Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 183

Họ đang lưỡng lự không biết có nên tiếp tục nhiệm vụ tiêu diệt mục tiêu tấn công hay lựa chọn rút lui trước.
Có điều họ không cần phải tiếp tục đấu tranh với câu hỏi này, bởi vì Lâm Tinh Hải đã đưa ra lựa chọn cho họ, và đó chính là họ phải ở lại.
Hai khẩu súng được nâng lên, và khi Lâm Tinh Hải bóp cò, những viên đạn tựa như Tử Thần đang ban cái chết, hết người này đến người khác.
Bằng cách này, toàn bộ đội mười người đều bị giết trong vòng chưa đầy ba giây, mặc dù một số lính đánh thuê phía sau đã phản ứng lại và muốn né tránh hết mức có thể, nhưng thật đáng tiếc người mà họ phải đối mặt lại là Lâm Tinh Hải.
Dự đoán với khả năng thiện xạ của Lâm Tinh Hải, cho dù họ di chuyển hay né tránh với chiến thuật như thế nào thì cũng vô ích. Cuối cùng họ cũng sẽ bị bắn trúng đầu một cách chính xác.

-Chuyện này làm sao có thể? Sắp xếp hoàn hảo như vậy, sao lại có thể xảy ra chuyện này.
Cừu Thái Phi nhìn tình huống thay đổi, trên mặt lộ ra vẻ khó tin, tất cả những chuyện này trước mắt đều đã vượt qua dự tính của anh ta.
-Có cái gì là không thể chứ, bằng không anh ấy không cần phái chúng tôi tới đây. Hiện tại lập tức triển khai kế hoạch B, nếu không anh không cần phải trở về Khu lánh nạn Tinh Thuẫn.
Trong Mecha màu đen bên cạnh, một người đàn ông tóc vàng nói bằng giọng điệu không mấy thân thiện.
Nghe những gì mà đối phương nói, mồ hôi lạnh trên trán Cừu Thái Phi lại chảy xuống. Sau đó ra lệnh thực hiện kế hoạch B, anh ta vừa kính cẩn hỏi:
-Ngài Jeffrey, ngài có đề xuất gì cho trận chiến tiếp theo không?
-Giao quyền chỉ huy cho tôi, và sau đó anh đi đối phó với tên Thần súng. Chúng ta đánh lén thất bại, một nửa lý do là do cậu ta. Giờ anh bị người ta sờ đến đến tận cửa nhà, anh phản ứng chậm chạp thì thôi không nói đi, còn tặng đầu cho người ta luôn, tôi thực sự ngưỡng mộ anh đó.
Jeffrey nói một cách chế giễu.
Khuôn mặt của Cừu Thái Phi có chút đỏ bừng, dù máy dò phát hiện có lính đánh thuê đang đến gần nhưng không thể chỉ ra được đó là ai. Anh ta chưa bao giờ nghĩ rằng tay súng của đối thủ không trốn ở nơi an toàn mà lại liều lĩnh tiến đến gần tấn công họ.
Hơn nữa vừa mới điều tiểu đội ra, khi đó Jeffrey cũng không nói gì. Hiện tại tiểu đội thứ nhất bị quét sạch, mà trách nhiệm bây giờ lại đổ lên đầu anh ta, có thể không tức giận sao?
Nhưng người ta có địa vị cao hơn, cho dù tức giận đến đâu, anh ta cũng không dám nói gì với Jeffrey, vì vậy anh ta chỉ có thể chuyển cơn giận của mình cho Lâm Tinh Hải.

Sau khi giết hết tiểu đội một, Lâm Tinh Hải ngay lập tức cảm thấy một sự nguy cơ sắp ập đến với mình.
Cùng lúc đó, một Mecha ẩn sau bức tường đã phá tường lao ra ngoài, muốn giết chết hắn.
Nhìn thấy tình huống như vậy, Lâm Tinh Hải không dám tiếp tục ở đó, trực tiếp thi triển Huyền Ảnh Thân Pháp lui ra ngoài. Đương nhiên tuy là bị Mecha đuổi theo, nhưng hắn cũng không vội vàng, bởi vì...
-Cừu Thái Phi, anh thật sự là càng ngày càng có tiền đồ. Đối phó với những thành viên bình thường như chúng tôi còn phải dùng đến Mecha. Hôm nay đúng là có thêm chút kiến thức rồi, ha ha.
Phương Thiên Hòa cười lớn, thông qua Mecha mà khuếch to âm thanh, vang khắp khu vực.
Mà anh ta cũng lái Mecha, lao nhanh về hướng này.
Tất nhiên, đòn tấn công của Thẩm Hàn vẫn nhanh hơn anh ta. Một viên đạn với kỹ năng Thiên Sương bắn trúng Mecha của Cừu Thái Phi, khiến anh ta bị đình trệ.
Mặc dù sự đình trệ này chỉ kéo dài một giây, nhưng nó đã giúp Lâm Tinh Hải chạy tới khoảng cách an toàn.
Cùng lúc đó, Mecha của Phương Thiên Hòa cũng lao tới, và dao găm chấn động khổng lồ được mở ra, va chạm với móng vuốt của Mecha của Cừu Thái Phi.
Bùm!
Trong tích tắc, tia lửa bắn tung tóe, đất trời rung lên ầm ầm, hậu quả của trận chiến giữa hai Mecha khiến những ngôi nhà xung quanh lần lượt sụp đổ. Và khi Thẩm Hàn, Cao Sơn và La Kiệt lái Mecha đến, cùng với đối phương là bốn Mecha cùng đối chiến. Trận chiến nằm ngoài tầm với của những người lính đánh thuê bình thường.
Hai bên không biết là cố ý hay vô ý, đều đang điều khiển trận địa dời đi, giống như muốn giao lại nơi này cho lính đánh thuê của hai bên.
Lâm Tinh Hải nhìn cuộc chiến, trong số bốn Mecha của đối thủ, vậy mà Mecha của Cừu Thái Phi không phải cái mạnh nhất, mà là cái Mecha toàn thân đen như mực kia…
Đương nhiên Phương Thiên Hòa cũng không mờ nhạt, thi triển dị năng Liệt Thiên, đối phương cũng không dám đối mặt. Cùng với sự hợp tác của Thẩm Hàn, sức chiến đấu của hai người gần như tương đương với ba Mecha của người kia. Họ nhanh chóng làm nắm thế chủ động trong cuộc chiến.
Hơn nữa, bên hắn vẫn còn 4 quả hỏa tiễn chưa được sử dụng, chỉ cần bọn hắn tìm được thời khắc sử dụng khiến đối phương bất ngờ, ước chừng trận chiến sẽ trực tiếp kết thúc.
Vì vậy Lâm Tinh Hải chỉ nhìn lướt qua một chút, sau đó tầm mắt lại vào vị trí của binh đoàn lính đánh thuê Dã Lang.
Lúc này chiến thuật của đối phương đã thay đổi. Sau khi biết bên hắn có thần súng, không có lính đánh thuê nào bên đối phương ngu ngốc xông ra nữa, tất cả đều cầm một tấm khiên chống bạo động cực lớn, che cơ thể nghiêm ngặt.
Hơn nữa, những chiếc xe bọc thép giấu sau nhà cũng chạy ra ngoài, những chiếc xe bọc thép này thực chất là một pháo đài di động sau khi được cải tiến.
Trên nóc mỗi xe bọc thép lắp sáu súng máy hạng nặng, bốn chiếc xe bọc thép chính là hai mươi bốn súng máy hạng nặng, kết hợp với hệ thống điều khiển hỏa tiễn tự động, hỏa tiễn bộc phát trong tích tắc hoàn toàn có thể so sánh với cả một binh đoàn lính đánh thuê.
Nếu là một nhóm lính đánh thuê bình thường, nhìn thấy cảnh tượng này sẽ rất tuyệt vọng.
Nhưng Lâm Tinh Hải nhìn đội hình của đối phương, khóe miệng nở nụ cười giễu cợt. Mất đi sự đe dọa của Mecha, nhóm lính đánh thuê Dã Lang đối với hắn cũng chỉ là 1 mục tiêu “hơi” ổn mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận