bộ nắm giữ tuyệt đối là khổng lồ, chỉ cần bản thân Liễu Diệu Diệu có thể hấp thu được, chắc chắn bọn họ có thể kiếm ra đủ số lượng huyết nang làm đối phương hấp thu tới khi đột phá thì thôi.
Nghe thấy Trần Vũ Thạch nói thế, Lâm Tinh Hải nở nụ cười, vậy là tất cả mục đích của hắn đều đã đạt được.
Lúc này, trải qua vài phút chữa trị, vết thương trên bụng Trần Vũ Thạch trên cơ bản đã khỏi hẳn. Bây giờ Liễu Diệu Diệu đang chữa trị đùi phải bị gãy xương và cánh tay trái bị cụt cho hắn.
Nhưng so với tái sinh khí quan, chắc chắn độ khó của việc nối kinh mạch cốt cách sẽ giảm đi rất nhiều.
Liễu Diệu Diệu nhìn lướt qua đối phương, sau khi xác nhận đã chữa trị xong nội tạng, nàng bèn nhanh chóng làm miệng vết thương trên bụng khép lại.
“Trần tướng quân, bây giờ ta sẽ chữa trị vết thương trên chân cho ngươi, nhưng nơi này bị gãy xương, cần phải bẻ xương về vị trí cũ, sẽ hơi đau.” Liễu Diệu Diệu mở miệng nhắc nhở.
“Ha ha, không có gì, ngươi cứ việc thử.” Trần Vũ Thạch nói không chút để ý.
Rắc!
Khuôn mặt của Trần Vũ Thạch hơi vặn vẹo vì đau đớn, hơn nữa, hắn cảm thấy hình như có điểm không thích hợp, bẻ xương về vị trí cũ không nên đau như vậy mới đúng.
“Ai da, hình như hơi lệch, từ từ làm lại lần nữa.”
Rắc!
“Ai da, là thủ pháp của ta không đúng à? Nhưng rõ ràng giáo viên dạy như vậy mà, chẳng lẽ là như thế này?” Hàng lông mày đẹp của Liễu Diệu Diệu nhíu chặt lại, chuẩn bị lại thử thêm lần nữa.
“Dừng lại dừng lại! Để ta tự làm.” Trần Vũ Thạch vội vàng hô, sau đó nhanh chóng chịu đau, dùng cánh tay hoàn hảo còn lại của mình bẻ mạnh một cái, bẻ xương về vị trí cũ.
Liễu Diệu Diệu có chút tiếc nuối thu hồi ý tưởng tiếp tục thử, yên lặng điều động sinh khí cho đối phương, nhanh chóng chữa trị xong phần chân.
“Được, tiếp theo chính là cánh tay.” Liễu Diệu Diệu nhìn về phía cánh tay trái trống rỗng của đối phương.
Cánh tay trái của Trần Vũ Thạch chính là bị cắt xuống từ cổ tay, nàng cũng cảm thấy khá chờ mong được chữa trị loại vết thương này.
Nhưng Trần Vũ Thạch bị nàng nhìn chằm chằm lại cảm thấy rùng mình, hắn cẩn thận hỏi: “À thì, ngươi từng thử nối tay chưa?”
“Yên tâm, ta từng đọc rất nhiều sách lý thuyết.” Liễu Diệu Diệu lập tức nói.
Trần Vũ Thạch: “…”
Lâm Tinh Hải ở bên cạnh suýt nữa phì cười, hiển nhiên là Liễu Diệu Diệu đang dùng một cường giả Thần Ma cảnh để luyện tập!
Còn Trần Vũ Thạch, sau khi rối rắm một lát, hắn vẫn cắn răng một cái rồi nói: “Vậy làm phiền bác sĩ.”
Nhưng cảnh tượng tiếp theo lại làm Trần Vũ Thạch cảm thấy hơi ngạc nhiên, bởi vì Liễu Diệu Diệu chỉ tiến hành rửa sạch miệng vết thương, sau đó lại cầm lấy bàn tay cụt ở bên cạnh ấn vào miệng vết thương vốn có.
“Đơn giản như vậy là có thể nối cánh tay cụt ư?” Ánh mắt Trần Vũ Thạch có chút kinh dị, những người khác cũng nhìn về phía này, bao gồm cả Lâm Tinh Hải cũng không ngoại lệ.
Ngay sau đó, người cực kỳ nhạy bén với lực cảm giác như Trần Vũ Thạch và Lâm Tinh Hải lập tức cảm thấy Liễu Diệu Diệu phóng thích ra một lượng lớn lực cảm giác bao trùm lấy miệng vết thương nơi cánh tay, giống như đang làm tra xét cực kỳ nhỏ.
Sau đó, điểm sáng màu xanh lục bay xuống, nhưng những điểm sánh màu xanh lục này lại không trực tiếp dung nhập vào trong máu thịt, mà biến thành từng sợi tơ li ti màu xanh lục.
Những sợi tơ màu xanh lục này nhỏ tới nỗi không thể nhìn thấy bằng mắt thường, cũng chỉ có lực cảm giác mới có thể phát hiện ra.
Sau đó, Trần Vũ Thạch đã cảm nhận được vị trí những sợi tơ màu xanh lục này rơi xuống không đâu không phải những nơi như mạch máu, kinh mạch và đầu dây thần kinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận