Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 832 - Ngả bài

Ngả bài
Hơn nữa hắn còn có lực cảm ứng khủng bố nên tốc độ vận chuyển công pháp tu luyện gấp ba bốn lần người bình thường trở lên, sao không nhanh cho được.
Với tốc độ hiện tại, cùng lắm chỉ tốn 10 phút là hắn có thể hấp thụ hết một hồ nguyên dịch tạo hóa này rồi.
Nhưng 10 phút đối với Lâm Tinh Hải vẫn hơi lâu, cho nên hắn quả quyết sử dụng dị năng Tăng Tốc Thời Gian.
Mà từ lúc sử dụng dị năng, hắn bỗng chốc cảm nhận được, dị năng Tăng Tốc Thời Gian cũng mạnh lên khi hắn đột phá lên Tố Thể cảnh.
Hiệu quả của dị năng gia tăng không hề thay đổi mà vẫn chỉ nhanh gấp 10 lần nhưng phạm vi lại rộng hơn.
Trước kia nó chỉ có tác dụng với một người, giờ lại biến thành hai người rồi.
Hơn nữa trước đây dị năng Tăng Tốc Thời Gian chỉ có thể ảnh hưởng trong phạm vi 10m xung quanh hắn thôi, hiện tại phạm vi này đã mở rộng ra 20m rồi.
Nói cách khác, chỉ cần hắn đồng ý thì hắn có thể chọn bất kỳ một ai trong phạm vi 20m xung quanh để hưởng thụ thời gian tăng tốc cùng hắn.
Hiển nhiên cải biến này đều có tác dụng tương đối lớn với hắn, dù là lúc chiến đấu hay tu luyện.
Chiến đấu thì khỏi phải nói rồi, khi hai người cùng tiến vào trạng thái tăng tốc thời gian thì chỉ cần phối hợp thỏa đáng là chắc chắn sẽ có hiệu quả siêu khủng.
Về phần tu luyện hắn cũng có thể tìm người cùng hắn song tu! Khụ! Chỉ là tu luyện bình thường thôi.
Trong lúc Lâm Tinh Hải đang suy nghĩ về những thay đổi sau khi dị năng thăng cấp thì mỗi giây mỗi phút, thân thể hắn vẫn đang toàn lực vận chuyển công pháp tu luyện Lôi Đình Thần Thể.
Trong lúc đó, một hồ nguyên dịch tạo hóa màu đỏ cũng dần trở nên trong suốt với một tốc độ cực kì khủng khiếp.
Một phút sau, một tia dược lực cuối cùng cũng bị Lâm Tinh Hải hấp thu xong, hắn vội vàng mở bảng hệ thống lên để xem tiến độ tu luyện Thần Ma Thể.
Nhưng hắn không ngờ được rằng tiến độ tu luyện chỉ có 20% mà thôi.
Nói cách khác, hắn còn chưa tu luyện xong giai đoạn thứ nhất của Thần Ma Thể, việc này khiến Lâm Tinh Hải chau mày không thôi.
Nếu cảm giác của hắn không sai thì chỉ sợ số lượng nguyên dịch tạo hóa hắn vừa hấp thu không thua kém số lượng nguyên dịch tạo hóa hắn hấp thu tại huyết trì Tạo Hóa thuở mới khai giảng là bao.
Nhưng lần đó tiến độ tu luyện Thần Ma cảnh nhảy vọt lên 100% luôn cơ mà.
Vậy mà giờ tiến độ tu luyện chỉ có 20%, không còn nghi ngờ gì nữa, điều này đại biểu rằng trong giai đoạn Tụy Phủ cảnh, nếu hắn muốn đẩy nhanh tiến độ tu luyện Thần Ma Thể thì chỉ sợ phải tốn gấp 5 lần tài nguyên trước đây.
Tính sơ khối lượng tài nguyên cần để tăng tiến độ tu luyện Thần Ma Thể lên 100%, Lâm Tinh Hải bỗng cảm thấy da đầu tê dại.
Đương nhiên tiêu hao nhiều cũng có nghĩa là hiệu quả cao.
Mặc dù trong giai đoạn Tụy Phủ cảnh, tiến độ tu luyện Thần Ma Thể chỉ có 20% nhưng giờ hai cánh tay hắn đã mạnh bằng đã 2/3 đôi chân hắn rồi.
Theo suy đoán của Lâm Tinh Hải, chỉ cần hắn hoàn thành việc tu luyện giai đoạn thứ nhất của Thần Ma Thể là mức độ cường hóa hai tay có thể ngang với hai chân rồi.
Nếu cứ tiếp tục thì sau này có lẽ hai tay hai chân sẽ đồng thời cường hóa nên mới tốn đến vậy.
Sau khi phát hiện ra sự thay đổi này, Lâm Tinh Hải không xoắn xuýt nữa. Hắn cảm nhận những thay đổi trong cơ thể một lúc rồi mở mắt ra.
Sau đó hắn trông thấy Tả Văn Diệu đang không ngừng quan sát mình từ trên xuống dưới.
Giờ Lâm Tinh Hải chỉ mặc mỗi một cái quần lót mà thôi. Lúc như này lại bị một người đàn ông khác nhìn chằm chằm khiến hắn bỗng chốc cảm thấy ớn lạnh.
“Khụ! Thầy, ta là đàn ông, ta thích phụ nữ cơ.” Lâm Tinh Hải khẽ ho rồi nói.
Tả Văn Diệu vốn đang cực kỳ nghiêm túc để đánh giá Lâm Tinh Hải lập tức thay đổi sắc mặt.
“Cút, mặc quần áo rồi cùng ta đến phòng kiểm tra, ta cảm thấy tình trạng của ngươi là lạ.” Tả Văn Diệu tức giận mắng, nhưng giờ hắn cũng không chờ được nữa nên quay người đi sang một bên.
Lâm Tinh Hải cũng đứng dậy, hắn vừa mặc quần áo vừa nói: “Thầy, ta thấy không cần đâu. Ngươi đoán không sai, lần này ta đột phá khác với các ngươi.”
Vèo!
Chỉ thấy Tả Văn Diệu vốn đang đi sang một bên bỗng lách người bước tới trước mặt hắn, vẻ mặt nghiêm trọng hỏi: “Có phải ngươi gặp sự cố trong lúc đột phá không?”
“Không.” Lâm Tinh Hải lắc đầu, hắn nhìn Tả Văn Diệu nghiêm túc nói: “Ta không gặp sự cố gì cả mà là tất cả các ngươi đều gặp sự cố lúc đột phá ấy.”
Tả Văn Diệu:???
Nhưng nhìn vẻ mặt của Lâm Tinh Hải không hề giống đang đùa, hắn bỗng có dự cảm rằng dường như lại sắp xảy ra chuyện lớn rồi.
Tả Văn Diệu cố gắng áp chế cảm giác khẩn trương trong lòng để dẫn Lâm Tinh Hải tới cạnh bàn trà trong xó rồi ngồi xuống, hắn hít sâu một hơi rồi dò hỏi: “Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì vậy? Có phải ngươi đã phát hiện ra chuyện quan trọng gì rồi không, từ từ nói rõ xem nào.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận