Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 124

-Được rồi!
Hoàng Nặc đạp mạnh chân ga, chiếc xe phóng vụt ra ngoài.
Anh ta cảm giác lúc này tâm trạng của mình đều như bay lên, thậm chí cũng bắt đầu cân nhắc đến việc ăn mừng sau khi trở về.
Chỉ là, khi vừa mới đi ra ngoài được một đoạn, tâm trạng bay bổng đó ngay lập tức rơi xuống, hơn nữa còn không ngừng chìm xuống.
Bởi vì anh ta đã nhìn thấy trên đường cái ở cách đó không xa đang xuất hiện đám Zombie dày đặc, ngăn chặn toàn bộ con đường chính.
Số lượng nhiều kinh khủng, có thể đã đạt đến con số 200.
200 con Zombie, đừng nói là một tiểu đội như bọn họ, e rằng một một binh đoàn lính đánh thuê yếu một chút gặp phải chúng thì cũng đều sẽ bị tiêu diệt.
Gần như theo bản năng, Hoàng Nặc đã muốn phanh xe lại, nhưng trước khi anh ta kịp hành động thì tiếng Lâm Tinh Hải lập tức truyền vào trong tai của anh ta.
-Tiến lên!
Hoàng Nặc nghe thấy thì cắn răng, tiếp đó đạp hết sức vào chân ga.
-Lăng Tu, đưa cho tôi một khẩu súng trường Ripper!
Lăng Tu có chút kinh ngạc, cũng có chút khó hiểu, nhưng không ngần ngại đưa khẩu súng Ripper trong tay đưa cho Lâm Tinh Hải.
Đồng thời anh ta thò đầu ra ngoài cửa sổ, ngửa đầu nhìn Lâm Tinh Hải trên nóc xe, thì thấy hắn đang mỗi tay cầm một khẩu súng trường Ripper.
Hai tay hai súng, thao tác cùng một lúc?
Mặc dù hôm nay Lăng Tu cũng đã bị kinh động rất nhiều lần, nhưng khi thấy cảnh này thì anh ta vẫn lộ ra vẻ mặt hoảng hốt như cũ.
Hai tay hai súng, đây là một lý thuyết đã được mang ra tranh luận từ sớm, nhưng rất nhanh sau đó cũng đã có vô số người dùng sự thực chứng minh, làm như vậy không hiệu quả, còn không bằng chỉ sử dụng một khẩu súng.
Đương nhiên Lăng Tu cũng biết, sở dĩ đi đến được kết luận như vậy là vì phải toàn tâm toàn ý để thao tác hai khẩu súng, độ khó của kỹ thuật thực sự quá cao, người bình thường căn bản không nên có suy nghĩ như vậy.
Nhưng nhớ tới tài bắn súng phi phàm của Lâm Tinh Hải, Lăng Tu lại cảm thấy, thật sự cũng chưa chắc hắn không thể làm được.
Mà một vị cao thủ như này, nếu như có thể phát huy được toàn bộ sức mạnh của kỹ thuật hai tay hai súng, chỉ cần nghĩ đến thôi cảm xúc đã dâng trào lên rồi.
Tất nhiên, cho dù những người ngồi trong xe này có suy nghĩ gì trong lòng đi chăng nữa, tiếng gầm gừ của Zombie cũng sẽ ngay lập tức kéo họ trở lại thực tại.
Mặc dù tất cả đều tin tưởng Lâm Tinh Hải, nhưng họ cũng không tránh khỏi căng thẳng và thấp thỏm lo lắng.
Gừ! Gừ! Gừ!
Khi chiếc xe việt dã đến gần, nhóm Zombie đang vùi đầu ngấu nghiến thức ăn lập tức ngóc đầu dậy, bởi sức hút của “đồ ăn tươi sống" trên xe.
Đối với lũ Zombie, nếu xác chết của đồng loại là món bánh bao chay nhạt nhẽo, thì món người sống đích thị là sơn hào hải vị.
Sự phấn khích và điên cuồng của lũ Zombie là minh chứng cụ thể cho sự hấp dẫn đến từ món thịt người tươi này .
Hơn 200 Zombie tấn công họ. Cảnh tượng thế này, có thể thấy, những tiểu đội đi săn giết có thể gặp phải không nhiều, ít nhất thì những đội gặp phải mà còn sống trở lại không có nhiều.
Đoàng! Đoàng! Đoàng!
Ngay trước khi hai bên xảy ra va chạm, Lâm Tinh Hải đứng trên nóc xe nã súng.
Những Zombie lao tới phía trước đều bị nã đạn vào đầu, đầu chúng cứ thế rơi xuống mặt đất dưới tác động của quán tính.
Loạt đạn bắn thẳng về phía trước như mưa, và đám Zombie đổ gục hàng loạt.
Nhưng Lâm Tinh Hải không giết hết Zombie, một phần do khó mà thực hiện được, một phần là do vốn không cần thiết phải như vậy.
Vì xe việt dã không phải là đồ trang trí.
Trong tình huống cần huy động tối đa sức lực, chiếc xe cứ thế lăn thẳng vào đám Zombie.
Bịch! Bịch! Bịch!
Tiếng va chạm cứ thế vang lên và lũ Zombie lần lượt bị hất tung.
Nhóm Zombie đã được "rửa tội" bởi những viên đạn của Lâm Tinh Hải, càng nhiều Zombie bị bắn hạ kéo theo mật độ Zombie đã giảm xuống rất nhiều. Hơn nữa, mục tiêu mà Lâm Tinh Hải lựa chọn đều là những Zombie trung cấp hoặc những Zombie bình thường nhưng lại có sức mạnh tốt hơn.
Sau khi làm như vậy, toàn bộ sức uy hiếp của nhóm Zombie đã giảm hơn một nửa, và chiếc xe việt dã có thể dùng động năng mạnh mẽ của nó băng qua đám Zombie dễ dàng hơn bao giờ hết.
Ngồi trong xe, Lăng Tu đang dùng dị năng của mình để quan sát tình hình bên ngoài một cách nghiêm túc. Anh ta đột nhiên nhíu mày:
-Ôi trời! Còn có những Zombie cao cấp nữa.
Hai khẩu Ripper của Lâm Tinh Hải đều được nạp đạn thông thường trước đó.
Khó có thể chống lại Zombie cao cấp bằng đạn thông thường, nhưng lúc này Lâm Tinh Hải không có thời gian để thay đạn.
Trước tình cảnh này, Lăng Tu lo lắng cầm lấy khẩu súng trường Ripper của Hoàng Nặc và nhanh chóng thay đạn xuyên giáp.
Tuy nhiên, tốc độ của Zombie cao cấp quá nhanh nên khi anh ta vừa rút băng đạn chuẩn bị thay thì đám Zombie cao cấp đã cách họ chỉ trong vòng 10 mét.
-Đã quá muộn rồi sao?
Lăng Tu vừa lo lắng vừa bất lực.
Anh ta đáng lẽ phải nghĩ đến từ lâu, giúp Lâm Tinh Hải, chuẩn bị khẩu súng thứ ba với đạn xuyên giáp.
Tình thế tiến thoái lưỡng nan như vậy đáng lẽ không nên có, nhưng bây giờ...
Khi trong lòng Lăng Tu dần bị bao trùm bởi tuyệt vọng. Đột nhiên anh ta nhìn thấy lúc Zombie cao cấp lao tới, trên đầu đã xuất hiện một lỗ thủng phun máu và sau đó ngã nhào xuống đất.
Cách tiêu diệt ấy không khác gì gì so với tiêu diệ lũ Zombie thông thường.
"-Cái này...
Lăng Tu suýt chút nữa cắn phải lưỡi vì kinh ngạc. Anh ta không biết chuyện gì đang xảy ra trước mắt nữa.
Đã nạp sẵn đạn xuyên giáp rồi sao?
Anh ta lập tức loại bỏ suy nghĩ này, trong 2 khẩu súng trường mà anh ta đưa, chắc chắn không có súng chứa đạn xuyên giáp.
Đối với khẩu súng trường Ripper mà Lâm Tinh Hải cầm ban đầu, trừ khi tất cả là đạn xuyên giáp đã được nạp sẵn, nếu không, giờ mới dùng đến đạn xuyên giáp thì có ích lợi gì chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận