Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 856 - Miểu sát

Miểu sát
Về phần người đàn ông nặng hơn trăm cân đi bên phải cân đối phương, cả đám đều coi như không hề nhìn thấy.
Lâm Tinh Hải dẫn theo Liễu Diệu Diệu và Tiểu Bàn Tử đi thẳng đến dưới lôi đài mới đừng lại.
Mà Thôi Minh trên đài sau khi đánh giá Liễu Diệu Diệu nhưng không thể nhận ra nàng thì vừa chán ghét lại đố kị với kẻ vừa “nói năng lỗ mãng” là Lâm Tinh Hải.
“Ngươi là ai? Ai cho một kẻ còn chưa tới Tố Thể cảnh như ngươi lá gan để xía vào chuyện này thế hả?” Thôi Minh nhíu mày nói.
“Ha ha, ta chính là đệ nhất thiên tài của học viện Đông Hải mà ngươi vừa nhắc tới đó, không phải ngươi bảo ta không có thực lực sao? Giờ ta tới rồi đây, nếu ngươi đánh thắng ta thì sau này ngươi muốn nói thế nào cũng được. Nhưng nếu ngươi thua thì phải thừa nhận với tất cả mọi người ở đây rằng mình là kẻ ngu.” Lâm Tinh Hải nói thẳng.
Nghe Lâm Tinh Hải nói vậy, đừng nói là Thôi Minh, dù là Quan An hay những học viên xung quanh đều không khỏi kinh ngạc.
Cái kiểu vừa mới nói xấu sau lưng người ta xong thì chính chủ đột nhiên lại xuất hiện trước mặt quả thực sẽ khiến người ta thấy hơi xấu hổ.
Nhưng ngoài cảm giác xấu hổ, trong lòng Thôi Minh còn có chút cảnh giác.
Mặc dù rõ ràng hắn có thể cảm nhận được rằng khí tức trên người Lâm Tinh Hải chắc chắn vẫn chưa đạt tới Tố Thể cảnh.
Nhưng nguyên nhân của việc đối phương biết rõ hắn là Tố Thể cảnh còn dám dõng dạc nhảy ra khiêu chiến lại khiến người ta phải suy nghĩ sâu xa.
Hoặc là đầu óc đối phương có vấn đề, nhưng khả năng này không lớn, dù sao một kẻ đầu óc có vấn đề thì sao có thể nổi danh là thiên tài hàng đầu được.
Còn một khả năng hơi đáng sợ khác là khả năng cao đối phương có thực lực chiến đấu vượt cấp.
Phải biết rằng quả thực không thiếu những thiên tài hàng đầu có thể chiến đấu vượt cấp.
Nhưng đó chỉ là khi thiên tài hàng đầu giao chiến với cường giả Tố Thể cảnh bình thường mà thôi.
Nhưng vấn đề là người có thể thi vào một trong ba trường top đầu sẽ là người bình thường sao? Cho dù là học viên cấp ba thì thả ra bên ngoài chắc chắn cũng đáng được xưng tụng là thiên tài.
Mà độ khó của việc giẫm đạp lên những thiên tài khác để chiến đấu vượt cấp chẳng hề nhỏ đâu, thậm chí hắn còn chưa từng nghe thấy một trường hợp nào như vậy cả.
Giờ khắc này rốt cuộc Thôi Minh cũng nhìn thẳng vào Lâm Tinh Hải.
“Được thôi, ta thừa nhận quả thực trước đó không biết gì về thực lực của ngươi nên mới đặt điều về ngươi, nếu sau này ngươi thể hiện được thực lực đủ mạnh, ta sẽ xin lỗi ngươi. Nhưng giờ hoàn thành nhiệm vụ mới là việc quan trọng, ta không hứng đấu với ngươi.” Thôi Minh thản nhiên nói.
Hiển nhiên dù Lâm Tinh Hải phô trương thanh thế hay có thực lực thật thì lúc này hắn đều không muốn đấu với đối phương.
Dù sao hắn tới đây chẳng phải để đánh nhau với người khác mà là vì phần thưởng nếu leo được lên bảng điểm cơ.
Lâm Tinh Hải cũng không ngờ đối phương lại nuốt lại những lời hắn vừa nói ngay và luôn, tính cách co được dãn được của hắn khiến Lâm Tinh Hải không khỏi đánh giá cao.
Nhưng trước khi mở miệng hắn đã đoán trước được tình huống này rồi nên lập tức chọn cách sử dụng phương án dự phòng.
Hắn nhìn về phía sĩ quan trung úy giữ chức trọng tài bên cạnh, “Chào đồng chí, ta là sĩ quan quân bộ Đông Hải, quân hàm thiếu tá. Trong mắt đối phương không có quân kỷ nên mới công kích nhân thân sĩ quan thượng cấp ngay trước mặt mọi người, ta xin phép thuyết phục hắn bằng vũ lực.”
Lâm Tinh Hải nói xong liền móc huy hiệu chứng minh thân phận từ trong trang phục tác chiến ra đưa tới.
Trung úy phụ trách làm trọng tài kia sửng sốt, mà những người đang hóng hớt cũng sửng sốt.
Bọn họ hoàn toàn không ngờ rằng Lâm Tinh Hải lại lấy thân phận quân đội ra dọa người.
Hơn nữa hình như nó còn... cực kỳ hữu dụng.
Dù sao trong hoàn cảnh mạt thế như hiện nay, tất cả sinh viên đều được coi là quân nhân dự bị, Thôi Minh đương nhiên cũng vậy.
Mà trong tình huống song phương đều là quân nhân, lý do thoái thác vừa rồi của Lâm Tinh Hải hoàn toàn có lý.
Đặc biệt là hắn còn lấy ra quân hàm thiếu tá, nếu Thôi Minh có thể lấy ra quân hàm cao hơn Lâm Tinh Hải thì còn dễ nói.
Nếu không chỉ riêng tội danh phỉ báng thượng cấp cũng đủ khiến đối phương no đòn rồi.
Nhưng Thôi Minh có thể lấy ra quân hàm cao hơn cấp thiếu tá sao?
Bình thường sinh viên năm 4 các trường trung học lớn sẽ trực tiếp nhập ngũ để huấn luyện, đây cũng là giai đoạn để họ nhanh chóng lập công.
Ai đủ xuất sắc là có thể được thăng lên cấp thiếu tá trước khi tốt nghiệp, thậm chí sau khi tốt nghiệp họ có thể trực tiếp trở thành doanh trưởng hoặc Phó đoàn trưởng.
Mà giờ mới khai giảng có hai tháng, đám Thôi Minh cũng vừa lên năm 4, vào quân bộ thực tập được hơn hai tháng thôi nên sao mà tích lũy nhiều công huân được.
Lúc này Thôi Minh mới chỉ là thiếu úy, quân hàm của hắn kém Lâm Tinh Hải tận ba cấp nên vẻ mặt hắn không ngừng biến hóa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận