Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 76

Nhưng đội trị an ở khu hạ tầng, thân phận kém hơn lính đánh thuê rất nhiều. Dù sao thì lính đánh thuê cũng là người đi ra bên ngoài chém giết Zombie, để thu hoạch tài nguyên cho khu, đội trị an chỉ quản lí an toàn bên trong mà thôi.
Cho nên đối với một cựu binh như La Kiệt mà nói, cục trị an muốn vào thì cứ xông vào, xảy ra vấn đề, công hội lính đánh thuê ở bên kia cũng sẽ đi ra ủng hộ.
Dù có là phạm sai lầm lớn cũng chỉ bị lấy đi một ít điểm tích lũy, và giảm người hỗ trợ lúc tiêu diệt Zombie mà thôi.
Vì vậy nên, tất cả thành viên đội trị an cũng chỉ có thể vừa sợ vừa giận nhìn La Kiệt dẫn người tùy tiện xông vào phòng thẩm vấn.
Đến lúc anh ta trông thấy Lâm Tinh Hải an toàn, không bị trầy xước gì mới nhẹ nhõm thở phào.
Lúc này, trùng hợp là Lâm Tinh Hải, vừa đem máy tính đeo tay đưa cho Michael xong.
Cho nên La Kiệt liếc mắt đã thấy, cái tay béo kia của Michael đang cầm lấy máy tính của anh ta.
Đối với máy tính của chính mình, anh ta không bao giờ nhận sai.
-Ông ta lấy máy tính của cậu làm cái gì?
La Kiệt không thèm nhìn đến Michael, mà trực tiếp hỏi Lâm Tinh Hải.
-Trong máy tính của tôi có video làm chứng cứ, vị này nói muốn cầm đi qua bên bộ phận kỹ thuật xét duyệt thật giả trước.
Lâm Tinh Hải sau khi trông thấy La Kiệt cũng thở phào nhẹ nhõm, lúc này gương mặt cũng rất thoải mái mà đáp lại.
La Kiệt nghe xong, lập tức hiểu ra vấn đề, nhịn không được giễu cợt nói:
-Ha. Từ lúc nào mà xét duyệt một video là phải đem cả cái máy tính đi? Trực tiếp gửi qua cho bên bộ phận kiểm tra không được sao, hay là muốn tiêu hủy chứng cứ?
Michael nghe vậy, trong lòng rất khổ sở, làm sao ông ta lại không biết La Kiệt là một lính đánh thuê lão làng, chắc chắn rất khó chơi.
Dù như vậy, khí thế của ông ta vẫn giữ nguyên như cũ:
-Cục trị an bọn tôi làm việc còn đến lượt lính đánh thuê như các người đánh giá sao? Còn nữa, cục trị an không phải muốn vào là vào muốn ra là ra, có lỗi còn to mồm cái gì?
La Kiệt không thèm chấp nhặt với sự ngoan cố của ông ta:
-Ông cũng đừng đổ tội hãm hại tôi, đương nhiên việc của các ông tôi không có tư cách quản, tôi chỉ đơn giản chỉ ra là ông vừa phạm một sai lầm nhỏ mà thôi.
-Ngoài ra chiếc máy tính trên tay ông mặc dù là vật chứng, nhưng cũng là tài sản riêng, nếu như hư hại, dựa theo pháp luật là phải bồi thường đúng giá gốc.
-Cuối cùng, đối với quá trình xử lí vụ án, đoàn Liệt Thiên bọn tôi có dị nghị, sắp tới sẽ tiến hành kiện tụng, có cả bộ phận bên quân đội can thiệp vào để xét xử.
Michael nghe La Kiệt nói xong, khuôn mặt lập tức tái đi.
Trên đời này, loại người mà ông ta không muốn đối đầu nhất là ai? Chính là những kẻ già đời am hiểu quy tắc như thế này.
Hơn nữa thứ khiến ông ta đau đầu nhất chính là, vừa rồi ông ta còn bị Lâm Tinh Hải ghi âm lại, xuất hiện một nhược điểm lớn.
Sắc mặt ông ta biến hóa không ngừng, cuối cùng nói:
-Anh muốn khởi xướng tố tụng là chuyện của anh, nhưng các anh tự tiện xông vào cục trị an, cũng là sự thật không thể chối cãi.
-Người đâu, đem bọn họ vào phòng thẩm vấn, để chúng đồng ý ký tên.
Cục trị an ở đây dù sao cũng là địa bàn của Michael, ông ta vừa hạ lệnh, lập tức có một đội trị an đi đến.
Có điều, nếu phải đối mặt với La Kiệt - một đội trưởng lính đánh thuê - bọn họ vẫn phải khách sáo nhiều, thậm chí còn mời anh ta đi.
-Đội trưởng La?
Có lính đánh thuê nhẹ giọng hỏi.
La Kiệt đương nhiên hiểu ý bọn họ muốn gì, đoán chừng chỉ cần anh ta ra lệnh, bọn họ sẽ cùng đội trị an ở đây náo loạn một trận.
Nhưng không nhất thiết phải làm như vậy, vì đã xác định được sự an toàn của Lâm Tinh Hải, hơn nữa quyền chủ động giờ đang ở trong tay của bọn họ, chuyện kế tiếp làm từng bước một mới tốt.
Nếu không, đến lúc bị gán cho tội danh làm loạn ở cục trị an, đến lúc đó chỉ sợ rằng tiền phạt sẽ bị tăng lên gấp đôi.
-Chúng ta đi đến phòng thẩm vấn, chờ đoàn trưởng đến xử lí là được rồi.
La Kiệt nói với những người bên cạnh.
Sau đó đi theo đội trị an, đi tới phòng thẩm vấn ở bên cạnh.
Sau khi trông thấy đám người La Kiệt bị dẫn đi, Michael mới đưa mắt nhìn, sắc mặt âm trầm mà rời đi.
Hiện tại ông ta thật sự hối hận, trước đó biết vậy đừng vì mê tiền mà nghe lời Hoài Phi Phủ là được rồi.
-Tên đó chỉ là lính mới, bên binh đoàn sẽ không vì một kẻ vô danh tiểu tốt mà làm lớn chuyện đâu.
-Tôi đã để cho đoàn Dã Lang chạy đến ngăn cản rồi, binh đoàn Liệt Thiên tạm thời không cần phải lo lắng, cứ lo làm việc của ông đi.
Mẹ nó, tất cả đều là xạo chó.
Lâm Tinh Hải mới vào cục trị an được 10 phút, binh doàn đã tới nơi rồi, cái này gọi là không coi trọng kẻ vô danh tiểu tốt à?
Hơn nữa thái độ vừa rồi của La Kiệt, chắc chắn là xong chuyện này vẫn sẽ không buông tha.
Hoài Phi Phủ nói tới binh đoàn Dã Lang, Michael vốn đã không tin cậy, giờ lại càng không thể tin vào.
Bây giờ ông ta có hai việc quan trọng cần phải làm, đầu tiên là tiêu hủy chứng cứ chứng minh mình phạm tội, thứ hai chính là tức tốc liên lạc với tập đoàn Morgan.
Trước đó ông ta ăn hối lộ bao nhiêu, cũng chỉ là chuyện bình thường.
Binh đoàn Dã Lang gì đó, so với tập đoàn Morgan thì ông ta vẫn tin tưởng khả năng bợ đít của họ hơn. Nhưng muốn đổi lấy sự trợ giúp từ tập đoàn, cũng không phải việc dễ dàng, ít nhất chính là vơ vét sạch sẽ không còn cái gì vào tháng này mới đủ trả.
Nhưng giờ ông ta vẫn chưa hiểu được tình hình đã tiến triển đến mức độ nào. Thực ra, so với một tên cục trưởng nho nhỏ như ông ta, cũng chỉ là một con tốt thí trong tay những kẻ cao tầng.
Michael vừa mới quay về văn phòng, ngoài sảnh đã phát ra tiếng động ồn ào, là tiếng bước chân dày đặc hướng đến văn phòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận