Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 885 - Gặp lại Quan An (3)

Gặp lại Quan An (3)
“Đây... đã chết rồi sao?” Ánh mắt của Quan An và những thành viên trong tiểu đội của hắn dại ra nhìn cảnh tượng trước mắt.
Mặc dù mọi người đều biết Lâm Tinh Hải rất giỏi, nhưng không ai ngờ thực lực chân chính của Lâm Tinh Hải lại khủng bố đến mức này.
Phải biết rằng đây là một con Cự Tí cấp 2 trung kỳ đấy! Hơn nữa nó còn đang trong trạng thái cuồng bạo.
Cho dù là một võ giả Tố Thể cảnh giỏi về công kích thì tối đa cũng chỉ có thể áp chế đối phương mà thôi. Muốn đánh chết nó thì ít nhất cũng phải mất bốn đến năm phút.
Nhưng Lâm Tinh Hải lại trực tiếp đánh chết nó ngay tại chỗ.
Việc này chỉ có thể giải thích một điều, đó chính là lực công kích mà Lâm Tinh Hải bộc phát ra trong chớp mắt ở đây ít nhất phải cao hơn Cự Tí trước mắt này một đại cảnh giới.
Nói một cách đơn giản thì đó chính là lực công kích của cấp bậc Thần Ma cảnh.
Một võ giả còn chưa tới Tố Thể cảnh lại có thể bộc phát ra lực công kích Thần Ma cảnh, đầu óc Quan An hoàn toàn trống rỗng.
Điều này đã hoàn toàn phá vỡ thế giới quan của hắn.
Giờ khắc này hắn mới thực sự hiểu được, sức nặng của Lâm Tinh Hải - thiên tài đứng đầu học viện Đông Hải này.
Đây đã không thể nói là danh xứng với thực được nữa, chỉ có thể nói vinh dự này đã có phần không xứng với chiến lực của đối phương.
“Được rồi, trừ con Cự Tí này ra còn có phiền toái gì cần giúp đỡ xử lý không?” Lâm Tinh Hải rút Lôi Thần Thương đang cắm trong đầu Cự Tí ra, mở miệng hỏi.
Nếu ra tay, hắn nhất định sẽ giúp đến cùng, để đối phương hoàn thành nhiệm vụ một cách thuận lợi.
“À... không cần. Vốn dĩ có hơn một ngàn sinh vật thâm uyên tấn công cứ điểm này, nhưng sau khi chúng ta đến đã đánh chết một đám rồi, bọn chúng đã chạy về trong sương độc rồi.” Sau khi lấy lại tinh thần, Quan An lập tức đáp lời, đồng thời chỉ ra một chỗ xa xa.
Lâm Tinh Hải đã sớm chú ý đến nó. Cứ điểm nơi này cách khu vực sương độc vô cùng gần, đoán chừng chỉ một cây số.
Nhìn sương độc màu xanh lục cách đó không xa, Lâm Tinh Hải trầm ngâm hỏi: “Theo lý mà nói, nếu như Cự Tí rơi vào trạng thái cuồng bạo, như vậy thời điểm quân đội thông báo nhiệm vụ nhất định sẽ chỉ ra điểm này. Nhưng hiện tại rõ ràng là nhiệm vụ xảy ra sai sót, có phải đã xảy ra vấn đề gì rồi không?”
“Ừ!” Quan An gật đầu, có vẻ bất đắc dĩ nói: “Lúc chúng ta mới chạy tới đây vẫn còn tốt, sau khi đánh lui những sinh vật thâm uyên kia thì bắt đầu vây quét Cự Tí này.”
“Nhưng sau khi chúng ta đánh Cự Tí bị thương, nó bắt đầu rút lui về phía sương độc, chúng ta không thể ngăn cản. Vốn dĩ chúng ta cho rằng đối phương sẽ chạy trốn, nhưng không ngờ chỉ một lát sau nó lại chạy vọt ra, hơn nữa còn tiến vào trạng thái cuồng bạo.”
Nghe Quan An giải thích xong, Lâm Tinh Hải nhìn sương độc màu lục không ngừng cuộn lên ở phía xa với ánh mắt thâm thúy.
“Sương độc màu lục này mang đến quá nhiều lợi ích cho những zombie biến dị và sinh vật thâm uyên này. Nếu như không có cách nào xóa bỏ 'lợi thế sân nhà' này của bọn chúng, chúng ta rất khó có thể áp chế những zombie biến dị này. Cho dù có thể thì cũng sẽ phải trả một cái giá đắt, đoán chừng là khó có thể chịu được.” Lâm Tinh Hải lên tiếng nói.
“Đúng vậy.” Quan An nhìn màn sương độc màu lục cách đó không xa, cảnh giác gật đầu: “Nghe nói quân đội bên kia đã triển khai hành động nhằm vào zombie phun sương nhiều lần, nhưng tất cả đều thất bại. Bọn chúng quá cẩn thận, hơn nữa còn có những zombie biến dị khác cũng bảo vệ bọn chúng. Tạm thời thì chúng ta căn bản không tìm được bất cứ cơ hội nào để ra tay.”
Lâm Tinh Hải thu hồi ánh mắt, cười nói: “Nhưng mà, tạm thời đây cũng không phải là chuyện cần cân nhắc. Đúng rồi, giết xong Cự Tí này thì nhiệm vụ của các ngươi coi như đã hoàn thành sao? Hay là vẫn phải ở đây chờ bộ đội đến tiếp sau, nhận lấy cứ điểm phòng ngự này?”
“Cứ điểm này cách sương độc màu lục quá gần, quân đội đã quyết định bỏ qua. Mục đích chúng ta tới đây lần này chỉ là để giải cứu những binh sĩ này, để ta dẫn bọn họ lui đến phía sau phòng tuyến là được rồi.”
“Về chuyện điểm tích lũy, chờ khi trở lại đại bản doanh, chuyển video chiến đấu cho hệ thống trí năng thì rất nhanh sẽ được cộng vào tiểu đội của các ngươi.” Quan An chỉ vào máy theo dõi chiến trường ở ngực, nói.
Quan An và Lâm Tinh Hải thỏa thuận miệng, chỉ cần được máy theo dõi chiến trường ghi lại thì sức ràng buộc cũng sẽ giống như trên giấy tờ. Hơn nữa, chỉ cần không vi phạm quy định thì hệ thống trí năng cũng sẽ tiến hành xử lý.
“Được, vậy thì chúng ta đi trước đây. Nếu như tiếp theo có gì cần giúp đỡ thì có thể tới tìm ta.” Lâm Tinh Hải vừa nói vừa khoát tay.
“Đội trưởng Lâm, chờ chút. Thật ra thì ta vẫn còn một ý tưởng chưa hoàn thiện lắm.” Thấy Lâm Tinh Hải muốn đi, Quan An vội vàng gọi.
“Hả?” Lâm Tinh Hải lộ ra vẻ mặt khó hiểu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận