Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 572

Mà lần phiền toái này cũng có thể nói là do hắn mang đến, vì tránh xấu hổ, hắn cũng không muốn chạm mặt với những người đó, cho nên mới lựa chọn tòa nhà không có ai.
Nhưng khi hắn đi lên mái nhà thì lại nhìn thấy một người trung niên chắp tay sau lưng, lặng yên đứng thẳng.
Lâm Tinh Hải có thể sử dụng đôi mắt để nhìn thấy đối phương tồn tại nhưng trong lực cảm ứng của hắn thì trước mặt lại mà một khoảng hư vô.
Điều này khiến cho Lâm Tinh Hải có thói quen dùng lực cảm ứng để quan sát bốn phía có hơi hoảng sợ và kinh ngạc, rốt cuộc từ khi hắn học được lực cảm ứng đặc biệt từ hệ thống thì đây là lần đầu tiên phát sinh tình huống này.
Cũng đúng lúc này, vị trung niên kia đột nhiên nghiêng người, liếc mắt nhìn Lâm Tinh Hải, cười nói:
-Cậu đã đến rồi?
Lúc này Lâm Tinh Hải nhìn thấy tướng mạo của đối phương, biểu cảm trên mặt lại lộ ra sự kinh ngạc.
Tuy chỉ là sườn mặt nhưng hắn đã nhận ra đối phương là quan chủ khảo lần kiểm tra này Tả Văn Diệu.
Căn cứ theo giới thiệu của Tiểu Bàn Tử, vị này là cường giả cảnh giới thần ma trẻ tuổi nhất trong học viện Đông Hải, có thể nói là tiền đồ vô lượng.
-Chào quan chủ khảo.
Lâm Tinh Hải vội vàng cung kính nói.
-Kêu tôi là Ngài Tả đi!
Tả Văn Diệu mở miệng nói, giọng điệu ông hòa làm tâm Lâm Tinh Hải kiên định không ít.
-Ngài Tả.
Lâm Tinh Hải lập tức thay đổi xưng hô.
-Biết vì sao tôi lại chờ cậu ở chỗ này không?
Tả Văn Diệu nói.
-Bởi vì thí sinh gây phiền toái cho nhóm của ngài.
Lâm Tinh Hải tức khắc thể hiện thái độ nhận sai.
-Ha ha! Có lẽ những giám khảo khác sẽ cho là như vậy. Nhưng tôi lại cảm thấy có thể gây chuyện cũng là một loại bản lĩnh. Nếu đổi thành một người khác, dám dẫn thi triều thì phỏng chừng đã bị đàn Zombie xé nát từ sớm.
Tả Văn Diệu không chút để ý cười ha ha.
Nghe đối phương nói như thế, tâm Lâm Tinh Hải hoàn toàn thả xuống dưới.
Nhưng hắn cũng tò mò mục đích đối phương chờ hắn ở đây là gì.
Dường như nhìn được ý nghĩ của Lâm Tinh Hải, Tả Văn Diệu cũng không giấu giếm, anh ta trực tiếp mở miệng:
-Thật ra chuyện cậu muốn ôm top 4 tuy không trái với bất cứ quy định nào nhưng từ góc độ nào đó mà nói thì coi như là quấy nhiễu trật tự kiểm tra.
-Dựa theo tình huống bình thường thì sẽ có đạo sư ra tay can thiệp nhưng bọn họ đều không mở miệng, cậu biết vì sao không?
Nghe đối phương nói như thế, trong lòng Lâm Tinh Hải thật ra đã có đáp án nhưng vẫn cung kính hỏi:
-Còn cần ngài giải thích.
-Bởi vì tôi coi trọng cậu.
Tả Văn Diệu đi thẳng vào vấn đề:
-Được rồi chuyện khác không nói nhiều, tôi chỉ hỏi cậu, nhập học xong có muốn trở thành học sinh chân truyền của tôi không?
Lâm Tinh Hải không hề do dự mở miệng:
-Học sinh nguyện ý.
Đối phương chính là cường giả cảnh giới thần ma, đi theo đối phương, chỗ tốt có thể nghĩ, huống chi dù sao đều phải tìm thầy, ai cũng hy vọng tìm được một người mạnh, về sau hậu trường cũng có thể mạnh.
-Ha ha!
Nghe được Lâm Tinh Hải đáp ứng, Tả Văn Diệu tức khắc cười phá lên.
Trong học viện, tuy hắn là cường giả cảnh giới thần ma, nhưng bởi vì tuổi quá trẻ, tư lịch lại ít, thường xuyên bị mấy lão già cảnh giới thần ma khác cậy già lên mặt.
Hiện tại nhận được một yêu nghiệt như Lâm Tinh Hải, về sau khi Lâm Tinh Hải trưởng thành đánh bại học sinh chân truyền của vài lão già kia, anh ta càng có thể tự tin.
Hơn nữa thân là đạo sư, dạy học và giáo dục là cơ bản nhất, Lâm Tinh Hải chỉ cấn áp được một thế hệ tân sinh này thì chức vị phó hiệu trưởng anh ta cũng có tư cách tranh.
Nhìn Tả Văn Diệu vui vẻ như vậy, Lâm Tinh Hải nhớ tới tin tức nhận được trong đồng hồ thông tin, trong lòng lập tức động lên, lập tức cung kính hỏi:
-Lão sư, tôi nghe nói sau khi nhập học thì lấy được học phân không dễ, cơ hội lần này khó có được, cái đó… Tôi có thể tiếp tục lấy một ít học phân từ bọn họ không?
Nghe Lâm Tinh Hải nói như thế, Tả Văn Diệu tức khắc cảm thấy hơi đau răng, nếu chuyện khác thì anh ta có thể tạo khí phách một lần nhưng động tĩnh Lâm Tinh Hải làm ra thật sự quá lớn, anh ta thật sự sợ mình đỡ không được.
Sau khi hơi suy nghĩ, anh ta mở miệng nói:
-Trợ giúp bạn học thì được, nhưng không thể lấy quá nhiều điểm tích lũy.
Ánh mắt Lâm Tinh Hải tức khắc sáng lên:
-Lão sư vậy ngài cảm thấy bao nhiêu là thích hợp?
-10 nghìn điểm tích lũy là tối đa, đương nhiên càng ít càng tốt, quá nhiều thì hiện tại đối với cậu không phải là chuyện tốt gì.
Tả Văn Diệu suy nghĩ chút rồi nói.
Nếu không vượt qua số lượng này thì anh ta cảm giác bằng vào uy vọng của mình vẫn có thể áp xuống.
Mà sau khi nói xong thân hình của anh ta biến mất trong nháy mắt.
Anh ta thật sự sợ Lâm Tinh Hải lát nữa lại nói yêu cầu gì khác.
-10 nghìn điểm tích lũy sao?
Lâm Tinh Hải nhịn không được liếm môi, ánh mắt tỏa sáng nhìn tòa nhà cao tầng không xa kia.
Lúc này, chiến đấu nơi đó đã đến giai đoạn gay cấn, thi triều đã đến, cả tòa nhà cao tầng đều bị Zombie vây quanh.
Bởi vì số lượng thi triều lần này đã vượt qua bốn mươi nghìn, cho dù những người này muốn chuyển hướng giống như Lâm Tinh Hải lúc trước thì cũng không thể.
Hiện tại những cửa sổ của tòa nhà đều đã bị Zombie đập nát, vô số Zombie chen chúc vào, toà nhà cao tầng này căn bản không phát huy ra tác dụng gì.
May mắn là, số lượng dị năng giả trong đại đội 3000 người này rất nhiều.
Dị năng giả phòng ngự liên thủ lại, như ở trận hình lúc trước, hình thành một tầng phòng ngự mới có thể miễn cưỡng ngăn cản được.
Nhưng ngay cả như vậy thì dưới sự vây quanh của đông đảo Zombie cao cấp, trong thời gian nửa khắc ngắn ngủi liền đã có 5 thí sinh xui xẻo bị loại trừ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận