Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 817 - Nhận được tin tức

Nhận được tin tức
Dù hắn là phú nhị đại, hơn nữa từ khi trở thành học viên hạng nhất đãi ngộ lại được nâng cao nhưng tiền tiêu vặt một năm cộng lại cũng chỉ có một trăm triệu thôi.
Nhưng một ngày tiểu đội Tinh Hải đã kiếm được hơn 80 triệu rồi, sao hắn có thể không kinh hãi được.
Tiểu Bàn Tử không cố ý hạ giọng nên lúc này mọi người đều dỏng tai lên nghe!
Nghe tới chuỗi số Tiểu Bàn Tử tuôn ra, hầu hết các thành viên tiểu đội Tinh Hải đều đầu óc choáng váng.
Phải biết rằng dù là nhiệm vụ cấp A khó nhất do Nhiệm Vụ Đường ban bố, yêu cầu phải có cường giả Thần Ma cảnh dẫn đội mới có thể hoàn thành thì phần thưởng cao nhất cũng chỉ có mười triệu đồng Hoa Hạ thôi đó.
Mà chuyến này, số tiền bọn họ kiếm được tương đương với hoàn thành 8 nhiệm vụ cấp A rồi. Chuyện này mà công bố ra ngoài chắc chắn có thể khiến cả học viện Đông Hải nhốn nháo.
Đương nhiên khi nghĩ tới những điều này, việc họ quan tâm hơn cả chính là mình có thể nhận được bao nhiêu tiền.
Cho nên ánh mắt mọi người lại đồng loạt nhìn về phía Tiểu Bàn Tử. Vì Lâm Tinh Hải lười chẳng muốn quản mấy việc này nên chuyện phân chia thù lao tự nhiên rơi xuống đầu đội phó Tiểu Bàn Tử.
“Khụ! Mọi người đừng vội. Nói trước nhé, theo quy tắc đại ca sẽ được một nửa trước, chúng ta chia nhau 40 triệu còn lại.”
“Nhưng chúng ta chỉ có 44 người ở đây, dù có chia theo điểm trung bình thì mỗi người cũng chỉ được 900.000 đồng Hoa Hạ thôi.”
“Đương nhiên về phần số tiền cụ thể, ta sẽ căn cứ vào máy theo dõi chiến trường của mọi người để thống kê số lượng zombie mỗi người tiêu diệt được, đẳng cấp zombie và đạn dược tiêu hao..., tiếp đó sẽ dựa vào đóng góp cá nhân để chia tiền.”
“Khối lượng công việc khá lớn nên một mình ta chắc chắn không thể nào hoàn thành được, nhưng ta đã nhờ một đoàn đội của tập đoàn Hồng Vũ rồi. Cùng lắm là ba tiếng sau khi trở về sẽ có kết quả, tiền và học phần đều sẽ được phát đến tay mọi người.” Tiểu Bàn Tử nhìn đám người, giải thích qua về quy trình tiếp theo.
Yến Phi Kiệt đứng một bên yên lặng lắng nghe, hắn mừng thầm trong lòng, may mà mình gia nhập tiểu đội Tinh Hải.
Mức thu nhập này thực sự quá cao so với tiểu đội của hắn, thậm chí cao đến mức hơi khủng bố.
Phải biết rằng dù là học viên hạng nhất như họ, tài nguyên tu luyện một tháng có thể nhận được cũng chỉ có 500.000 đồng Hoa Hạ mà thôi.
Mà chỉ một nhiệm vụ của họ đã gần bằng tài nguyên tu luyện trong hai tháng rồi.
Cho dù tháng tới không có nhiệm vụ, hắn cũng có thể sử dụng lượng tài nguyên gấp ba lần những thiên tài khác để tu luyện.
Trong hoàn cảnh mà thiên phú của mọi người không thua kém nhau là bao thì những tài nguyên này chính là yếu tố then chốt quyết định tốc độ tu luyện!
Huống chi mỗi tuần tiểu đội Tinh Hải đều ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, tuy không thể lần nào cũng có thu nhập phong phú đến thế nhưng dù chỉ bằng một nửa, thậm chí là một phần ba cũng đủ cho bọn họ no căng rồi.
Trong niềm hân hoan của mọi người, họ nhanh chóng thu dọn trang bị cá nhân rồi tháo dỡ các công trình phòng ngự ở mọi nơi với sự hỗ trợ của robot chiến đấu.
Nhưng khi xuống tới tầng 1 trung tâm thương mại, mọi người lại thấy hơi shock vì nguyên tầng này chất đầy tro cốt.
Lúc robot chiến đấu dọn dẹp chiến trường để đào nguyên tinh, chúng sẽ ném thi thể zombie vào lò thiêu khổng lồ.
Thiêu xong tự nhiên sẽ để lại tro cốt.
Trước đó đều do robot chiến đấu dọn dẹp chiến trường nên mọi người không có cảm giác gì nhiều, nhưng giờ nhìn cảnh nguyên một tầng lầu phủ kín tro cốt, ai cũng trầm mặc.
Bởi những zombie này lúc còn sống đều là con người bằng xương bằng thịt, và đây chính là nơi chôn vùi 2.000.000 thi thể của nhân loại.
“An nghỉ đi! Một ngày nào đó ta sẽ đòi lại công bằng cho các ngươi.” Lâm Tinh Hải khẽ nói.
Tất cả mọi tai họa đều do Abyssal Plane mà ra. Có hệ thống trong tay, hắn tin rằng sớm muộn gì mình cũng có thể trả mối thù này.
Chẳng mấy chốc đoàn người đã ra khỏi trung tâm thương mại. Điều khiến Lâm Tinh Hải không ngờ tới chính là Kỷ Khải Vinh đã dẫn theo một đội vệ binh đợi sẵn ở cửa ra vào rồi.
“Kỷ thiếu tá, có chuyện gì ngươi cứ nhắn tin là được, sao lại đích thân tới tận đây vậy.” Lâm Tinh Hải bước tới nghênh đón, khách khí nói.
Tính cách Lâm Tinh Hải chính là kiểu ngươi kính ta một thước, ta nhường ngươi một trượng. Kỷ Khải Vinh vừa mới phái người đến giúp đỡ nên đương nhiên thái độ của hắn cũng sẽ thay đổi.
“Ta đích thân tới đây để cảm tạ ngươi. Ta cứ tưởng nhiệm vụ càn quét lần này phải mất cả tuần mới xong ấy.”
“Không ngờ các ngươi vừa đến đã giải quyết xong rồi, kế hoạch kiến tạo trạm tiền đồn của chúng ta nhờ vậy cũng có thể hoàn thành trước thời hạn. Ngươi quả là ân nhân của khu lánh nạn Sa Khẩu chúng ta!” Kỷ Khải Vinh vô cùng cảm kích nói, biểu cảm gần như chẳng chút giả tạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận