Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 177

-Vậy... Anh Hải mạnh thế này, tôi cho rằng nhiệm vụ, chúng ta đều không cần phải làm gì cả. Vậy có lộ ra chúng ta rất vô dụng hay không?
Từ Hải Thủy gãi gãi đầu nói ra, loại chuyện trực tiếp nhặt tinh thạch này thật là tốt, anh ta thật sự có chút không thích ứng được.
-Cậu vốn là rất vô dụng.
Vũ Nham dỗi một câu, nói ra:
Chỉ là cậu không cần phải lo lắng điểm đó, chính là Tinh Hải có binh đoàn lính đánh thuê lệ thuộc, đoán chừng muốn chạy cả hai bên. Tinh Hải không có ở đây, thì cậu có thể phát huy sức lực dư thừa."
Từ Hải Thủy giống như con sói bị giẫm lên cái đuôi, trong nháy mắt nhảy dựng lên, phản kích nói:
-Cái gì gọi là phát huy sức lực dư thừa? Anh ngoại trừ cái đầu lớn một chút...
-Được rồi.
Phương Thiên Hòa cắt ngang cuộc tranh cãi của hai người:
-Hiện tại cách điểm đến chỉ còn lại 5 km, xác suất chúng ta sẽ gặp phải đánh lén của binh đoàn lính đánh thuê Dã Lang sẽ càng lúc càng lớn, đều trở về trong tiểu đội của mình chuẩn bị sẵn sàng đi.
Anh ta cảm thấy, tranh cãi như vậy là không có ý nghĩa, hơn nữa dựa vào thiên phú của Lâm Tinh Hải, anh ta cũng không biết được, đối phương còn có thể ở lại Tinh Thuẫn tránh nạn bao lâu.
Cho nên lo lắng nhiều như vậy vốn dĩ là vô dụng, hiện tại quan trọng nhất với họ chính là trước khi Lâm Tinh Hải rời đi, lợi dụng sức ảnh hưởng của đối phương, nâng cao thực lực của binh đoàn lính đánh thuê nhiều nhất có thể.
Hai người Vũ Nham và Từ Hải Thủy nghe được Phương Thiên Hòa mở lời, lập tức xác nhận, sau đó đều về đến bên trong xe bọc thép của đội ngũ tương ứng.
Hai người Phương Thiên Hòa và Thẩm Hàn cũng không ở chỗ này chờ lâu, mỗi người tự trở lại bên trong buồng lái mecha của mình, ứng phó với chuyện xảy ra kế tiếp bất cứ lúc nào.
Ngay cả La Kiệt cũng bị kêu trở về, tiến vào bên trong mecha chờ lệnh.
Ban đầu là Phương Thiên Hòa sắp xếp những người khác, nhét viên đạn vào cho Lâm Tinh Hải, nhưng lại bị từ chối.
Lâm Tinh Hải trực tiếp gọi Lăng Tu đi qua giúp đỡ.
Sở dĩ hắn gọi Lăng Tu đến, nhét viên đạn vào chỉ là một phương diện trong đó, càng quan trọng hơn là, tầm nhìn tại đầu xe này là tốt nhất, có thể phát huy trình độ dị năng Thiên Lý Nhãn của Lăng Tu một cách lớn nhất.
Cứ như vậy, đội ngũ tiếp tục đi tới, ngay từ đầu bầu không khí bên trong đội ngũ vẫn còn vô cùng tốt, dù sao trên đường có tinh thạch để nhặt, ai cũng phấn chấn.
Nhưng khi dần dần tới gần điểm đến, bầu không khí lập tức trở nên càng ngày càng nghiêm trọng lên.
Bởi vì khi đi sâu vào khu vực thành thị, địa hình của nơi này sẽ càng phức tạp, càng có lợi để mai phục, điều này cũng đại biểu cho xác suất họ đụng phải binh đoàn lính đánh thuê Dã Lang, cũng sẽ tăng lớn.
Lực chú ý của mọi người, đương nhiên cũng sẽ càng ngày càng tập trung, đều đang không ngừng đánh giá kiến trúc của bốn phía, sợ rằng binh đoàn lính đánh thuê Dã Lang đột nhiên lao ra từ bên trong.
Thậm chí bởi vì tình huống như vậy, còn dẫn đến có lính đánh thuê bị thương.
Dù sao tại khu vực thành thị này, cho dù Lâm Tinh Hải dọn dẹp hết lũ Zombie ở phía trước đội ngũ, cũng không có nghĩa là họ nhất định sẽ an toàn, các tòa nhà ở hai bên đường phố, bất cứ lúc nào cũng có thể có Zombie lao ra.
Có lính đánh thuê cũng bởi vì đem lực chú ý tập trung vào trên công trình kiến trúc ở bốn phía, không để ý đến tình huống bên dưới, mới bị mấy con Zombie xông tới làm bị thương.
Đối với tình huống như vậy, Phương Thiên Hòa cũng có chút không biết làm thế nào, anh ta cũng không thể để mọi người buông lỏng cảnh giác, dù sao như vậy cũng rất có thể chết người, nhưng nếu như thần kinh của mọi người căng thẳng quá mức, cũng sẽ xảy ra vấn đề.
Cho nên loại tình huống này, tạm thời không thể giải quyết được.
Thậm chí đừng nói đến lính đánh thuê bình thường, cho dù là anh ta ưu tư, cũng bắt đầu có chút dao động.
Ngay khi không khí của tình hình càng ngày càng khẩn trương, mọi người đã tới địa điểm làm nhiệm vụ của khu Đông.
Tần Dương chịu trách nhiệm lái xe dẫn đầu, dừng xe ở bên ngoài địa điểm làm nhiệm vụ, ở trong kênh liên lạc yếu ớt hỏi một câu: "Đội trưởng, chúng ta vẫn tiếp tục đi tới sao?"
Khi lập kế hoạch tác chiến, mọi người suy đoán binh đoàn lính đánh thuê Dã Lang hẳn là sẽ phát động đánh lén khi họ đang trên đường tiến về địa điểm làm nhiệm vụ, nhưng bây giờ phán đoán sai lầm, sĩ khí của mọi người chắc chắn đã bị đả kích một chút.
-Đi vào trong, thực hiện nhiệm vụ.
Phương Thiên Hòa trầm giọng nói.
-Vâng.
Tần Dương nói xong, khởi động xe bọc thép, tiến vào khu vực của địa điểm làm nhiệm vụ.
Thật ra cái gọi là địa điểm làm nhiệm vụ và các khu vực khác của khu vực thành thị cũng không có nhiều khác biệt. Chỉ là không rõ lắm khu vực này có tồn tại máy móc có giá trị hay không mà thôi.
Cho nên đoàn xe chạy tốc độ cũng không có bị ảnh hưởng, đến nỗi Lâm Tinh Hải lại tiếp tục ổn định đánh giết từng con Zombie, dường như hoàn toàn bình thường không hề bị quấy nhiễu.
Chỉ là lực cảm ứng của hắn đã được kích hoạt toàn bộ, bất luận là vật thể nào tiến vào phạm vi 330 mét của lực cảm ứng của hắn, đều không có chỗ che thân.
Đúng vậy, trong thời gian hai ngày đột phá này, phạm vi cảm ứng của Lâm Tinh Hải lại tăng thêm 30 mét, nhưng mà hắn cũng có thể cảm nhận được, mức độ tăng lên như vậy rõ ràng chậm chạp hơn trước kia không ít.
Dường như lực cảm ứng càng xa thì tăng trưởng lại càng chậm, hắn dự đoán cần phải ít nhất một tuần lễ thì lực cảm ứng mới có thể ngừng tăng lên.
Đương nhiên đối với điểm này, Lâm Tinh Hải cũng không sốt ruột, dù sao hiện tại mặc kệ hắn phải đối mặt với loại tình huống nào đi nữa, cũng xem như có năng lực tự vệ nhất định.
Bạn cần đăng nhập để bình luận