Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 1041 - Huyết khí chi lực tăng mạnh (1)

Huyết khí chi lực tăng mạnh (1)
“Đúng vậy, có chuyện gì? Chẳng lẽ còn có người muốn mạo danh nhận công lao của chúng ta à?” Trần Vũ Thạch cố ý tỏ vẻ không vui.
“Đương nhiên là không phải. Là thế này, theo báo cáo của khu lánh nạn số 135, tiểu đội cứu viện của các ngươi tăng thêm một người, ta muốn hỏi xem là ai? Bên ta cần phải đăng ký.” Người đầu bên kia máy truyền tin vội vàng nói.
“Lâm Tinh Hải, hạt giống nhất đẳng của bộ chấp hành kế hoạch hạt giống.” Trần Vũ Thạch đơn giản trả lời một câu rồi hỏi thẳng: “Được rồi, còn vấn đề gì không?”
“Đã hết.” Người đối diện như có thể cảm nhận được thái độ của Trần Vũ Thạch, hắn thức thời không hỏi nhiều thêm gì nữa.

Tham mưu Đường Hưng Bang vừa ngắt máy truyền tin ngồi trên ghế rơi vào trầm tư, trên thực tế, sao hắn có thể không còn câu hỏi gì chứ.
Ví dụ như vì sao Trần Vũ Thạch có thể tới mục đích địa so với thời gian mong muốn nhanh như vậy?
Lại ví dụ như đối phương làm thế nào để giết chết một con Thiết Giáp Thi cấp 4 trung kỳ trong vòng mười giây?
Nhưng Trần Vũ Thạch chính là tướng quân, hơn nữa còn trong hệ thống quân bộ của bọn họ. Một tham mưu nho nhỏ như hắn sao dám hỏi nhiều. Dù có hỏi, đối phương cũng hoàn toàn có thể không trả lời, trừ khi tham mưu trưởng tới hỏi thì còn có thể.
“Này, sao thế? Không phải là trạm canh gác số 135 đã mất rồi chứ?” Lúc này, một tham mưu bên cạnh nhìn thấy Đường Hưng Bang đang ngây người thì không nhịn được hỏi.
“Không phải.” Đường Hưng Bang khẽ lắc đầu.
“Vậy thì vì sao? Nhìn dáng vẻ đầy tâm sự của ngươi kìa.” Vị tham mưu đó đầy nghi ngờ.
“Không có gì.” Đường Hưng Bang lại lắc đầu.
Dù mọi người đều là nhân viên của Bộ Tham mưu, nhưng có một số chuyện không phải có thể tuỳ ý nói bậy.
Đặc biệt là trong tình huống hiện giờ, trước khi không biết rõ bên phía Abyssal Plane dùng thủ đoạn gì để xúi giục nhân loại, trong lòng mỗi người đều có một chiếc chuông cảnh báo, có một số chuyện không thể nói một cách tuỳ tiện.
Đương nhiên, không nói với những nhân viên tham mưu khác, không có nghĩa là hắn muốn giấu giếm chuyện này.
Sau khi trả lời có lệ hai câu, hắn vội vàng viết đầu đuôi chuyện này thành báo cáo, một phần gửi cho cấp trên, một phần khác lại trực tiếp gửi cho bộ Tổng chỉ huy tiền tuyến.
Nói cách khác, hắn sẽ không cần để ý nhiều tới chuyện tiếp theo nữa.

Mà bên kia, nhóm người Lâm Tinh Hải đã đi tới một con đường khác và tàn sát sinh vật thâm uyên ở đây.
“Con này, con này, còn có con Thi Quỷ Thâm Uyên góc bên kia, trên người hẳn là đều có huyết nang.” Tả Văn Diệu cẩn thận cảm ứng rồi mở miệng.
Mà hắn vừa chỉ tay, bên phía Lâm Tinh Hải gần như là nổ súng bắn cùng một lúc.
Đương nhiên, lúc này vũ khí hắn cầm cũng không phải súng trường Gauss. Mà vừa rồi, khi đi ngang qua mọt tiểu đội đặc chủng, Tả Văn Diệu trực tiếp đưa ra thân phận tướng quân của mình, trưng dụng đối phương một khẩu súng trường ripper và một ba lô viên đạn tác chiến.
Khi từng viên đạn xuyên giáp bắn ra, mấy con sinh vật thâm uyên bị Tả Văn Diệu chỉ lập tức bị hạ gục.
Lúc này, Trần Vũ Thạch cũng giơ tay sử dụng dị năng, ba thanh đao nhỏ huyết sắc chỉ to bằng bàn tay bay vụt ra ngoài.
Sau đó, dưới sự khống chế của hắn, ba thanh đao này đã cắt phần cứng sau cổ của sinh vật thâm uyên ra, tìm kiếm huyết nang.
“Chỉ có hai huyết nang, lực cảm ứng này của ngươi không được nhỉ!” Trần Vũ Thạch vừa nói vừa khống chế huyết đao cuốn hai cái huyết nang bay về.
“Gì, lực cảm ứng của ta không được? Vậy ngươi thử xem, xác xuất chính xác của ta ít nhất có thể đạt tới tám mươi phần trăm, ta xem xem ngươi có xác suất chính xác ba mươi phần trăm hay không?” Tả Văn Diệu ở bên cạnh lập tức đánh trả.
Còn về Lâm Tinh Hải, hắn đã hoàn toàn bỏ qua hành động âm thầm phân cao thấp của hai người này. Hắn trực tiếp cầm lấy một cái huyết nang và nhét vào trong miệng.
Với hắn bây giờ, chuyện gì cũng không quan trọng bằng việc tăng thực lực của mình.
Sau đó, hơi thở trên người hắn nhanh chóng tăng lên. Gần mười lăm giây sau, hắn đã nhét cái huyết nang khác vào trong miệng, cùng lúc đó cũng ra hiệu tiếp tục đi, thu thập càng nhiều huyết nang hơn, dù sao thời gian cũng cấp bách!
Tả Văn Diệu và Trần Vũ Thạch đều yên lặng nhìn cảnh tượng này.
Trên thực tế, vừa rồi Lâm Tinh Hải đã hấp thu huyết nang một lần trước mặt bọn họ. Nhưng lúc trước, Lâm Tinh Hải chỉ hấp thu một cái huyết nang, nên dù bọn họ có thể cảm nhận rõ ràng hơi thở trên người đối phương nhanh chóng tăng lên, nhưng vẫn không có khái niệm chính xác về tốc độ hấp thu huyết nang của Lâm Tinh Hải.
Nhưng bây giờ thì khác.
Mười lăm giây, chắc chắn bọn họ không nhìn nhầm, thời gian Lâm Tinh Hải hấp thu một cái huyết nang lại chỉ mất mười lăm giây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận