Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 462

Trên bảng điều khiển của hệ thống, nhìn thấy thuộc tính sức mạnh tăng lên, Lâm Tinh Hải cũng phải mất 5 phút mới làm cho tâm trạng của mình bình tĩnh trở lại.
Thành công lần này không chỉ có ý nghĩa là hắn có thể ở trong giai đoạn của người có gen tối ưu hóa lấy cơ thể ra làm nền tảng, đạt tới mức khiến cho người ta không thể tưởng tượng nổi.
Mà quan trọng hơn là kiểm chứng được tính khả thi của hệ thống kỹ thuật này. Sau này nếu có cần thì thậm chí hắn cũng có thể để cho những người bên cạnh hắn cũng tu luyện hệ thống kỹ thuật này, giúp cho bọn họ nhanh chóng tăng cường sức mạnh.
Đương nhiên, những người khác vì lực cảm ứng mà không thể so bì được với bản thân hắn. Cho dù có được hệ thống kỹ thuật thì ở trong giai đoạn người có gen tối ưu hoá vốn dĩ cũng chẳng có cách nào để tu luyện được.
Nhưng Lâm Tinh Hải có một loại cảm giác. Hệ thống kỹ thuật không chỉ có thể sử dụng trong giai đoạn người có hoá gen tối ưu hóa. Chỉ sợ rằng đạt tới cảnh giới Huyết Khí rồi thậm chí còn ở trong một cảnh giới cao hơn nữa sử dụng bộ kỹ thuật này cũng có thể không ngừng cường hóa cơ thể.
Đương nhiên là cho dù về sau có ý định dạy lại bộ kỹ thuật này cho những người xung quanh thì bây giờ cũng phải chờ cho bản thân có đủ khả năng đã. Lúc có thể nắm tất cả cục diện trong tay rồi mới có thể cân nhắc tới nó.
Trong lòng nghĩ như vậy, Lâm Tinh Hải cũng đứng lên, bắt đầu vận động thân thể để giảm bớt cảm giác đau đớn do việc cường hóa cơ thể ngay trước đó mang tới.
Liễu Diệu Diệu luôn ở cạnh canh giữ nhìn thấy cảnh tượng này thì lập tức ân cần hỏi han:
-A Tinh, ra sao rồi? Thuốc biến đổi gen cao cấp có tác dụng không?
-Có tác dụng. Hơn nữa còn tốt hơn so với những gì tôi dự tính lúc trước.
Lâm Tinh Hải không hề giấu diếm mà trực tiếp cười rồi nói ra.
Nhưng dù đang cười, khoé miệng hắn vẫn không nhịn được mà co rút. Đây đều là do cơn đau nhức gây ra.
-Ấy, anh bị làm sao thế?
Ban đầu, Liễu Diệu Diệu nghe thấy lời của Lâm Tinh Hải thì rất vui mừng nhưng sau khi nhìn thấy sự thay đổi khác thường trên gương mặt của Lâm Tinh Hải thì lại vội vàng lo lắng hỏi han.
-Không sao. Chỉ hơi đau chút thôi. Nghỉ ngơi một lát là lại khoẻ ngay ấy mà.
Lâm Tinh Hải xua tay ra hiệu cho Liễu Diệu Diệu không cần phải lo lắng.
Dĩ nhiên nếu chỉ là cơn đau bình thường thì Lâm Tinh Hải cũng chẳng để ý lắm đâu. Nhưng hắn hơi lo lắng về chuyện của kinh mạch.
Mặc dù thuốc biến đổi gen cao cấp được tinh luyện từ lực lượng huyết khí đã vô cùng tinh túy rồi nhưng còn lâu mới có thể so được với cái loại do hệ thống cung cấp.
Nếu nói mức độ tinh túy của lực lượng huyết khí của hệ thống là 100% vậy thì mức độ tinh túy của loại thuốc biến đổi gen cao cấp này nhiều nhất chỉ có thể đạt tới 80% thôi.
Cho nên lực lượng huyết khí như vậy chuyển động trong kinh mạch vẫn sẽ gây ra một số tổn hại nhất định.
Đặc biệt là một lần cường hoá cơ thể hệ thống kỹ thuật cần phải vận chuyển đủ một tiếng đồng hồ. Sau khi gom lại từng chút từng chút một tổn hại thì hậu quả cũng không phải là thứ có thể xem nhẹ được.
Ít nhất bây giờ Lâm Tinh Hải cũng không dám tiến hành việc cường hóa cơ thể lần thứ hai, chỉ có thể từ từ chờ đợi, chờ đợi kinh mạch theo thời gian mà dịch chuyển. Sau khi hoàn toàn hồi phục rồi thì hắn mới dám tiến hành lần cường hoá tiếp theo.
Nhưng mà kinh mạch đã bị thương tổn muốn hồi phục lại cũng đâu phải chuyện dễ dàng như thế.
Theo như Lâm Tinh Hải phỏng đoán thì nhanh cũng phải mất một ngày, còn chậm thì phải tới hai ba ngày mới có thể hoàn toàn hồi phục lại được.
Nghĩ tới đây, Lâm Tinh Hải không khỏi nhíu mày. Cứ thế thì sẽ tiến độ cường hoá cơ thể sẽ bị kéo dài ra rất lâu.
Liễu Diệu Diệu thấy Lâm Tinh Hải nhíu mày thì tưởng rằng đối phương lại bắt đầu đau nên nhỏ giọng khẽ hỏi:
-A Tinh, hay là tôi dùng dị năng sinh mệnh giúp anh giảm đau một chút nha?
Trước lúc Lâm Tinh Hải tu luyện, cô ấy cũng đề nghị như vậy nhưng đã bị từ chối rồi.
Bởi vì Lâm Tinh Hải biết rõ thời gian của một lần cường hoá thân thể kéo dài rất lâu. Dị năng khống chế sinh mệnh của Liễu Diệu Diệu vốn không thể giữ vững mãi được. Vậy không bằng để cho cơ thể từ từ thích ứng với sự đau đớn này.
Nhưng lúc này, khi một lần nữa nghe thấy đề nghị của Liễu Diệu Diệu, Lâm Tinh Hải đột nhiên ngơ ngác.
-Dị năng khống chế sinh mệnh của cô có thể dùng để chữa trị. Vậy thì có thể chữa trị tổn thương trong kinh mạch không?
Lâm Tinh Hải gấp gáp hỏi.
-Tôi chưa từng thử cái này, cũng không biết nữa. Chờ chút. A Tinh, kinh mạch của anh bị thương sao?
Liễu Diệu Diệu gấp gáp hỏi lại.
-Không sao. Chỉ là một chút tổn thương nhỏ bé, cho dù không để ý tới thì qua hai ngày cũng vẫn khỏi được. Nhưng như vậy sẽ gây ra sự trì hoãn rất lớn đối với tiến độ cường hoá thân thể của tôi.
-Bây giờ cô dùng dị năng giúp tôi chữa trị một lát xem xem có tác dụng chữa trị gì đối với kinh mạch không.
Lâm Tinh Hải an ủi trước rồi lại vội vàng nói.
-Được. Nhưng ở đây không có thứ gì cho tôi chắt lọc sinh khí hết!
Liễu Diệu Diệu nói một cách bất đắc dĩ. Trước đây trong biệt thự có rất nhiều cây cối nhưng trong phân khu này thì thật sự không có cái gì hết.
-Không sao. Để tôi sắp xếp.
Lâm Tinh Hải cầm máy tính đeo tay lên rồi gõ gõ vài cái truyền tin ra ngoài.
Vậy mà lại thiếu sinh khí? Không thể nào. Trong thành phố Quảng Hàn này, thứ nhiều nhất chính là Zombie. Đó chính là những vật thể sống biết di chuyển.
Chưa tới 10 phút sau, một đại đội đặc chủng tác chiến đã lôi 3 chiếc xe chứa đầy Zombie vào bên trong nơi đóng quân của binh đoàn lính đánh thuê Liệt Thiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận