Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 162

Nhưng tầm sát thương của súng trường là 200 mét, vượt qua khoảng cách này lực sát thương sẽ giảm mạnh, mà lính đánh thuê đều mặc đồ phòng hộ, khoảng cách xa chưa chắc có thể giết chết.
Khi mọi người trong phòng tiếp nhận được sự thật rằng kỹ năng bắn súng của Lâm Tinh Hải đã trở nên biến thái hơn rồi thì bầu không khí đang khẩn trương chợt thả lỏng xuống.
Bọn họ đều rõ, bắt đầu từ giờ phút này, thắng lợi đã nghiêng về phía bọn họ.
Đồng thời Phương Thiên Hòa cũng đã rõ ràng vì sao Lâm Tinh Hải lựa chọn không điều khiển Mecha.
Kỹ năng bắn súng đã tới trình độ như vậy, hiệu suất điều khiển Mecha để giết chóc thật đúng là không bằng Lâm Tinh Hải cầm một cây súng trường.
Rốt cuộc điều khiển Mecha thường là cận chiến, nếu dùng Mecha để nhắm chuẩn rồi nổ súng thì các phương diện như xúc cảm sẽ khác, chuyện này tương đương với việc Lâm Tinh Hải từ bỏ lợi thế lớn nhất của cậu ta.
Kế tiếp, khi chuẩn bị một loạt hành động tác chiến tiếp theo, Phương Thiên Hòa thả lỏng hơn rất nhiều.
Rốt cuộc đề bài khó nhất đã được kỹ năng bắn súng của Lâm Tinh Hải giải đ rồi.
Tổng cộng có ba phương án tác chiến, lần lượt dùng để đối ứng với những tình huống khác nhau, Phương Thiên Hòa tốn gần nửa giờ để nói cẩn thận ba phương án một lần.
-Được rồi, mọi người có nghi vấn gì thì hiện tại có thể nói.
Phương Thiên Hòa nói xong nhìn mọi người hỏi.
Đám người La Kiệt lắc đầu tỏ vẻ bản thân không có vấn đề gì, mà sau khi trầm ngâm Lâm Tinh Hải mở miệng hỏi:
-Lúc chiến đấu, tôi sẽ hành động một mình, dùng phương thức chạy cực tốc để giảm bớt năng lượng của đối phương. Trong tình huống như vậy, rất khó để tôi chỉ huy đội bốn.
Sau hai ngày chiêu mộ thành viên, tổng nhân số hiện tại của binh đoàn Liệt Thiên đã lên tới 45 người, chia làm 4 đội, Lâm Tinh Hải là đội trưởng của đội bốn.
Toàn bộ kế hoạch tác chiến cũng yêu cầu 4 vị đội trưởng phối hợp hợp tác.
-Vấn đề này giải quyết được, tôi sắp xếp phó đội trưởng Từ Hạo của đội một vào đội bốn của cậu để đảm nhiệm phó đội trưởng, vào thời điểm chiến đấu, cậu có thể giao quyền chỉ huy cho anh ta.
-Dù sao mấy ngày nữa, khi cậu tuyên bố phá vỡ đạo khóa thứ hai, tôi sẽ đề bạt cậu lên làm phó đoàn trưởng, Từ Hạo sẽ tiếp nhận chức vụ đội trưởng tiểu đội bốn.
Phương Thiên Hòa nói.
Nghe được mấy ngày sau mình sẽ được đề bạt lên làm phó đoàn trưởng, Lâm Tinh Hải có hơi ngạc nhiên.
Nhưng hôm nay sau khi đã trải qua việc nhận một binh đoàn phụ thuộc của đám người Cao Sơn, tâm thái của Lâm Tinh Hải lúc này đã vững vàng hơn nhiều.
Hắn chỉ gật đầu ý bảo bản thân không có vấn đề gì.
-Nếu mọi người không có nghi vấn gì, vậy kế hoạch sẽ quyết định như vậy. Tôi đã phân phối lại thành viên mới của 4 đội, đây là danh sách, mấy người có thể làm quen một chút với các thành viên mới, mặt khác lại làm công tác tâm lý cho bọn họ.
-Đương nhiên chỉ cần nói địch là binh đoàn Dã Lang là được, việc của tập đoàn tài chính Morgan tạm thời không cần nói để tránh xảy ra khủng hoảng. Chuyện này Thẩm Hàn sẽ phụ trách chung.
Phương Thiên Hòa lấy ra một danh sách rồi dặn dò.
-Vâng!
Thẩm Hàn lời ít ý nhiều.
-Đoàn trưởng, vậy còn anh!
Từ Hải Thủy hơi tò mò, rốt cuộc việc tăng lên sĩ khí như này đoàn trưởng ra mặt là thích hợp nhất.
-Tôi đi gặp đại úy với quân đội khu cao tầng một chút, sự việc lần này liên quan đến tập đoàn tài chính Morgan, bọn họ không cung cấp cho chúng ta chút trợ giúp thì không ổn lắm! Thứ tốt như hỏa tiễn khẳng định phải xin mấy viên.
Phương Thiên Hòa cười nói.
Mấy người nghe xong trái tim không khỏi run lên, Từ Hải Thủy lập tức đi nịnh nọt:
-Đoàn trưởng uy vũ, nói như vậy chúng ta thắng chắc rồi.
-Lời nói cũng không thể quá chắc chắn, chúng ta còn chưa biết trên tay đối phương có vũ khí gì đâu! Huống chi hỏa tiễn cũng chưa chắc có thể một phát là chết
Phương Thiên Hòa nói xong cũng không ở lại mà trực tiếp ra ngoài.
Nhìn bóng dáng của Phương Thiên Hòa rời đi, Lâm Tinh Hải trầm ngâm một lát rồi nói:
-Việc này không thể hoàn toàn ỷ lại vào đoàn trưởng, chúng ta cũng cần chuẩn bị một chút trong khả năng cho phép.
-Cậu có ý tưởng gì?
Lần này người nói là La Kiệt.
-Tập hợp những người am hiểu kỹ năng bắn súng trong binh đoàn lại, đi sân huấn luyện của công hội binh đoàn, tôi huấn luyện họ một chút.
Lâm Tinh Hải nói.
Nghe thấy Lâm Tinh Hải nói thế, tinh thần mọi người trong phòng đều chấn động, lộ ra sự hứng thú, bao gồm cả hai người ngày thường rất ít dùng súng ống như Từ Hải Thủy và Võ Nham cũng thế.
Rốt cuộc thêm một kĩ năng cũng tốt, ngày thường bọn họ ít dùng súng ống bởi vì kỹ năng bắn súng kém, sợ lãng phí đạn thôi.
Nếu Lâm Tinh Hải huấn luyện có thể làm trình độ tăng mạnh vậy chắc chắn ai cũng thích.
-Tinh Hải, tôi là người đầu tiên hưởng ứng lời kêu gọi, cậu phải huấn luyện tôi nhiều chút đó!
Từ Hải Thủy tươi cười.
Lâm Tinh Hải nhìn thấy có chút dở khóc dở cười:
-Được rồi! Anh đi tổng hợp lại số người đi, đợi lát nữa tập hợp. Nhưng anh cũng phải rõ rằng, một mình tôi sức có hạn, cho nên tổng hợp số người thì cố gắng chọn người có kỹ năng bắn súng tốt. Đương nhiên từ phó đội trưởng trở lên nếu muốn học thì cũng được ưu tiên.
-Được!
Từ Hải Thủy lên tiếng rồi đi ra ngoài, nhưng anh ta vừa đi được hai bước thì dừng lại hỏi một câu:
-Tinh Hải, cậu cảm thấy bao nhiêu người thì thích hợp.
Vấn đề này hỏi đến điểm mấu chốt, Lâm Tinh Hải cũng không trả lời ngay lập tức mà nhìn qua Thẩm Hàn:
-Phó đoàn trưởng, khi nào chúng ta chấp hành nhiệm vụ lần sau?
Bên binh đoàn Dã Lang kia tất nhiên sẽ không cho bọn họ quá nhiều thời gian, rất có khả năng là vào lần nhận nhiệm vụ tiếp theo sẽ tiến hành đánh lén.
Bạn cần đăng nhập để bình luận