Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 252

Nếu như là những linh kiện không quan trọng thì trong lúc gặp nguy hiểm có thể tùy lúc mà vứt bỏ đi.
Nhưng tình huống này lại hoàn toàn khác, bây giờ thứ linh kiện được giao cho bọn họ lại cực kì quan trọng, nếu chỉ vì gặp phải nguy hiểm mà từ bỏ nhiệm vụ, thiệt hại cho khu lánh nạn là không thể nào tưởng tượng được.
Nửa năm trước, nhiều khu lánh nạn được xây thêm, cũng chính là để lắp đặt thiết bị chiết xuất năng lượng địa nhiệt này, trong khoảng thời gian đó, không biết đã hao tốn biết bao nhiêu là vật liệu lẫn nhân lực.
-Làm sao bây giờ?
Tống Diệu nuốt nước miếng, có chút chật vật mở miệng nói.
Lúc này, anh ta cảm giác được áp lực nặng nề đang đè lên trên vai mình. Thứ khiến anh ta hối hận nhất bây giờ, chính là mở những cái hòm kim loại này ra, nếu lỡ có gặp nguy hiểm thì có vứt đống này đi cũng không mang gánh nặng tâm lí.
-Đừng suy nghĩ quá nhiều, cứ theo kế hoạch mà làm là được rồi.
Lâm Tinh Hải một bên quan sát nói.
-Nếu như chúng ta gặp phải tình huống lực bất tòng tâm thì phải làm sao đây?
Tống Diệu lặp lại vấn đề vừa rồi, nhưng lần này lại hỏi cụ thể hơn.
-Không phải tôi đã nói rồi sao? Dựa theo kế hoạch mà làm, gặp nguy hiểm thì cứ đem mớ đồ cao cấp này ném đi, cái mạng vẫn là thứ quan trọng nhất.
Lâm Tinh Hải cũng lặp lại đáp án vừa rồi.
-Chuyện này...
Tống Diệu cùng Tần Văn Bác đều trợn tròn mắt.
-Đây không phải là tôi nói, là Ông Ngụy nói. Chúng ta cũng đừng lo chuyện không đâu, Ông Ngụy đã nói như vậy, hẳn là đã có kế hoạch riêng.
Lâm Tinh Hải nói xong, cũng không đợi hai người có phản ứng gì, xoay người lại.
Tống Diệu và Tần Văn Bác hai người hai mặt nhìn nhau, nhưng bọn họ cũng không thể không thừa nhận, mình đúng thật có chút lo sợ không đâu .
Rất nhanh những dụng cụ tinh vi chói mắt này một lần nữa bị đóng lại, tiếp đó vận chuyển lên xe bọc thép, đội xe bắt đầu chính thức trở về.
......
Bọn người Lâm Tinh Hải trên đường trở về, một đường thuận lợi, ít nhất nửa đoạn trước là như vậy. Nhưng hai binh đoàn kia, cũng không có vận tốt như vậy.
Bọn họ đồng thời cũng bị tập đoàn Morgan theo dõi, đã vậy còn không thể cắt đuôi.
Cho nên lúc bọn họ lấy được phần thưởng nhiệm vụ trở về, đã bị chặn đánh.
Tuy nhiên, người do tập đoàn cử tới không nhiều, mà binh đoàn cấp ba kết hợp với nhau, thực lực tuyệt đối không thể khinh thường, trực tiếp đánh lại, thậm chí là đuổi người của tập đoàn Morgan chạy biến đi.
Cả tập đoàn Morgan lẫn những người khác cũng biết rằng thực lực đôi bên không giống nhau, nên ngay từ đầu không hề có ý định đánh nhau, chỉ bắn đạn tới quấy rối mà thôi.
Nếu binh đoàn phản kích lại, họ sẽ rút lui.
Nhưng bọn họ cũng không rút đi quá xa, hoàn toàn là dùng phương pháp đánh du kích địch tiến ta lùi, địch lui ta tiến.
Đương nhiên, ở thời kì này, dạng đấu pháp kiểu này đã chẳng còn hiệu ứng bất ngờ nữa, nhưng lại có thể một mực đuổi theo đối phương, ngăn cản nhịp bước của đối thủ.
Nhưng tập đoàn Morgan bên này cho tới bây giờ không phải một mình chiến đấu anh dũng, chỉ cần không cách nào vứt bỏ đội ngũ theo dõi này, như vậy kết cục của đội ngũ lính đánh thuê này sau cùng cũng chỉ có một, chính là bị những đội khác của tập đoàn chặn kín lại.
Sau mấy lần phá vây không có kết quả, hai đội lính đánh thuê cuối cùng cũng hiểu ra sự nghiêm trọng của vấn đề, cuối cùng đều từ bỏ mục tiêu nhiệm vụ, lựa chọn chạy đi.
Ngoại trừ hai đội ngũ lính đánh thuê ở bên khác xảy ra đánh nhau, chỗ chiến trường chính quan trọng nhất, đồng thời cũng giao chiến dữ dội.
Còn ở bên trong Tinh Thuẫn, để che giấu công việc sửa chữa máy chiết xuất năng lượng địa nhiệt, sau khi lấy được thứ này, họ đã lén giấu thứ này trong căn cứ bí mật bên ngoài nơi ẩn náu để sửa chữa,.
Cái trụ sở bí mật này vẫn luôn được giấu kỹ, để tập đoàn Morgan bên kia không phát hiện ra.
Tuy rằng bộ chiết năng lượng địa nhiệt không lớn, nhưng nếu trải rộng ra cũng chiếm mất mấy phần đất, muốn bí mật đem nó chở về, không thực tế, chỉ có thể phái đại quân đi hộ tống.
Dưới loại tình huống như vậy, đương nhiên không cách nào giấu diếm được tai mắt của tập đoàn Morgan.
Trong Tinh Thuẫn, vì muốn đem cỗ máy an toàn trở về, đã ròng rã phái ra 3 binh đoàn quân đội, số lượng tới 5000 người.
Nhưng tập đoàn Morgan lại không thể nào khinh thường, điều số người còn dư lại trong Tinh Thuẫn, cũng tụ tập được 3000 người lực lượng vũ trang.
Mặc dù bọn họ nhân thủ không đủ lắm, nhưng mục tiêu cũng không phải là đối phó quân đội, mà là phá huỷ máy chiết xuất năng lượng địa nhiệt là thành công.
Cho nên mặc dù quân đội trong Tinh Thuẫn chiếm ưu thế hơn, nhưng cũng đành bó tay bó chân, còn chiến trường chính muốn đánh nhanh thắng nhanh, rất hiển nhiên là không thể nào.
Mà đối với những chuyện này, đám người Lâm Tinh Hải hoàn toàn không biết gì cả .
Nhưng khi bọn họ cách Tinh Thuẫn ngày càng gần, thỉnh thoảng có thể thấy trên mặt đất xuất hiện những hố bom cực lớn, thậm chí ngẫu nhiên còn có thể nghe được kêu ai oán từ xa truyền đến.
Mặc dù tiếng kêu không lớn, nhưng từ mấy chục km truyền ra ngoài đến bọn họ ở đây, cường độ có thể tưởng tượng ra là khủng đến mức nào, cái thứ đó có khi không chỉ là vài ba cái tên lửa riêng lẻ, mà còn khủng hơn.
-Báo cáo, phía trước phát hiện kẻ địch.
Sau khi đoàn xe tiến vào một mảnh rừng trơ trụi, lính đánh thuê phụ trách trinh sát, lập tức báo cáo.
Đám người nghe xong trong lòng đều căng thẳng.
-Kẻ địch có bao nhiêu? Cách chúng ta bao xa?
Tống Diệu trước tiên dò hỏi.
-5 km, tạm thời chỉ phát hiện một chiếc xe việt dã, phía trên có 5 người... Không đúng, lại tới một chiếc, bây giờ là 10 người.
Tên kia vừa nói, vừa xem radar dò sát thông tin.
Bạn cần đăng nhập để bình luận