Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 316

Những việc này đã nói sớm từ trước, hiện tại chỉ nói tỉ mỉ kỹ càng hơn thôi.
Hội nghị giằng co gần nửa giờ, sau khi Lâm Chính Dương nói tỉ mỉ toàn bộ kế hoạch lại một lần thì tan họp, ai bận việc người nấy.
Kim Quang Lượng vội vàng lôi kéo Lâm Tinh Hải trở về, sau đó triệu tập các đoàn trưởng binh đoàn cấp ba lại đây mở họp, trao đổi vấn đề về phân đội.
-Hội trưởng Kim, việc này ông còn muốn kéo tôi vào.
Lâm Tinh Hải thật sự có chút bất đắc dĩ.
-Ha ha! Tôi không phải là sợ uy vọng của mình không đủ hay sao? Có cậu tọa trấn thì không giống vậy.
-Hơn nữa thân phận của cậu cũng là lính đánh thuê, có vài lời nói từ miệng cậu nói ra hiệu quả tốt hơn so với tôi nhiều.
Kim Quang Lượng phảng phất không thấy được sự không thoải mái trên mặt Lâm Tinh Hải, tươi cười nói.
Lâm Tinh Hải thật sự cạn lời, đây thật là hội trưởng công hội lính đánh thuê của bọn họ sao? Da mặt dày như vậy mà dùng người không hề suy giảm.
Rất nhanh, Lâm Tinh Hải đã tới một phòng họp khác, đây là phòng họp được lập lâm thời của công hội binh đoàn.
Mà các đoàn trưởng binh đoàn cấp ba sau khi nhận mệnh lệnh cũng nhanh chóng tập hợp ở phòng họp này.
-Được rồi, vì sao kêu mọi người lại đây, nói vậy mấy người đều đoán được một chút. Công hội binh đoàn chúng tôi vừa mới họp với bên quân đội, đã xác định chi tiết hành động cụ thể rồi.
-Còn chi tiết cụ thể, Lâm Tinh Hải đại điện binh đoàn tham dự hội nghị lần này, cho nên chuyện này để cậu Lâm tới nói rõ!
Kim Quang Lượng nói, hướng sang bên Lâm Tinh Hải làm hành động mời.
Nhìn thấy cảnh này, khóe miệng Lâm Tinh Hải hơi giật một chút.
Nhưng mà đối với chuyện này, hắn từ chối cũng không hay, ho nhẹ một tiếng rồi mở miệng nói:
-Nếu hội trưởng Kim đều đã mở miệng vậy tôi đây sẽ nói đơn giản một chút.
-Lần này binh đoàn của chúng ta tiến đến tổng cộng có đại khái khoảng 30 nghìn người, 30 nghìn người này sẽ chia ra 30 đội ngũ, một đội ngũ 1000 người. Đến lúc đó lấy đội ngũ làm đơn vị, thay phiên nhau vào thành phố Quảng Hàn quét Zombie.
Nghe được Lâm Tinh Hải nói như thế, thần sắc của các đoàn trưởng trở nên khác nhau, có vui sướng, có nhíu mày, có rơi vào trầm tư.
Lúc trước bọn họ cho rằng sau khi tới nơi này thì các binh đoàn sẽ tách ra săn giết Zombie, như vậy săn giết được bao nhiều đều bằng bản lĩnh.
Hiện tại yêu cầu phân đội để hành động, bọn họ không rõ ràng lắm rốt cuộc là tốt hay xấu.
Lâm Tinh Hải ít nhiều cũng phán đoán được tâm tư của những đoàn trưởng này, cho nên hắn cười cười nói tiếp:
-Các vị yên tâm, tuy rằng bên ngoài là chia ra làm một đội ngũ nhưng lúc quét Zombie thì mọi người vẫn là tách ra.
Nói tới đây, Lâm Tinh Hải kêu Kim Quang Lượng mở lộ tuyến quét Zombie của quân đội ra.
-Mọi người có thể xem một chút, chúng ta sẽ chia làm 10 đường, phát động tiến công dọc theo 10 phương hướng này.
-Quân đội sẽ dẫn đầu, ở trên đường thành lập một trạm canh gác, nếu mọi người gặp nguy hiểm có thể đi cầu viện trạm canh gác này.
-Sở dĩ muốn phân đội chỉ là để thuận tiện phối hợp hành động với quân đội thôi, lúc hành động quét sạch, bên quân đội cũng sẽ không can thiệp.
-Nhưng mà khi mọi người quét Zombie bị lệch khỏi quỹ đạo, khoảng cách trạm canh gác quá xa, gặp phải nguy hiểm là không thể cứu viện kịp thời.
Lâm Tinh Hải dùng lời nói ngắn gọn nhất nói một lần.
Nghe Lâm Tinh Hải nói xong, biểu cảm các đoàn trưởng binh đoàn tức khắc tốt hơn không ít.
Lời này của Lâm Tinh Hải tổng kết lại thành hai câu: Quân đội sẽ không can thiệp hành động quét sạch của bọn họ. Bọn họ chỉ cần dọc theo con đường đã được chỉ định quét sạch là được trạm canh gác che chở.
Nói như vậy phân đội bọn họ cũng không có ý kiến gì.
-Mọi người không có ý kiến gì vậy thì mấy người tiến hành phân đội trước đi! Phân xong, mấy người tự đề cử đội trưởng, lại tìm người tìm kiếm binh đoàn cấp một với cấp hai tạo thành đại đội nghìn người là được.
Lâm Tinh Hải quét mắt nhìn mọi người trong phòng, nơi này tổng cộng có 35 người đội trưởng, chọn ra 30 đội trưởng vẫn rất nhẹ nhàng, dư lại 5 người gia nhập đội ngũ của người khác là được.
Nghe Lâm Tinh Hải nói như vậy, những đoàn trưởng này tức khắc hứng thú, bởi theo cách nói của Lâm Tinh Hải, cho bọn họ tự tổ kiến đại đội vậy tương đương với phóng quyền lợi đó!
Tức khắc, tiếng nói nhỏ khe khẽ trong phòng vang lên, mà một vài binh đoàn quan hệ tốt càng là tính toán hai binh đoàn cùng nhau hành động.
Rốt cuộc nơi thành phố Quảng Hàn này, trong đội ngũ thêm một binh đoàn cấp ba, vậy hệ số an toàn không hề nghi ngờ sẽ càng cao hơn.
Nhưng mà lúc mọi người đang nói chuyện khí thế ngất trời, Kim Quang Lượng vẫn luôn đang nghe lại ho một tiếng:
-Cái đó, các người chia ra 29 đội ngũ là được, đồng chí Lâm Tinh Hải năng lực xuất chúng cũng nên kéo một đội ngũ.
Một đám đội trưởng nghe xong đương nhiên không ý kiến, còn Lâm Tinh Hải than nhẹ một hơi, hắn biết mình trốn không được.
Rất nhanh, 29 đội trưởng đã được chọn ra, sau đó Kim Quang Lượng kêu nhân viên công tác đưa danh sách cho bọn họ đăng ký.
-Được rồi, nếu đã chọn ra đội trưởng vậy mời các vị đội trưởng từng người đi liên hệ binh đoàn phía dưới tạo nhanh thành đại đội một nghìn người. Trước 12 giờ giữa trưa báo cáo danh sách cho tôi.
Kim Quang Lượng nhìn thoáng qua danh sách đang cầm, nói.
Đồng thời ông ta liếc Lâm Tinh Hải ở kế bên, cặp mắt đậu xanh xoay tròn quay nhanh, khuôn mặt béo cũng ấp ủ nụ cười xán lạn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận