Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 196

Trước đây đoàn lính đánh thuê Liệt Thiên không thể làm được những chuyện như này, bây giờ đột nhiên làm được thì chỉ có thể có một khả năng, đó là đoàn lính đánh thuê bọn họ có thêm một thần súng.
Mặc dù những tên lính đánh thuê này không rõ vì sao lại có thêm một tên thần súng, nhưng có thể có thêm nhiều thu hoạch như vậy thì đây là giải thích duy nhất của bọn họ.
Trong chốc lát, tất cả những đoàn lính đánh thuê đều có cảm giác ngưỡng mộ và ghen tị với đoàn lính đánh thuê Liệt Thiên, trong lòng oán thầm, đoàn lính đánh thuê Liệt Thiên này dẫm phải vận cứt chó gì thế.
Nếu như tay thần súng đó có thể đến đoàn lính đánh thuê bọn họ thì đó là vinh hạnh cỡ nào chứ.
Cùng với sự việc đang không ngừng lên men, không chỉ những đoàn lính đánh thuê bình thường, ngay cả những đoàn lính đánh thuê khác có được một tay thần súng cũng bắt đầu ngưỡng mộ.
Thực tế, ngoại trừ ngưỡng mộ, bọn họ còn có chút không hiểu.
Bọn họ đều không hiểu, tại sao thần súng của đoàn lính đánh thuê Liệt Thiên lại có thể làm đến được điểm này, mà thần súng của nhà bọn họ lại không thể.
Trong chốc lát, những thần súng trên bảng xếp hạng xạ kích đều sinh ra oán niệm vô hạn với Lâm Tinh Hải, đương nhiên còn có cả khiếp sợ.
Đoàn lính đánh thuê Đằng Long, đây là đoàn lính đánh thuê cấp 3 cao cấp.
Nhìn khắp cả tất cả đoàn lính đánh thuê của khu lánh nạn này thì bọn họ có thể xếp vào top 5.
Đương nhiên người nổi danh nhất trong đoàn lính đánh thuê của bọn họ chính là Đường Trác Phi, người đang đứng đầu bảng xếp hạng xạ kích và đang trấn thủ cho binh đoàn bọn họ.
Lúc này, đoàn trưởng đoàn lính đánh thuê, Tần Văn Bác đang ngồi đối diện với Đường Trác Phi, anh ta đang lẳng lặng uống trà, đợi cho Đường Trác Phi xem xong tin tình báo trong tay.
-Tôi không biết đối phương sao lại làm được?
Sau khi xem xong tin tình báo, Đường Trác Phi thẳng thắn nói.
-Tại sao?
Tần Văn Bác hỏi lại lập tức.
-Anh nên hiểu rõ, sở dĩ kỹ thuật bắn súng của tôi có thể đứng đầu phần lớn là nhờ vào dị năng mới có thể làm được, nếu như không có dị năng, kỹ thuật bắn súng của tôi có thể lọt vào bảng xếp hạng thần súng hay không là điều chưa biết được, mà dị năng thì không thể sử dụng trong thời gian dài.
Đường Trác Phi than nhẹ một hơi.
Anh ta cũng không có gì phải ngượng ngùng cả, dẫu sao có thể lọt vào top 10 thần súng thì tám chín phần đều dựa vào dị năng, ngược lại dạng như Lâm Tinh Hải chỉ đơn thuần dựa vào kỹ thuật bắn súng mà có thể mạnh như vậy, đơn giản là dị loại.
-Thật sự là không có chút giải pháp nào hay sao?”
Tần Văn Bác vẫn không cam tâm hỏi lại.
Phải biết rằng, bọn họ đường đường là đoàn lính đánh thuê cấp ba đó. Nếu như ngay cả một đoàn lính đánh thuê cấp hai cũng không so nổi, vậy thì người ngoài sẽ nhìn bọn họ thế nào.
Hơn nữa, anh ta dường như có thể chắc chắn, do có sự tồn tại của thần súng số một Đường Trác Phi, cho nên đám người bên ngoài chắc chắn sẽ so sánh đoàn lính đánh thuê bọn họ với đối phương.
-Nếu như mục tiêu của chúng ta chỉ đơn thuần là giết Zombie, vậy thì để cho tất cả thành viên của đoàn lính đánh thuê Đằng Long phối hợp với tôi, một ngày có thể giết được 3000 con Zombies. Nhưng vấn đề là làm sao để lấy được nguyên tinh?
Đường Trác Phi nói.
Đây mới là gốc rễ của vấn đề, giết Zombies thì chỉ việc bóp cò súng, nhưng lấy được nguyên tinh lại không giống như thế, thời gian tiêu hao tuyệt đối sẽ nhiều gấp mười lần so với giết Zombie.
Bọn họ phải phân ra phần lớn người đi lấy nguyên tinh, nhưng như vậy thì người giết Zombie sẽ ít đi.
Tần Văn Bác nghe vậy liền chau mày trầm mặc.

Đương nhiên Lâm Tinh Hải không biết, hành động vĩ đại này của hắn lại gây nên một trận bão táp giữa các đoàn lính đánh thuê.
Đoàn lính đánh thuê Liệt Thiên ăn mừng ở trong quán bar cả buổi chiều, mà Lâm Tinh Hải thân là đại công thần nên bị chuốc cho say khướt.
Đó cũng là do hắn đã đột phá được đạo khóa gen thứ hai, nếu không uống rượu giả cồn công nghiệp trộn nước này thì chắc rằng đã say chết rồi.
Sau khi về đến nhà, hắn vừa ngả đầu là ngủ, đến ngày thứ hai mới mơ hồ tỉnh dậy.
-Lần sau thực sự không thể uống như thế nữa.
Lâm Tinh Hải lắc lắc đầu, bò từ trên giường dậy.
Đầu tiên hắn vào phòng tắm, thoải mái ngâm mình trong bồn nước nóng, đợi đến khi đầu óc hoàn toàn tỉnh táo lại thì mới cầm lấy quần áo mà người máy phục vụ chuẩn bị cho hắn mặc vào.
Mở máy tính ra, xem tin nhắn lưu lại, có không ít người gửi tin nhắn cho hắn, bao gồm Phương Thiên Hòa, Cao Sơn và cả Liễu Diệu Diệu.
Hắn xem hết tin nhắn, đầu tiên trả lời Liễu Diệu Diệu, hẹn cô ấy ăn sáng ở một nhà hàng ở khu tầng dưới.
Việc chính không quan trọng bằng tán gái.
Mười phút sau, Lâm Tinh Hải ở trong một nhà hàng có tên là Tâm Duyệt, nhìn thấy Liễu Diệu Diệu còn mang theo bốn cô gái nữa.
Chịu thôi, da mặt Liễu Diệu Diệu mỏng, tạm thời cô ấy chưa thể hẹn riêng được, đương nhiên với chuyện này thì Lâm Tinh Hải cũng không vội vàng gì, đây là cơ hội.
Trong lúc ăn sáng, Liễu Diệu Diệu cũng tò mò hỏi một chút về chuyện ngày hôm qua xảy ra ở đoàn lính đánh thuê Liệt Thiên.
Dẫu sao thì lúc bình thường sảnh chính vụ cũng phải chiêu đãi không ít lính đánh thuê, với hành động hùng tráng của đoàn lính đánh thuê Liệt Thiên ngày hôm qua cũng đã được truyền đến tai bọn họ một cách rõ ràng.
Lâm Tinh Hải cười cười, nói những gì có thể nói được, đương nhiên đây đều là nội dung của nhiệm vụ. Về cuộc đại chiến giữa các đoàn lính đánh thuê với nhau thì không nhắc đến dù chỉ một chữ.
Nhưng điều này cũng khiến cho đám con gái kinh ngạc không thôi rồi.
-Vậy ý của anh là với kỹ thuật bắn súng hiện tại của anh, thì tốc độ săn bắt Zombies có thể sánh ngang với cả một đoàn lính đánh thuê sao?
Liễu Diệu Diệu nói với giọng điệu không thể tin được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận