Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 486

-Tôi đã nghe rất nhiều tư liệu của anh được từ miệng chú hai, nhưng. . .
Nói đến đây gương mặt còn hơi ngây ngô của Kim Đồng có chút bối rối.
-Cậu có gì cứ nói thẳng, có cái gì mà phải xoắn xuýt cả lên thế.
Lâm Tinh Hải cười nói.
-Vậy được!
Kim Đồng cũng không tiếp tục xoắn xuýt nữa, nói thẳng:
-Tôi cảm thấy hình như chú hai hơi khoác lác, chú ấy mô tả anh vô cùng khoa trương.
-Nếu như anh thật sự lợi hại như vậy, đấu với những thiên tài hàng đầu mà tôi vừa nói thì anh có thể lấy một chọi mười luôn.
Lâm Tinh Hải khiêm tốn cười:
-1 đánh 10 thì cũng khó nói, nếu như sử dụng vũ khí lạnh để chiến đấu, còn cần phải xem là bọn họ nắm giữ dị năng gì.
-Tất nhiên, nếu như có thể sử dụng súng ống, hoặc là mecha, thì 1 đánh 10 có lẽ cũng không có vấn đề gì.
Kim Đồng lẳng lăng nhìn Lâm Tinh Hải, mãi sau mới mở miệng nói:
-Anh cũng khoác lác thật đấy!
-Nhưng mà anh dám nói khoác như thế thì chắc hẳn cũng thật sự có một chút bản lĩnh.
Lúc này mắt hắn ta chợt sáng lên:
-Lâm đại ca, lần kiểm tra đánh gia này, nhờ anh giúp đỡ tôi nhiều hơn nhé.
Nghe thấy đối phương nói như thế, Lâm Tinh Hải nhịn không được cười lên, có điều hắn cũng không cãi lại, thực lực mạnh đến đâu, chờ tới lúc bắt đầu kiểm tra đánh gia thì đối phương tự nhiên sẽ biết.
Người phía trước đang nhanh chóng tiến hành đăng ký, bởi vì có rất nhiều điểm đăng ký, cho nên mỗi một hàng thật ra cũng không nhiều người lắm, trước mặt bọn họ cũng chỉ có mười mấy người mà thôi.
Rất nhanh đã tới lượt mấy người bọn họ, Kim Đồng đứng đầu hàng, hắn ta đi lên đăng ký trước.
Đăng ký thật ra cũng rất đơn giản, học viện này đều đã có tư liệu của bọn hắn, lúc này chỉ là tiến hành nhận dạng khuôn mặt và vân tay để chứng thực mà thôi.
Sau khi đăng ký xong, thì phải nộp lại các vật phẩm tùy thân, rồi mới có thể đi vào khu vực thi.
Những vật phẩm này bao gồm cả vũ khí, trang bị cá nhân.
Bài kiểm tra đánh giá để công bằng nhất, tất cả mọi người đều sẽ sử dụng vũ khí mà Học Viện Phái phát cho.
Quá trình rất đơn giản, chỉ là lúc nộp lại trang bị khá là phiền toái, ngay cả y phục tác chiến cũa phải cởi bỏ.
Nhưng mà học viện cũng chuẩn bị rất nhiều phòng thay đồ, cho nên cũng sẽ không mất quá nhiều thời gian.
Khi Kim Đồng đang nộp lại trang bị, hàng của bọn họ đột nhiên có tiếng ồn ào.
-Anh lấy vũ khí và chiến giáp của tôi thì thôi đi, ngay cả Hoa Hạ tệ cũng muốn lấy à. Chẳng lẽ tôi còn có thể dùng cái này để gian lận sao?
Nghe thấy hai chữ chiến giáp, ánh mắt Lâm Tinh Hải cũng không khỏi nhìn về phía bên kia, chỉ thấy một tên tiểu mập mạp chỉ vào một đống Hoa Hạ tệ ở trước mặt một đống Hoa Hạ tệ, giọng điệu tức giận nói.
-Căn cứ Đông Hải thật lắm người có tiền nha!
Lâm Tinh Hải nhìn lướt qua độ dày của đống tiền kia, lập tức có thể tính toán được chỗ đó tối thiểu phải có 10 triệu Hoa Hạ tệ, không được nhịn cảm thán ở trong lòng.
Đương nhiên hắn cũng biết tên tiểu mập mạp này chắc chắn không chỉ đơn giản là có tiền, chiến giáp kia vẫn chỉ là vật phẩm thí nghiệm bên trong phòng thí nghiệm, không phải có tiền là có thể lấy được.
Lúc này, xung quanh không ít người nhìn lại, khi thấy đống Hoa Hạ tệ kia, ai lấy đều cảm thấy kinh ngạc và khiếp sợ.
-Xin lỗi! Dựa theo quy định thì những đồ vật không liên quan đến bài kiểm tra sẽ không được phép mang vào. Hơn nữa anh mang nhiều tiền như vậy vào khu vực thi làm cái gì? Làm mất thì phải làm thế nào?
Nhân viên công tác không kiêu ngạo cũng không tự ti nói.
-Làm mất thì tôi tự chịu trách nhiệm. Nếu như không mang theo tiền vào khi vực thi thì làm sao ta hối. . . kết bạn được.
Tiểu mập mạp cứng đầu cứng cổ nói.
-Không được, quy định là quy định.
Nhân viên công tác vẫn lắc đầu như cũ.
-Được thôi! Những thứ này xem như tiền boa, như vậy có được không!
Tiểu mập mạp rút ra 10 tấm 10 ngàn Hoa Hạ tệ, nhét vào trong tay đối phương nói.
100 ngàn Hoa Hạ tệ chắc chắn không phải là số tiền ít.
-Không được, quy củ là quy củ.
Lần này nhân viên công tác có chút bực bội.
Hối lộ thì hối lộ, thế nhưng lại đưa tiền trước mặt nhiều người như vậy thì khác nào giết hắn ta.
-Tôi nói anh đừng có cứng nhắc như vậy được hay không? Tôi cũng không ngại nói cho anh biết, tôi đã được tuyển thẳng vào học viện từ trước rồi, lần này tới dự thi bài kiểm tra đánh giá cũng chỉ là đi cho có hình thức mà thôi.
Tiểu mập mạp tức giận nói ra.
Xì xào!
Trong nháy mắt, mặc kệ những học viên đang đăng ký, hay là những cái học viên đã đăng ký xong đang đứng đợi ở quảng trường học viện đều xôn xào bàn tán.
Tin tức như vậy thật sự là quá kinh khủng rồi, nhất thời có rất nhiều người lộ ra vẻ mặt căm phẫn.
Danh sách trúng tuyển học viện Đông Hải cực kỳ quý giá, bọn họ liều sống liều chết cũng chưa chắc có thể vào được, nhưng nếu như đối phương hối lộ một chút tiền đã có thể được tuyển thẳng, như vậy làm gì có ai chấp nhận được.
âm thanh ồn ào càng lúc càng lớn, lúc này nhân viên công tác nhìn thấy tình hình có vẻ không ổn, vội vàng ấn vào tai nghe, nhanh chóng báo cáo lên phía trên tình huống ở đây.
Không lâu sau, có một người trung niên đi từ lầu dạy học xuống.
Đối phương có khuôn mặt phổ thông, người mặc một bộ quần áo giáo viên, từng bước từng bước đi tới. Mỗi bước chân của hắn ta đều giống như giẫm vào lòng mọi người. Đám người trong ai ai cũng có cảm giác sợ hết hồn hết vía.
Lâm Tinh hơi nheo mắt lại, nếu như hắn đoán không lầm, đây cũng là một phương thức vận dụng khí thế nào đó, chỉ cần dựa vào khí tức, đã có thể tạo ra uy hiếp với bọn hắn, như vậy đối phương chí ít cũng là một tên cường giả Tố Thể cảnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận