Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 836 - Suy đoán (3)

Suy đoán (3)
“Ừm, ngươi có chắc là mình suy đoán không sai không? Khụ! Không phải tại ta nghi ngờ năng lực của ngươi đâu, chẳng qua là có rất nhiều nhân viên chuyên nghiệp từng nghiên cứu về những phiến đá Thần Ma thể này rồi.” Tả Văn Diệu nhịn không được nhắc nhở một câu.
Bởi vì hắn thật sự cảm thấy việc đối phương suy đoán ra một bộ công pháp chỉ trong vòng vài phút quả thực hơi không đáng tin cậy, dù sao trên dưới cả nước không có mười nghìn cũng có tới tám nghìn người đang nghiên cứu về hạng mục này, mà người ta đều là người có chuyên môn, hơn nữa họ còn nghiên cứu mất mấy năm liền.
Thường Vũ Đạt hít sâu một hơi để bình tĩnh lại rồi mới nghiêm túc nói: “Ta biết nỗi lo của ngươi là gì, chắc ngươi sợ ta tự tưởng tượng ra chứ gì? Nhưng điều ta muốn nói với ngươi là năm xưa ta từng tham dự những dự án nghiên cứu về hạng mục này, cho nên ta là người có chuyên môn đấy.”
“Mặt khác trong hệ thống của chúng ta còn có một chương trình để mô phỏng những công pháp này có thể vận hành hay không. Ta đã xác nhận sơ bộ công pháp này không có vấn đề gì to tát cả, ít nhất là nó có thể tu luyện.”
Nói đến đây, Thường Vũ Đạt bỗng khựng lại, sắc mặt không khỏi lộ vẻ nghiêm trọng, “Đương nhiên trong lòng ta cũng có nghi vấn như ngươi, hơn nữa chắc chắn chẳng hề kém gì ngươi. Vì sao giờ ta lại có thể suy đoán ra công pháp của Tụy Phủ cảnh công pháp chính là vấn đề lớn nhất.”
“Ta có thể khẳng định rằng những người nghiên cứu công pháp không thể nào nghiên cứu ra công pháp Tụy Phủ cảnh được, tuyệt đối không phải vì mấy lý do dở hơi như đi đường tắt hoặc không tìm được phương hướng chính xác đâu.”
“Bởi vì một người có thể sẽ phạm sai lầm nhưng mấy trăm, mấy nghìn thậm chí là mấy chục nghìn người thì không thể tất cả đều phạm sai lầm hết được, hơn nữa còn có một bộ phận chuyên môn bới lông tìm vết. Dù cho mấy chục nghìn người đều đều tính sai hết, không tìm được phương hướng nhưng siêu máy tính của chúng ta thì không.”
“Siêu máy tính đã tính toán hàng trăm tỷ lần. Gần như mỗi một khả năng nó đều tính toán và xét duyệt một lần nên căn bản không thể xuất hiện những sơ sót có thể nhìn ra chỉ trong nháy mắt đâu.”
“Cho nên trong chuyện này chắc chắn đã xảy ra một việc lớn mà chúng ta còn chưa biết rõ về nó.” Nói đến đoạn sau, Thường Vũ Đạt đưa mắt nhìn về phía Lâm Tinh Hải.
Lâm Tinh Hải trùng hợp lại đột phá lên Tụy Phủ cảnh đúng lúc này, hắn cảm thấy chuyện này có liên quan đến đối phương.
Sau khi nghe Thường Vũ Đạt phân tích, Tả Văn Diệu bỗng nghĩ đến việc gì đó. Hắn nhìn Lâm Tinh Hải rồi lại liếc mắt nhìn bầu trời quang đãng bên ngoài, sắc mặt lộ vẻ kinh ngạc.
“Ngươi muốn nói gì sao?” Trông thấy vẻ mặt của Tả Văn Diệu, Thường Vũ Đạt lập tức hỏi.
“Lúc Lâm Tinh Hải đột phá chính là lúc 'thiên biến'.” Vẻ mặt Tả Văn Diệu hơi hoảng hốt.
Phải biết rằng thiên uy lúc đó kinh khủng tới cỡ nào, hắn hoàn toàn không hề liên tưởng tới Lâm Tinh Hải nhưng giờ nhờ có Thường Vũ Đạt nhắc nhở, hắn không khỏi bắt đầu liên tưởng.
“Ngươi chắc chứ?” Thường Vũ Đạt hỏi mà hai mắt sáng lên.
“Chắc. Lúc ấy ta ở ngay cạnh hắn để giúp hắn hộ pháp mà.” Tả Văn Diệu gật đầu khẳng định.
Sau đó hai người lại nhìn về phía Lâm Tinh Hải với vẻ mặt phức tạp, nhất thời không biết nên nói gì cho phải. Hai người thân là cường giả Thần Ma cảnh, thời khắc ấy họ đều cảm nhận khá rõ sự khủng bố của thiên uy, cộng thêm việc sau lối đi vực thẳm lại xuất hiện cơn bão năng lượng càng khiến họ thấy hơi sợ hãi.
Mà tất cả những chuyện kinh khủng này đều do một học sinh thậm chí còn chưa đạt tới Tố Thể cảnh gây ra, việc này khiến hai người sau khi thấy khó tin lại bi ai phát hiện ra rằng có khả năng cao là thời đại huy hoàng của họ sắp trôi qua rồi.
Mà Lâm Tinh Hải bị hai người nhìn chằm chằm thì tỏ vẻ khó hiểu, “Lúc 'thiên biến' gì cơ?”
Lúc đó hắn đang đột phá nên hoàn toàn không hề biết bên ngoài đã xảy ra chuyện gì. Mà sau khi đột phá xong, hắn lại bị Tả Văn Diệu kéo tới đây luôn nên căn bản cũng chẳng có thời gian để mà hiểu.
Lúc này Tả Văn Diệu mở máy tính đeo tay rồi phát video cảnh cơn bão năng lượng xuất hiện tại lối đi vực thẳm thứ 11.
Nhìn cảnh cơn bão năng lượng đột nhiên xuất hiện kia nhanh chóng xé xác hàng trăm nghìn sinh vật thâm uyên, thậm chí trong số đó còn có mấy chục zombie cấp ba mạnh ngang Thần Ma cảnh, Lâm Tinh Hải không nhịn được mà hít một ngụm khí lạnh.
“Chuyện này xảy ra đúng lúc ngươi đang đột phá. Ngươi biết nguyên nhân do đâu không? Nói cách khác là ngươi có điều gì muốn nói không?” Thường Vũ Đạt nhìn Lâm Tinh Hải dò hỏi.
Nhìn cảnh thi thể zombie biến dị nằm đầy đất trong video, Lâm Tinh Hải thoáng suy tư một hồi rồi hỏi: “Những zombie biến dị đã chết kia có được tính vào chiến công của ta không?”
Thường Vũ Đạt: “.”
Tả Văn Diệu: “.”
“Nếu cuối cùng chứng thực được rằng chuyện này có liên quan tới ngươi thì quốc gia sẽ ban thưởng cho ngươi, còn phần thưởng là gì thì ta không rõ lắm.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận