Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 303

-Bọn họ là binh đoàn Liệt Thiên.
Sĩ quan đứng đầu nói với giọng hơi thổn thức.
-Hả?
Phó quan Tiểu Lâm vẫn chưa phản ứng kịp.
-Chính là binh đoàn có được huân chương hạng ba, là binh đoàn lần trước cậu nói là binh đoàn cấp hai mạnh nhất trong lịch sử.
Sĩ quan đứng đầu biểu cảm hơi phức tạp nói.
Vừa nãy anh ta cũng mới dùng thiết bị đo lường huy chương lính đánh thuê mới nhìn ra những tin tức đó.
Hơn nữa đối phương cũng coi như là nể tình, nếu không trực tiếp lấy huân chương công ra, căn bản không cần phản ứng lại bọn họ một chữ, thậm chí lấy quân hàm hiện tại của bọn họ còn phải cung kính cúi chào.
Phó quan Tiểu Lâm tức khắc kinh sợ:
-Vậy mà là bọn họ, nhưng mà như này cũng mạnh quá đi! Bộ đội đặc chủng chúng ta phỏng chừng cũng làm không được như vậy!
-Hiện tại cậu đi báo cáo cho cấp trên! Sự việc tiếp theo không phải là chuyện chúng ta có thể nhọc lòng.
Sau khi vị sĩ quan đứng đầu nói xong thì quay lại lô-cốt, sau đó mở máy tính đeo tay, gửi mấy hình mới chụp vừa nãy vào nhóm của mình.
Nhóm bạn tốt của anh ta nháy mắt nổ tung.
-Này, đây là hình anh photoshop hả?
-Kĩ thuật photoshop của anh được đó nha, sử dụng phần mềm gì, có thể photoshop cho dáng người tôi oai hùng lên không, kiểu như có thể đạp chết Deathclaw ấy.
-Tuy hình ảnh rất chân thật nhưng nội dung quá giả, đây là thất bại lớn nhất, nếu không thì bức hình này có thể đem đi dự thi ở bên bộ kỹ thuật.
Chỉ một lần mà săn giết được 12 con Zombie biến dị, tin tức như vậy thật sự quá chấn động, trực tiếp dẫn tới việc, binh đoàn Liệt Thiên còn chưa chân chính tiến vào khu lánh nạn Tinh Thuẫn, tin tức đã lặng yên truyền ra.
Đến khi đoàn người Phương Thiên Hòa đi thang máy chuyên dụng tới tầng dưới quảng trường khu lính đánh thuê, phát ra ảnh hưởng càng lớn hơn mấy lần.
-Trời ơi, tôi hoa mắt hả?
Một vị đoàn trưởng binh đoàn chuẩn bị đi ra làm nhiệm vụ nói.
-Shit, giả đi! Này còn có để người khác sống?
Đoàn trường binh đoàn nào đó vừa mới trở về đang đệ trình thành quả thu hoạch nói.
-Những cái đó thật là Zombie biến dị sao? Vì sao nhiều cái tôi chưa gặp qua như vậy?
Một người thanh niên muốn làm lính đánh thuê nhưng bởi vì thực lực không đủ nên chạy tới quảng trường lính đánh thuê để thêm kiến thức nói.
Ở nơi quảng trường lính đánh thuê này, mỗi ngày đều vô cùng náo nhiệt, nếu binh đoàn nào có thể mang về một con Zombie biến dị đều sẽ bị vây xem trong nháy mắt, thậm chí trở thành trung tâm đề tài.
Mà hôm nay, quảng trường lính đánh thuê này, bởi vì binh đoàn Liệt Thiên đến, không khí nháy mắt vỡ òa ra.
Đặc biệt là những cư dân chạy tới vây xem, trải qua khiếp sợ ban đầu, sau khi phục hồi tinh thần đều sôi nổi chạy tới chèn vào chỗ của binh đoàn Liệt Thiên, ngay cả nhân viên công tác cũng ngăn không được.
Đương nhiên chủ yếu vẫn là do những nhân viên công tác này chết lặng, bởi vì bọn họ so với những cư dân bình thường này càng hiểu biết về Zombie biến dị cho nên mới càng chấn động.
Thậm chí là những người lính đánh thuê khác cơ hồ đều buông sự việc trong tay xuống, đi qua vây xem.
Những Zombie biến dị binh đoàn Liệt Thiên mang về, như là Deathclaw, Cự Phách, Huyết Trùng, rất nhiều lính đánh thuê thậm chí là đoàn trưởng binh đoàn đều chỉ nhìn thấy trên cơ sở dữ liệu, hiện tại có hiện vật bày ra trước mắt, ai cũng muốn tới xem.
Trong khoảnh khắc đó, binh đoàn Liệt Thiên tức khắc bị vây quanh thành ba tầng, mọi người đầu tiên là nhìn chăm chú, sau đó không biết là cư dân nào dẫn đầu hô lên khẩu hiệu “Anh hùng nhân loại”.
Tuy rằng khẩu hiệu như vậy đa phần là có ý nói giỡn, nhưng sâu trong nội tâm của bọn họ lại làm sao mà không có ý nghĩ như vậy.
Đối với đa số cư dân mà nói, bọn họ sinh hoạt vô cùng áp lực, chỉ có thể ở khu lánh nạn để kéo dài hơi tàn.
Bọn họ mong muốn có một vị anh hùng, một người có thể dẫn dắt bọn họ trở lại mặt đất, sinh hoạt dưới ánh nắng.
Mà hiện tại, binh đoàn Liệt Thiên đã làm ra hành động vĩ đại trước giờ chưa ai làm được, tự nhiên cũng dâng lên ngọn lửa hy vọng trong lòng mọi người.
Nghe mọi người khích lệ, đặc biệt là danh hiệu như “Anh hùng nhân loại”, tất cả mọi người đều có cảm giác ngượng ngùng, Lâm Tinh Hải cũng không ngoại lệ.
Rốt cuộc khen ngợi như vậy thật sự là quá cao.
Phương Thiên Hòa còn muốn mở miệng nói hai câu khiêm tốn, nhưng Lâm Tinh Hải dường như biết anh ta muốn làm gì, trực tiếp mở miệng ngăn lại.
-Bọn họ cần hy vọng! Cho dù chúng ta không thể làm được cũng ít nhất giữ lại tia hy vọng này cho bọn họ. Còn mặt khác, chúng ta cố gắng làm, không thẹn với lương tâm là được, như lần này vậy.
Nghe Lâm Tinh Hải nói, không chỉ là Phương Thiên Hòa, cấp cao của binh đoàn sau khi suy nghĩ một chút cuối cùng cũng không nói gì, nhận sự khích lệ của mọi người.
Còn những thành viên khác của binh đoàn cũng dần thả lỏng lại, đương nhiên cũng có người ngoại lệ như Liễu Diệu Diệu đang đứng bên cạnh Lâm Tinh Hải.
Lính đánh thuê khác được khoác lên danh hiệu như vậy, tuy rằng có hơi phóng đại nhưng bọn họ vẫn ra sức, thậm chí bán mạng.
Nhưng hôm nay Liễu Diệu Diệu là lần đầu tiên ra làm nhiệm vụ, lại còn hoàn toàn là đi học tập, cống hiến căn bản không được bao nhiêu.
Nhưng mà hiện tại, cô đứng ở phía trước cùng với cao tầng của binh đoàn, hơn nữa lính đánh thuê nữ vốn dĩ không có nhiều, mỹ nữ như cô ngàn dặm mới có một, đương nhiên sẽ thu hút càng nhiều chú ý.
Nhìn những đôi mắt hoặc lửa nóng hoặc chờ đợi, cả người Liễu Diệu Diệu đều không thoải mái.
Cảm nhận được hô hấp của Liễu Diệu Diệu bên cạnh trở nên dồn dập bất an, Lâm Tinh Hải nắm tay nhỏ của đối phương, cười nói:
-Cô phải tin tưởng năng lực của mình, sớm hay muộn thì cũng có thể nhận được phần vinh dự này, hơn nữa sẽ không tốn bao lâu đâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận