Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 519

Tôn Thiên Bác thấy Lâm Tinh Hải dường như không có bất kỳ ý định nào giải thích về các chiến thuật, anh ta lập tức lo lắng.
Lâm Tinh Hải không lên tiếng nhưng anh ta không thể không mở miệng. Bởi vì anh ta sợ ngày mai đi theo đội ngũ của Lâm Tinh Hải, lỡ như phía bên mình xảy ra vấn đề gì nói không chừng sẽ bị đá ra, vậy đó sẽ là một tổn thất lớn.
Vì vậy sau khi cân nhắc một chút, Tôn Thiên Bác nói: “Lâm huynh, không biết ngài có sắp xếp hay yêu cầu chiến thuật đối với đội ngũ của chúng tôi không? Bây giờ ngài dặn dò một chút để tôi sắp xếp cho bọn họ diễn tập một chút, để tránh cho ngày mai thực chiến lại xảy ra sai sót gì?”
-Cái này thì không cần đâu.
Lâm Tinh Hải nghĩ một chút, trực tiếp nói:
-Ngày mai các cậu cứ đi sau đội ngũ của tôi, trực tiếp tấn công là được rồi.
-Ừm…
Nhất thời, Tôn Thiên Bác không biết nói thế nào. Đây là yêu cầu sao?
Vả lại nói như vậy, sự phối hợp giữa hai đội ngũ rất dễ xảy ra vấn đề.
Tuy nhiên, cuối cùng anh ta cũng không nói thêm gì nữa. Bởi vì nếu còn hỏi nữa thì có nghĩa là nghi ngờ về sự sắp xếp của đối phương.
Anh ta vừa sắp xếp cho thành viên trong đội ngũ của mình nghỉ ngơi vừa cùng với Kim Đồng và Tiểu mập mạp nói chuyện phiếm.
Từ trong miệng hai người thăm dò phong cách chiến đấu của Lâm Tinh Hải, như vậy thì anh ta cũng có thể tìm cách phối hợp.
Tuy nhiên sau khi nghe hai người nói, Tôn Thiên Bác đã đưa ra một kết luận kinh sợ.
Đội ngũ này của Lâm Tinh Hải dường như thật sự không có bất kỳ chiến thuật nào, những người còn lại ở phía sau Lâm Tinh Hải chỉ cần xông vào giết là được rồi.
-Điều này nghe có vẻ không đáng tin cậy.
Tôn Thiên Bác nói thầm trong lòng, nhưng cũng không tiện mở miệng chất vấn.
……………
Thời gian nhanh chóng trôi qua, trong nháy mắt hơn một giờ đã trôi qua.
Lúc này hai bên đều đã ăn xong lương khô rồi, bắt đầu sắp xếp lại đệm chăn để chuẩn bị đi ngủ.
Mặc dù bây giờ mới chỉ hơn bảy giờ tối, còn lâu mới tới giờ ngủ, nhưng ở nơi nguy hiểm như vậy, muốn nghỉ ngơi cũng không có nghĩa là có thể nghỉ ngơi.
Bởi vì sau khi mặt trời xuống núi trong thành phố sẽ trở nên nguy hiểm hơn, cho dù bọn họ trốn trong cửa hàng cũng không thể đảm bảo chắc chắn sẽ an toàn.
Từ xa truyền đến âm thanh gào thét của Zombie còn thỉnh thoảng sẽ kèm theo tiếng súng dày đặc.
Rất rõ ràng có vài đội ngũ không cẩn thận đã bị Zombie phát hiện, sau đó trực tiếp giao chiến.
Đương nhiên tiếng súng cũng có thể là từ bên quân đội vọng lại.
Lúc này Lâm Tinh Hải và đám người Tiểu mập mạp đang đứng trên mái nhà nhìn về phía xa.
Ở một nơi xa nào đó, kèm theo ngọn lửa bốc lên còn có tiếng nổ dày đặc, xuyên qua ánh sáng yếu ớt Lâm Tinh Hải thậm chí có thể mơ hồ nhìn thấy rất nhiều máy bay chiến đấu không người lái đang tấn công xuống phía dưới.
Ngoài ra còn có binh sĩ, bước lên một đạn binh phi hành khí, đang nhanh chóng tới chỗ kia cứu viện.
Lâm Tinh Hải giơ đồng hồ thông tin lên nhìn thoáng qua, nói: “Số lượng thí sinh đã giảm 5 người, sau một giờ kể từ khi màn đêm buông xuống số lượng thí sainh đã giảm hơn 200 người.”
-Đúng vậy, con số chính xác là 232 người.
Tiểu mập mạp đứng bên cạnh vội vàng đáp.
-Chậc chậc, đây không phải chỉ mới bắt đầu sao, đến sáng mai không biết có bao nhiêu thí sinh sẽ bởi vì phát ra tín hiệu cầu cứu mà bị hủy bỏ tư cách sát hạch.
Lâm Tinh Hải cảm khái nói một câu, cũng không nhìn thêm nữa.
-Đi thôi, chúng ta cũng phải dành thời gian nghỉ ngơi, còn có mặc dù Tôn Thiên Bác nói chuyện gác đêm giao cho cậu ta, nhưng chuyện này cũng không thể hoàn toàn nhờ người khác làm hộ được.
-Hai người các cậu một người gác nửa đêm trước, một người gác nửa đêm sau, không có vấn đề gì chứ!
Lâm Tinh Hải nhìn hai người Hứa Đồng và Tiểu mập mạp nói.
-Không thành vấn đề.
Hai người gần như đồng thanh nói.
Mặc dù trong đội ngũ bọn họ, ngoại trừ Lâm Tinh Hải thì còn có ba người, nhưng hai người sẽ không ngốc đến mức đi hỏi tại sao Liễu Diệu Diệu không phải gác đêm.
Chẳng bao lâu trong cửa hàng hoàn toàn yên tĩnh, mọi người bắt đầu nghỉ ngơi.
Nhưng mà nói là nghỉ ngơi nhưng không phải ai cũng ngủ được.
Bên ngoài thỉnh thoảng truyền đến tiếng súng và tiếng hỏa lực, nói trong lòng bọn họ không lo lắng thấp thỏm thì là giả.
Thậm chí rất nhiều người, thỉnh thoảng sẽ mở đồng hồ thông tin chăm chú nhìn xem trên bản điểm tích lũy còn có bao nhiêu người.
Nhìn những con số không ngừng giảm xuống, trong lòng những người này cũng rất nặng nề.
Mà đối với những người không ngủ được, Lâm Tinh Hải cũng không quan tâm.
Thậm chí, nếu nghỉ ngơi không tốt dẫn đến ngày mai không phát huy được sức lực chiến đấu, không theo kịp tiết tấu của đội ngũ hắn cũng sẽ không quan tâm.
Dù sao họ cũng không quen biết, nếu không theo kịp tiết tấu của hắn thì bỏ rơi bọn họ là được rồi.
Hắn ngủ trên ổ chăn mềm mại, nhìn thoáng qua Liễu Diệu Diệu đang nằm bên cạnh, vòng tay ôm vòng eo mềm mại của đối phương, nói lời chúc ngủ ngon rồi nhắm hai mắt lại.
Hắn đã chiến đấu cả ngày hôm nay, cho dù là sức khỏe của hắn tốt cũng cảm thấy tương đối mệt mỏi, bây giờ cần phải giành thời gian nghỉ ngơi.
…….
Thời gian trôi qua rất nhanh, trong nháy mắt đã đến rạng sáng rồi, nhưng tiếng súng và tiếng pháo không những không yếu đi mà ngược lại có chiều hướng càng ngày càng nghiêm trọng hơn.
Mà các thành viên được sắp xếp canh giác họ nhìn qua cửa sổ thấy được mấy đợt Zombie đi phía trước cửa hàng.
Tuy nhiên bọn họ cũng không hề gây ra bất kì tiếng động nào, hơn nữa số người trong của hàng cũng không quá nhiều, cũng không có nhiều linh khí của con người phát ra cho nên bầy Zombie g đi qua rất nhanh, mấy lần cũng không nguy hiểm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận