Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 1176 - Căn cứ Tinh Thuẫn được thành lập (2)

Căn cứ Tinh Thuẫn được thành lập (2)
Hắn vừa nói như vậy, ánh mắt của hai người Ngụy Thiên Hành và Lâm Chính Dương đồng loạt nhìn qua.
“Ngươi chắc chắn là zombie biến dị cấp 2, thậm chí là cấp cao hơn?” Lâm Chính Dương nói với vẻ mặt nghiêm túc.
“Không chắc chắn, đây chỉ là suy đoán, dĩ nhiên cũng không có căn cứ. Dù sao zombie biến dị cấp 1 có thể thao túng bao nhiêu zombie, các ngươi cũng biết rồi, chỉ có xuất hiện zombie biến dị cấp 2, thậm chí là cấp 3 thì tình huống hiện tại mới hợp lý.” Kim Xán Lạn dang hai tay ra nói.
Lúc này Lâm Chính Dương cũng không khỏi nhíu mày, “Nếu như chỉ là cấp 2 thì thôi, chẳng qua bọn chúng chỉ có thể so được với Tụy Phủ cảnh, thật ra cũng không mạnh hơn bao nhiêu, nhưng zombie biến dị cấp 3 có thể so với Tố Thể cảnh, chúng ta ứng phó sẽ rất phiền toái. Bây giờ cũng chỉ có lão Ngụy có thể ứng phó, ta không có cơ giáp hiếm có, không đánh được.”
“Khụ!” Lúc này Ngụy Thiên Hành ở một bên ho hẹ một tiếng: “Các ngươi cũng không cần đánh giá ta quá cao. Theo tin tức mới nhất bên thành phố Thượng Kinh công bố, mặc dù zombie biến dị cấp 3 tương đương với Tố Thể cảnh, nhưng bọn chúng đã trở nên mạnh hơn, nghe nói còn có năng lực thiên phú đặc biệt, ta... chưa chắc đã có thể đánh thắng được. Hơn nữa cho dù có thể đánh thắng thì nhiều nhất cũng chỉ đối phó được với một con.”
Ba người nhìn nhau, đều có chút không nói nên lời.
Khi thành lập căn cứ, bọn họ vẫn cho rằng giải quyết vấn đề là tài nguyên là chuyện khó khăn nhất, nhưng bây giờ mới phát hiện, làm thế nào để đứng vững trên mặt đất mới là gian nan nhất.
“Được rồi, tạm thời chúng ta không nói chuyện này, các ngươi tìm viện binh thế nào rồi?” Ngụy Thiên Hành hỏi lại lần nữa.
Với tình huống hiện tại, khu lánh nạn Tinh Thuẫn bọn họ căn bản không chống cự được, thế nên hiện tại hy vọng duy nhất của bọn họ chính là tìm được đầy đủ viện binh.
Dĩ nhiên, viện binh cũng không tìm được dễ dàng như thế.
Mặc dù thời kỳ đại tai nạn đã qua, tình hình hiện tại đã tốt hơn những năm trước khá nhiều, nhưng trong thời điểm phải nắm chặt thời gian phát triển, cho dù binh lực có nhiều hơn cũng là ra ngoài quét sạch zombie, thu hoạch tài nguyên.
Thế nên muốn đi mời viện binh không phải là một chuyện dễ dàng.
Lúc này, khi Ngụy Thiên Hành nói tới chuyện này, bầu không khí bỗng nhiên trở nên có chút vi diệu.
Cuối cùng, Kim Xán Lạn là người đầu tiên lên tiếng phá tan bầu không khí im lặng: “Tình hình của ta các ngươi cũng biết, gia tộc ta đều ở bên thành phố Thụy Phong, lần này ta cũng đã nỗ lực rất nhiều rồi, khu lánh nạn Thụy Phong bằng lòng phái ra 50000 binh sĩ, cộng thêm một cường giả Tố Thể cảnh có cơ giáp cấp hiếm.”
“Nhưng mà chúng ta phải bỏ ra tất cả chi phí của lần xuất động này, bao gồm đạn dược, trang bị sữa chữa,...”
Ngụy Thiên Hành nghe xong gật đầu, kết quả như thế đã coi như không tệ rồi.
50000 binh lính không phải là số ít, đặc biệt là thời điểm đánh trận địa chiến, thậm chí dùng để ngăn cản hàng triệu thi triều cũng không phải là vấn đề.
Dĩ nhiên điều khiến hắn hài lòng chính là Kim Xán Lạn có thể kéo một tên cường giả Tố Thể cảnh tới. Loại chiến lực cấp cao này là thứ mà bọn họ thiếu nhất.
Sau đó, Ngụy Thiên Hành đưa mắt nhìn Lâm Chính Dương.
Lâm Chính Dương bị hai người nhìn, chỉ có thể nói: “Mấy ngày qua ta đã liên hệ với không ít bạn bè, tổng cộng có thể mượn được 150000 binh lực.”
“Ít vậy sao?” Ngụy Thiên Hành có phần kinh ngạc nói.
Lâm Chính Dương có xuất thân quân đội tiêu chuẩn, hơn nữa còn là từ trung ương bên kia điều xuống, thế nên chắc chắn có không ít bạn bè trong quân, nhân mạch của hắn tuyệt đối cao nhất trong ba người.
“Khụ!” Lâm Chính Dương ho nhẹ một tiếng giải thích: “Tình huống bây giờ các ngươi cũng biết đấy, ở đâu mà không thiếu nhân thủ, có thể mượn được nhiều người như vậy ta đã trườn cái mặt dày này ra rồi. Nhưng các ngươi cũng có thể hiểu, tình huống hiện tại không có tiền tươi thóc thật thì rất khó mượn người, khu lánh nạn nào mà không thiếu người?”
“Chẳng qua, trừ 150000 binh sĩ ra, ta còn có đủ đạn dược. Bất kể là súng trái phá hay là pháo cối, ta cũng đã mượn được 1000000 quả. Dĩ nhiên, những thứ này phải trả lại trong vòng một năm, hơn nữa còn chịu 30% chi phí.”
Nghe nói như thế, Ngụy Thiên Hành gật đầu, sự khó xử của Lâm Chính Dương hắn đương nhiên hiểu được, hơn nữa có thể có được 1000000 súng trái phá và pháo cối, như thế cũng đã không tệ rồi.
Trong trận chiến bảo vệ thành phố, đây chắc chắn là vũ khí tuyệt vời để chống lại bầy zombie, hiệu quả mà nó mang tới không thua gì một đội quân mấy trăm ngàn người.
Còn chi phí thì nhất định là phải có, bây giờ cuộc sống của tất cả mọi người đều eo hẹp, không có ai giúp miễn phí cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận