Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 458

Đương nhiên trình độ bắn súng hiện tại của hắn chỉ mới chạm tới một vài bề mặt ở kỹ năng thiện xạ trung cấp. Thật ra cũng không thể xem là cái gì hết. Đợi hắn thăng cấp tới cảnh giới Huyết khí, sau khi có thể sử dụng thành thạo kỹ thuật bắn súng mà hệ thống thăng cấp cho bản thân hắn thì kỹ thuật bắn súng hiện tại của hắn chắc chắn không thể so bì được nữa rồi.
Nhưng mấy chuyện này không cần phải nói với Vương Dao.
Mà sau khi Vương Dao nhận được sự khẳng định trong câu trả lời của Lâm Tinh Hải thì vô cùng phấn khích. Cô ấy có thể cảm nhận được dưới sự chỉ dẫn của Lâm Tinh Hải, kỹ thuật bắn súng của mình chỉ trong một khoảng thời gian vài giờ ngắn ngủi đã tăng lên đáng kể.
Điều này khiến cho trong lòng cô ấy dâng lên một tia hy vọng, chờ đợi tới một ngày bản thân có thể cùng Lâm Tinh Hải sánh bước.
-Được rồi. Quay về nghỉ ngơi thôi! Đã đến phân khu này rồi thì không thể nhàn rỗi như trong chỗ lánh nạn được nữa. Ngày mai còn phải ra ngoài diệt sạch Zombie nữa.
Lâm Tinh Hải vừa nhìn ra xa nơi chỉ còn xót lại mấy chục nghìn con Zombie đang chạy trối chết vừa nói.
-Được.
Vương Dao gật đầu. Cô còn đang muốn hỏi Lâm Tinh Hải có muốn đi ăn đêm cùng mình không nhưng nhìn thấy Liễu Diệu Diệu đang từ xa đi tới, ánh mắt cô ấy lại thoáng chút buồn bã.
Sau khi cô ấy nở nụ cười thì cùng những thành viên còn lại của tiểu đội đi về nơi dừng chân của binh đoàn lính đánh thuê.
-Chỉ dẫn có tâm thật đấy! Vừa rồi số lần anh chỉ dẫn cho Vương Dao còn nhiều hơn số lần anh chỉ dẫn cho tôi.
Liễu Diệu Diệu đi đến bên Lâm Tinh Hải giả vờ tức giận.
Vừa vào phân khu thì Liễu Diệu Diệu đã giúp đỡ cho Lâm Tinh Hải, cùng nhau đi săn bắn Zombie biến dị.
Sau khi quay về, Lâm Tinh Hải chỉ dẫn kỹ thuật bắn súng cho những thành viên còn lại. Liễu Diệu Diệu cũng nhân cơ hội này mà luyện tập thêm kỹ thuật bắn súng của mình.
-Khụ! Làm gì có chuyện đó. Vương Dao vẫn còn là người mới, lỗi sai vẫn còn tương đối nhiều. Cô xem, số lần tôi chỉ dẫn người khác không phải cũng nhiều như vậy à? Nếu cô không vui thì từ ngày mai trở đi, tôi chỉ dẫn ít lại là được rồi.
Lâm Tinh Hải cười gượng.
Ngón tay ngọc ngà của Liễu Diệu Diệu chọc chọc vào lồng ngực của Lâm Tinh Hải rồi nói tiếp:
-Chỉ có điều, tôi không nhỏ mọn đến thế.
-Qua mười mấy ngày nữa thì chúng ta phải rời khỏi đây rồi. Sau này cũng không biết là khi nào mới có thể gặp lại nhóm người Vương Dao.
-Cho nên trong khoảng thời gian còn xót lại, tôi mong anh có thể cố gắng chỉ dẫn cho Vương Dao. Dù sao cái nghề lính đánh thuê này quả thực rất nguy hiểm.
Lâm Tinh Hải nhìn khuôn mặt tươi cười của Liễu Diệu Diệu, thấy cô ấy không có ý đùa giỡn thì mới gật đầu.
-Yên tâm đi. Mười mấy ngày tới, tôi sẽ cố gắng chỉ dẫn cho Vương Dao. Mà cũng không chỉ riêng cô ấy, cả những thành viên còn lại nữa, tôi cũng sẽ cố gắng chỉ dẫn thật tốt.
-Binh đoàn lính đánh thuê Liệt Thiên là gốc rễ ở đây của tôi. Tôi không mong bọn họ sẽ xảy ra chuyện gì hết.
-Đi thôi. Chúng ta quay về đi ngủ thôi.
Lâm Tinh Hải nở nụ cười xấu xa.
Nghe tới đi ngủ, khuôn mặt tươi cười của Liễu Diệu Diệu trong chốc lát đỏ ửng lên.
...
Sáng sớm ngày hôm sau, phân khu bên này đã ồn ào hẳn lên. Mấy binh đoàn lính đánh thuê đó tới phân khu bên này chính là vì muốn tìm kiếm tài nguyên. Gần như mỗi ngày đều sẽ nhanh chóng giao nhiệm vụ.
Trong tình trạng như vậy, Lâm Tinh Hải cũng không thể ngủ nướng được. May mắn thay tối hôm qua hắn không lăn qua lăn lại đến mức quá muộn, cộng thêm tình trạng hiện giờ của cơ thể hắn thì chỉ cần ngủ khoảng 3, 4 tiếng là đã hoàn toàn khôi phục năng lượng rồi.
Hắn ngồi dậy, vươn vai. Sau khi nhìn thấy cơ thể nõn nà của Liễu Diệu Diệu ở cạnh, hắn lại cảm thấy ngọn lửa trong lòng đang dâng lên.
Nhưng hắn còn chưa kịp làm gì thì âm thanh thông báo tin tức của máy tính đeo tay đã vang lên thu hút sự chú ý của hắn.
Hắn nhìn liếc qua tin tức trên màn hình. Đôi mắt lim dim còn hơi ngái ngủ trong chốc lát sáng rực lên.
-Thuốc biến đổi gen cao cấp cuối cùng cũng được đưa tới rồi.
Sau khi xác nhận lại thông tin, Lâm Tinh Hải vội vàng đi qua chỗ quân bộ một chuyến.
-Ông Lâm, thuốc biến đổi gen cao cấp của tôi ở đâu rồi?
Sau khi bước vào phòng làm việc của Lâm Chính Dương, Lâm Tinh Hải vội vàng hỏi ông ta.
-Ở trong rương kim loại. Đúng rồi. Sao đột nhiên cậu lại mua nhiều thuốc biến đổi gen thế? Giá trị của mấy thứ đồ chơi này cũng đâu có rẻ đâu.
Lâm Chính Dương nhìn thấy khuôn mặt của Lâm Tinh Hải lộ ra sự kỳ vọng thì thấy tò mò.
Trong ấn tượng của ông ta, Lâm Tinh Hải cho dù có gặp phải Thi Triều với số lượng hơn 1 triệu con thì cũng chẳng phải kiểu người sẽ thay đổi sắc mặt. Bây giờ nhìn hắn lộ ra vẻ mặt như vậy, sao ông ta lại không hiếu kỳ cho được.
-Đúng là không rẻ! 50 cái bình này đã tiêu tốn mất của tôi 100 nghìn điểm tích lũy. Nhưng mà nếu có thể tiếp tục tăng cường sức mạnh cơ thể của tôi thì tất cả đều xứng đáng.
Lâm Tinh Hải mở rương kim loại ra, ngắm nghía 50 cái ống nghiệm được sắp xếp gọn gàng đặt ở bên trong mà nở nụ cười.
-Đắt đến thế sao!
Lâm Chính Dương sững sờ mất một lúc. Mặc dù ông ta biết thuốc biến đổi gen cao cấp rất đắt nhưng lại không thể ngờ rằng nó có thể đắt tới cái mức đó.
Nhưng mà ông ta rất nhanh đã chú ý đến một thông tin khác càng đáng được khai thác sâu hơn trong lời nói của Lâm Tinh Hải.
-Cậu nói loại thuốc biến đổi gen cao cấp này có thể tiếp tục tăng cường sức mạnh cơ thể của cậu. Thuốc biến đổi gen bình thường không phải là cũng có thể tăng cường thể chất sao?
-Không đúng. Ý của cậu có phải là mức độ tối ưu hoá gen của cậu hiện giờ đã đạt tới mức 99% rồi nhưng mà vẫn có thể dùng mấy cái thuốc biến đổi gen cao cấp này để tiếp tục nâng cao sức mạnh cơ thể?
Bạn cần đăng nhập để bình luận