Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 1017 - An toàn rút lui (5)

An toàn rút lui (5)
Lúc này, Tả Văn Diệu cũng cảm nhận được một cách rõ ràng sự đáng sợ của một chiêu đó của Lâm Tinh Hải. Hắn chỉ hơi chạm vào một chút thôi, toàn bộ cánh tay phải đã tê rần. Nếu bị một chiêu này đâm trúng thì hắn cũng không dám tưởng tượng sẽ có hậu quả gì.
Sự thay đổi liên tục này quá nhanh, Trần Vũ Thạch đang xông tới nhìn thấy “Cự Tí” đã bị thương nặng chỉ trong giây lát, cũng hơi trợn mắt há miệng.
Nhưng thân là kẻ mạnh, nhìn thấy cơ hội tốt như vậy, hắn gần như không cần nghĩ ngợi đã cầm huyết đao của mình lao tới, hơn nữa còn thi triển Thập Tam Đao Cuồng Huyết nổi tiếng nhất của mình.
Thậm chí khi đi ngang qua bên cạnh Tả Văn Diệu, hắn còn không khỏi hô một tiếng, “Ngây người làm gì, đánh nó đi!”
Hắn vừa nói vừa vung đại đao màu máu chém xuống.
Trần Vũ Thạch dựa vào sự sắc bén của huyết đao và lực công kích mạnh mẽ của võ thuật tự nghĩ ra, dưới tình huống “Cự Tí” không hề đề phòng, vậy mà lập tức chém đứt cổ đối phương.
Mà sau một chớp mắt, Trần Vũ Thạch cũng hiểu, vì sao Tả Văn Diệu lại đứng tại chỗ không động đậy.
Trên thực tế, từ khi Lôi Đình Thần Mâu bùng nổ tới bây giờ mới trôi qua hai giây mà thôi. Lúc này, uy lực của Lôi Đình Thần Mâu còn chưa kết thúc, lôi điện phóng thích trên trường mâu vốn sẽ lan từ đầu của “Cự Tí” tới toàn thân.
Nhưng bây giờ, Trần Vũ Thạch một đao chặt đầu của đối phương xuống, luồng lôi điện lan xuống đó sẽ men theo huyết đao lan đến trên người Trần Vũ Thạch.
Lôi điện lan tới còn mạnh hơn lôi điện Tả Văn Diệu phải thừa nhận nhiều.
Giờ phút này, toàn thân Trần Vũ Thạch từ trên xuống dưới đều bắt đầu run rẩy. May mà lúc này, uy lực của Lôi Đình Thần Mâu đã tiêu hao hơn một nửa, Trần Vũ Thạch cũng bùng nổ huyết khí chi lực bảo vệ lục phủ ngũ tạng khá là kịp thời. Nếu không, chắc là dư âm của một chiêu này đã có thể làm hắn bị thương rồi.
Lúc này, tuy hai người Tả Văn Diệu và Trần Vũ Thạch đã giải quyết “Cự Tí” chỉ trong một đấm và một chém, nhưng bọn họ lại ngơ ngác đứng im tại chỗ, sự chấn động trong lòng thật lâu khó có thể bình tĩnh lại.
Sau đó, hai người không hẹn mà cùng nhìn về phía Lâm Tinh Hải.
“Đây là chiêu thức gì? Vì sao lại khủng bố như vậy?” Tả Văn Diệu dẫn đầu hỏi.
Lâm Tinh Hải không trả lời mà nhìn về phía Trần Vũ Thạch trước.
“Yên tâm, chức vị của hắn là trung tướng, nếu người ở cấp bậc này cũng bị Abyssal Plane khống chế thì nhân loại chúng ta cũng không còn hy vọng gì nữa.” Trần Vũ Thạch lập tức mở miệng đánh mất băn khoăn của Lâm Tinh Hải.
Trần Vũ Thạch đứng bên cạnh nghe vậy lập tức cảm thấy hơi chán nản. Nhưng bây giờ, lòng hiếu kỳ của hắn đè lại lửa giận xuống, cũng không hé răng mà chờ đợi Lâm Tinh Hải mở miệng.
“Chiêu ta thi triển chính là Lôi Đình Thần Mâu, đó là một trong võ thuật nguyên bộ của truyền thừa của Lôi Đình Thần Thể.” Lâm Tinh Hải trả lời.
Lúc này, Tả Văn Diệu lập tức hiểu ra. Trước đó, Lâm Tinh Hải đã từng nói kỹ càng tỉ mỉ với hắn truyền thừa Lôi Đình Thần Thể của mình là thế nào. Ngoài con đường vận hành công pháp có điểm khác thì điểm khác biệt lớn nhất đó là còn có hai võ thuật nguyên bộ.
Nhưng lúc trước, hắn cũng không có khái niệm quá lớn với cái gọi là võ thuật nguyên bộ. Đặc biệt là sau khi hắn bảo Lâm Tinh Hải thể hiện Bôn Lôi Bộ, chỉ cảm thấy là một bộ võ thuật cũng không tệ lắm mà thôi.
Khi thi triển Bôn Lôi Bộ, nếu không sử dụng chiêu thức Đạp Lôi thì thật ra, tốc độ tăng lên cũng không khác gì võ thuật cấp Địa bình thường.
Nhưng bây giờ, khi Lâm Tinh Hải nói đây là một võ thuật nguyên bộ khác của Lôi Đình Thần Thể, Tả Văn Diệu lập tức lật đổ suy nghĩ lúc trước của mình.
Hắn lập tức nhận ra, có lẽ trong võ thuật truyền thừa, những công pháp tu luyện đó đều là thứ yếu, căn bản nhất vẫn là những võ thuật nguyên bộ này.
Khi quan sát trong khoảng cách gần, hắn có thể phán đoán được, nói về sức bật thì một chiêu vừa rồi đã đạt tới cấp bậc Thần Ma cảnh hậu kỳ.
Một người tu vi Tuỵ Phủ cảnh lại có thể bộc phát ra chiêu thức uy lực Thần Ma cảnh hậu kỳ, trước kia hắn thật sự chưa từng nghĩ tới.
Hơn nữa không chỉ đơn giản là uy lực bùng nổ, một chiêu này của Lâm Tinh Hải tuyệt đối cũng có năng lực khống chế cấp bậc Thần Ma cảnh. Hai thứ kết hợp với nhau, hắn cũng cảm thấy nó hơi vượt qua phạm trù võ thuật bình thường có thể đạt tới.
Giây phút này, trong đầu hắn chỉ có một suy nghĩ, võ thuật cấp Thiên!
Chắc chắn dây chính là võ thuật cấp Thiên bọn họ vẫn luôn muốn tìm kiếm, nhưng lại không tìm thấy kết quả.
Bên này, Tả Văn Diệu lập tức hiểu rõ mọi chuyện, nhưng Trần Vũ Thạch đứng bên cạnh nghe lại không hiểu ra sao.
“Các ngươi đừng ra vẻ bí hiểm nữa nữa, đến cùng là thế nào?” Trần Vũ Thạch tức giận nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận