Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 552

-Anh thắng.
Càn Hạo Nhiên lấy cầu năng lượng từ ba lô tác chiến ra, bỏ xuống dưới mặt đất rồi muốn mang mọi người rời đi.
-Từ từ!
Lâm Tinh Hải nhìn đối phương, đột nhiên mở miệng nói:
-Các người có phải là đã quên mất thứ gì rồi không?
-Cái gì?
Càn Hạo Nhiên dừng lại, cảnh giác hoảng loạn nói.
Anh ta sợ lúc này Lâm Tinh Hải sẽ lật lọng.
-Còn cần để lại 200 viên đạn.
Lâm Tinh Hải nói.
Càn Hạo Nhiên thở dài nhẹ nhõm một hơi, vội vàng kêu những thành viên khác lấy ra 200 viên đạn để trên mặt đất.
Nguyên bản anh ta muốn lập tức rời đi nhưng vẫn nhịn không được mà hỏi:
-Tôi có thể được biết anh là ai không?
Lúc này những người còn lại của đại đội Thương Lang cũng đều dựng đứng lỗ tai lên, bọn họ đều muốn biết người đã đánh bại bọn họ dễ như trở bàn tay rốt cuộc là ai, thế lực khủng bố như vậy mọi người hẳn là biết mới đúng.
Nhưng vì sao lúc trước bọn họ cũng chưa nghe thấy có một vị cường giả am hiểu tốc độ như vậy.
-Lâm Tinh Hải!
Đối với Lâm Tinh Hải thì cũng không có gì phải giấu giếm, hắn nói thẳng.
Càn Hạo Nhiên hơi sửng sốt, những người còn lại của đại đội Thương Lang thì có chút ngạc nhiên.
Bọn họ cũng không ngờ người trước mắt này lại là Lâm Tinh Hải có danh tiếng vang xa, đây so với tưởng tưởng lúc trước của bọn họ hoàn toàn không giống.
Nhưng rất nhanh ánh mắt những người này nhìn về Lâm Tinh Hải lại càng thêm kính sợ.
Không nghi ngờ, đối phương không đơn giản như vậy, chỉ là tốc độ nhanh với thương pháp tốt như vậy, năng lực đánh gần người không nghi ngờ cũng sẽ rất khủng bố.
Nói cách khác, đối phó với bọn họ, đối phương còn chưa dùng toàn lực!
Càn Hạo Nhiên chắp tay với Lâm Tinh Hải, rời đi không có bất cứ lưu luyến gì nữa.
Giờ phút này, trong lòng anh ta cũng không có nhiều không cam tâm, rốt cuộc bại dưới một người yêu nghiệt như vậy thì thực bình thường.
Hơn nữa rõ ràng, xui xẻo như thế tuyệt đối không chỉ có mỗi đội ngũ của anh ta.
Nghĩ đến đây anh ta đột nhiên hạ lệnh với những thành viên còn lại:
-Giao lộ phía trước chuyển vào bên trong hẻm nhỏ, đừng để những đội ngũ chạy tới nhìn thấy chúng ta.
Những người khác đầu tiên là khó hiểu nhưng đã nhanh chóng phản ứng lại, trên mặt đểu biểu lộ biểu cảm hiểu rõ.
Bọn họ nháy mắt đã rõ ý tứ của Càn Hạo Nhiên, nếu để những đội ngũ khác nhìn thấy thảm trạng của bọn họ, vậy bọn họ chắc chắn sẽ biết Lâm Tinh Hải mạnh, nói không chừng sẽ tránh thoát một kiếp.
Hiện tại bọn họ rất khó chịu, nhưng nếu có người khác cùng chịu xui xẻo, vậy thì bọn họ sẽ không khó chịu như vậy.
Hành động nhỏ như vậy, Lâm Tinh Hải đương nhiên cũng thấy được, khóe miệng hắn hơi cong lên.
Xác nhận đại đội Thương Lang đã rút đi, lúc này hắn mới đi qua thong thả ung dung nhặt lên cầu năng lượng với 200 viên đạn trên mặt đất.
Còn vì sao lần này hắn lại muốn ít đạn như vậy, đó cũng không phải là đạn của đội ngũ đối phương thiếu, mà nếu lại có nhiều đạn hơn thì ba lô tác chiến của hắn sẽ chứa không nổi.
Nhặt xong mấy thứ này, thần sắc của Lâm Tinh Hải đột nhiên thay đổi, có một đội ngũ có cầu năng lượng tiến vào phạm vi lực cảm ứng của hắn.
Hắn cũng không có bất kỳ ý muốn chờ đợi nào cả, trực tiếp chủ động xuất kích, dựa vào tốc độ để lấy được cầu năng lượng đã rồi nói, tránh để đội ngũ phản ứng lại.
10 phút sau, ba đội ngũ tiến đến, từng đội ngũ đều bị Lâm Tinh Hải đánh tan, số lượng cầu năng lượng có được lại tăng thêm 3 quả, lúc này số lượng cầu năng lượng trên tay Lâm Tinh Hải đã là 9 quả.
-Cũng không tệ lắm, sắp hoàn thành một phần năm mục tiêu rồi.
Trên mặt Lâm Tinh Hải lộ ra vẻ tươi cười, nhưng tiếp theo, muốn tìm những đội ngũ khác sẽ không dễ dàng như vậy.
Rốt cuộc đội ngũ khác cũng sẽ không đợi tại chỗ để hắn đi tìm.
Nhưng hắn lại cũng không thể chờ tin tức của quả cầu năng lượng mấy tiếng đồng hồ nữa từ quân đội mới có thể hành động, như thế thì quá chậm.
Mở bản đồ ra rồi suy xét một chút, Lâm Tinh Hải lập tức chạy tới một phương hướng trong đó.
Hắn nhớ rõ ở phương hướng này, đội ngũ có cầu năng lượng là dày đặc nhất, ở chỗ này tìm kiếm thì cũng có khả năng tìm được lớn nhất.
Hơn nữa so với đội ngũ khác, hắn có được phạm vi lực cảm ứng tới 600 mét quả thực tương đương với có thêm một máy dò xét loại nhỏ, năng lực tìm kiếm của những đội ngũ khác cũng không so được.
Thời gian thật sự quá nhanh, nháy mắt đã qua một giờ.
Trong một giờ này, chỗ khu vực trung tâm, chém giết thảm thiết hơn mấy lần so với lúc trước, đặc biệt là chiến đấu giữa các thí sinh, xuất hiện số lượng lớn người bị thương.
Nếu là vết thương nhẹ thì thí sinh đó có thể dùng hộp chữa bệnh để băng bó đơn giản, tiếp tục kiên trì.
Nhưng nếu là trọng thương mà vẫn còn ở lại tiếp tục kiểm tra, đó chính là đi tìm đường chết.
Gần một giờ, số lượng thí sinh đã giảm mạnh 2000 người. Cho nên tình huống như vậy tuyệt đối có thể gọi là khủng bố.
Lúc này trên bảng điểm tích lũy chỉ còn lại hơn 21000 người, so với lúc đầu ước chừng giảm 10 nghìn người.
Nhưng mà đây cũng là điều không mấy ai để ý. Rốt cuộc đều là thí sinh, mọi người đều sẽ cạnh tranh, ít người đi thì áp lực cạnh tranh sẽ giảm.
Đương nhiên tiền đề là bọn họ có thể chống đỡ tới cuối cùng.
Mà khi thời gian đến một giờ trưa, tất cả thí sinh không hẹn mà đều buông việc trong tay xuống, lấy đồng hồ thông tin, mở bản đồ ra, chờ bên quân đội đồng bộ vị trí cầu năng lượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận