Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 534

Về phần Tôn Thiên Bác, bởi vì thực lực của anh ta vốn dĩ thuộc hàng đầu, cho nên dù không gặp Lâm Tinh Hải, anh ta cũng có thể thi vào học viện Đông Hải với xác suất được nhận khá cao, nhưng dù vậy cũng chỉ có thể vào được học viên hạng ba bình thường nhất.
Nhưng bây giờ anh ta gần như chắc chắn, chỉ cần không có bất ngờ gì xảy ra thì bản thân có thể trở thành học viên hạng hai, thậm chí nếu may mắn thì chuyện trở thành học viên hạng nhất cũng không phải là không thể.
Có thể nói, mọi người trong đội ngũ đều tìm được mục tiêu của mình và đang tiến về mục tiêu một cách nhanh chóng, tất nhiên đây là một loại hạnh phúc.
Nhưng điều đau lòng là gần như cả một ngày, bọn họ không phải đánh giết Zombie tại chỗ mà vừa đi vừa chém giết bọn chúng.
Từ bảy giờ sáng cho đến lúc mặt trời lặn, trong hơn mười một tiếng đồng hồ, tổng cộng lại thời gian mà họ nghỉ ngơi còn chưa tới một tiếng.
Lâm Hành Hải về cơ bản đã dẫn dắt đám người chém giết Zombie trong vòng hai giờ mới được nghỉ ngơi khoảng mười lăm phút ngắn ngủi, sau đó không ngừng lặp lại quá trình này.
Mặc dù tất cả mọi người đều là người có gen ưu hóa, tốc độ khôi phục thể lực rất nhanh nhưng nói thật, chiến đấu trong thời gian dài như thế này không chỉ tiêu hao thể lực, mà còn tiêu hao tinh lực của mọi người.
Nhìn hoàng hôn sắp buông xuống, Lâm Tinh Hải tìm thấy một tòa nhà đổ nát, kiểm tra không phát hiện ra điểm bất thường nên đã dẫn mọi người đi vào.
Mọi người nhanh chóng giải tán, sau khi quét sạch Zombie trong nhà, rất nhiều người ăn xong hai miếng lương khô, mệt mỏi ngủ thiếp đi.
- Tôi biết các anh đều đã rất mệt, nhưng chuyện gác đêm vẫn phải thu xếp ổn thỏa, tuyệt đối không thể qua loa.
Lâm Tinh Hải tìm Tôn Thiên Bác dặn dò.
- Anh yên tâm, tôi sẽ đích thân canh gác nửa đêm, tuyệt đối không để xảy ra bất cứ sai lầm nào.
Tôn Thiên Bác lập tức đồng ý.
Tuy rằng anh ta rất muốn nói một câu, tôi mệt như vậy còn muốn tôi gác đêm, thật sự là vô nhân tính, nhưng trên mặt anh ta một chút cũng không dám biểu hiện ra.
Bởi vì chỉ cần Lâm Tinh Hải muốn, tùy ý thả tinh tức ra, đoán chừng có rất nhiều đội ngũ muốn thay thế anh ta.
Hôm nay lúc Lâm Tinh Hải dẫn bọn họ đi tiêu diệt Zombie, cả đám người không hề che giấu một chút nào, cho nên bọn họ cũng gặp phải không đội ngũ khác.
Vì còn chưa tới ngày thứ ba nên tất cả mọi người không dám làm gì nhau, lúc chạm mặt với đội ngũ khác vẫn khá hòa thuận, thậm chí có lúc dừng lại để nói chuyện với nhau.
Mà Tôn Thiên Bác không ngoại lệ, anh ta nhìn thấy được ánh mắt hâm mộ và ghen tỵ của những người trong các đội ngũ đó.
Họ chỉ hận không thể thay thế vào chỗ này.
Cũng may Lâm Hành Hải ngại phiền phức, cho nên đã từ chối tất cả, bằng không thì bây giờ thật sự không có chuyện gì cho bọn họ làm.
Tất nhiên, vất vả một ngày đều hoàn toàn xứng đáng.
Hai mươi ba người trong đội ngũ của họ toàn bộ đã lọt vào top ba nghìn, miễn là bọn họ ở lại đây thì chắc chắn có thể tìm được một nơi để nhập học.
Hơn nữa có năm người trong đây, thứ hạng của họ đã lọt vào top một nghìn năm trăm. Nếu như có thể nắm chắc thời gian nửa ngày cuối cùng vào sáng mai, họ thậm chí có cơ hội đột phá lọt vào top một nghìn, trở thành học viên hạng hai.
Về phần bản thân anh ta thì đã lọt vào top năm trăm của bảng xếp hạng.
Chỉ tiếc rằng sau khi lọt vào top một nghìn, cạnh tranh sẽ vô cùng kịch liệt, hơn nữa trong đây cũng không có kẻ yếu, ngày mai chỉ còn lại thời gian nửa ngày, anh ta khó mà đột phá để đưa tên mình lọt vào top một trăm học viên hạng nhất.
Tất nhiên, điều này cũng liên quan đến việc anh ta quen biết Lâm Tinh Hải quá muộn. Nếu không, anh ta cảm thấy bản thân chắc chắn sẽ có tên trong danh sách học viên hạng nhất.
Dù sao thực lực của hai người Tiểu Bàn Tử và Kim Đồng cũng không bằng anh ta.
Nhưng hai người này một người xếp hạng thứ bốn mươi tám, một người thứ năm mươi hai, thật khiến anh ta không muốn ghen tỵ cũng không được.
Trong đội ngũ này người khiến cho anh ta nhìn không thấu nhất có lẽ chính là người luôn đi theo bên cạnh Lâm Tinh Hải, dịu dàng ít nói Liễu Diệu Diệu.
Thứ hạng của cô ấy trên bảng xếp hạng đã thình lình tăng lên tới vị trí thứ chín.
Liễu Diệu Diệu khi chém giết Zombie cũng không có biểu hiện gì đặc biệt, chỉ cầm trong tay một thanh kiếm ngắn, từng nhát từng nhát giết chết địch.
Nhưng mà hiệu suất lại nhanh đến khác thường, hơn nữa giống như cô ấy một chút cũng không sợ bị bao vây, có khi đối mặt với bảy, tám con Zombie trung cấp, cô ấy đều có thể ung dung giết sạch chúng.
Mà trong suốt quá trình này, trạng thái của những con Zombie trung cấp kia giống như kiểu gì cũng xuất hiện một vài vấn đề, nhiều khi chính là đòn tấn công trí mạng của bọn chúng đột nhiên trở nên mềm mại yếu ớt.
Tôn Thiên Bác cũng hoài nghi rằng có thể liên quan tới dị năng của đối phương, nhưng lại không tìm ra chứng cứ.
Còn về Lâm Tinh Hải thì không có gì để nói, đó hoàn toàn là dùng thực lực áp chế.
- Anh Lâm, trưa mai là lúc bắt đầu tranh đoạt quả cầu năng lượng, anh có sắp xếp gì cho bên này không?
Sau khi Tôn Thiên Bác giao phó xong chuyện gác đêm, anh ta quay lại bên cạnh của Lâm Tinh Hải, khuôn mặt đầy vẻ mong chờ dò hỏi.
Anh ta biết ngày mai chắn chắn Lâm Tinh Hải sẽ tranh đoạt quả cầu năng lượng, nếu như anh ta có thể ở đó giúp một tay, nói không chừng tâm trạng của hắn khá lên một chút, cho anh ta một quả cầu năng lượng, như vậy thì anh ta có thể đảm bảo vị trí học viên hạng nhất của mình rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận