Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 717 - Nói Chuyện Với Tả Văn Diệu

Nghe Lâm Tinh Hải trực tiếp nói rằng mình sẽ đứng đầu vào tháng sau, hoàn toàn không coi trọng những người khác trong danh sách những người xuất sắc, tiểu mập mạp lúc đầu có chút ngạc nhiên, nhưng ngay sau đó lộ ra vẻ mặt vui mừng.
-Lão đại, anh thật sự có thể làm được sao? Nghe nói học viên đứng đầu danh sách những người xuất sắc có thuộc tính cơ bản cao hơn chúng ta rất nhiều, đặc biệt là những học viên đã vượt quá 1.000 điểm lực lượng huyết khí.
Tiểu mập mạp không kìm nén được hưng phấn hỏi.
Đương nhiên, Lâm Tinh Hải cũng hiểu được điều này, dù sao thuộc tính của hắn cũng trở nên mạnh hơn bởi vì lực lượng huyết khí tăng lên.
Tuy nhiên, hắn thực sự không biết những thay đổi nào sẽ xảy ra sau khi lực lượng huyết khí đột phá đến 1000 điểm.
Tất nhiên, điều này không ảnh hưởng đến việc hắn ta trả lời câu hỏi của đối phương.
-Yên tâm, tháng sau lực lượng huyết khí của tôi sẽ vượt quá 1000 điểm.
Câu trả lời này một lần nữa khiến tiểu mập mạp mở to mắt kinh ngạc nhìn Lâm Tinh Hải.
Mặc dù hắn ta biết tốc độ ngưng tụ lực lượng huyết khí của Lâm Tinh Hải rất nhanh, nhưng không ngờ đối phương lại có thể nhanh như vậy.
Sau đó, lại nghĩ về tốc độ tiến bộ của mình trong tháng này, hắn ta chợt cảm thấy mình kém cỏi.
Tất nhiên, loại cảm giác này không phải chỉ có một mình tiểu mập mạp cảm thấy, những học viên trong lớp thấy Lâm Tinh Hải quét sạch danh sách những người xuất sắc một cách dễ dàng, thì không có ai không cảm thấy thua kém.
Bai gồm cả những học viên lớp đặc biệt cũng cảm thấy như vậy, bởi vì ở trước mặt Lâm Tinh Hải, bọn họ đơn giản không xứng đáng với danh hiệu học sinh lớp đặc biệt.
-Chúc mừng cậu, thứ hạng cuối cùng là thứ 61, lần này điểm khảo sát hàng tháng của cậu là max điểm. Hơn nữa, xét thấy thành tích của cậu xuất sắc, ngoài ra tôi sẽ xin học viện thưởng thêm cho cậu.
-Đương nhiên, phần thưởng cho danh sách những người xuất sắc sẽ không ít.
Lúc này, chủ nhiệm lớp Giản Hoa bước tới, trên mặt mang theo nụ cười nói.
Với một học sinh như Lâm Tinh Hải, hắn ta thực sự cảm thấy vô cùng thoải mái.
Ngay cả khi Lâm Tinh Hải tốt nghiệp, đây có thể trở thành nguồn vốn tự hào lớn nhất trong sự nghiệp tương lai của hắn ta.
-Vấn đề đấy làm phiền đạo sư rồi.
Lâm Tinh Hải lịch sự nói, từ trước đến này hắn chưa bao giờ chê nhiều tài nguyên tu luyện.
Dù sao nếu không cần đến cũng có thể đưa nó cho Liễu Diệu Diệu, hoặc thậm chí cho các thành viên khác của đội Tinh Hải.
Ngoại trừ tiểu mập mạp là phú nhị đại thì tất cả mọi người đều thiếu thứ này.
Sau khi kỳ khảo sát hàng tháng kết thúc, Giản Hoa đưa mọi người trở lại lớp học, sau khi tổng kết ngắn gọn, thì trực tiếp tuyên bố kết thúc lớp học.
Lúc này đã gần trưa, Lâm Tinh Hải cùng các thành viên khác của đội Tinh Hải cũng đến nhà ăn dùng bữa.
Đây có thể coi là một cách để thúc đẩy tình cảm với các thành viên trong đội.
Tuy nhiên, khi các thành viên của đội Tinh Hải vừa bước vào nhà ăn, ngay lập tức nhận thấy ánh mắt liếc về phía bọn họ đột ngột tăng lên hàng chục, hàng trăm lần so với trước kia.
Thậm chí trong bữa ăn, nhiều đàn anh, đàn chị còn chủ động tới bắt chuyện.
Các tiền bối đến đây về cơ bản đều là hỏi liệu họ có thể tham gia đội Tinh Hải hay không.
Nếu là trước đây, họ có thể vẫn lo lắng về việc gia nhập một đội mới sẽ gặp phải sự chế giễu hay khinh thường từ các bạn học của mình.
Nhưng bây giờ đã thấy Lâm Tinh Hải càn quét danh sách những người xuất sắc, không cần phải lo lắng về tình trạng này nữa.
Mặc dù Lâm Tinh Hải giờ chỉ đứng thứ 61 trong danh sách những người xuất sắc, nhưng vấn đề là dường như đối phương còn rất nhiều năng lượng để khiêu chiến.
Đặc biệt là trong toàn bộ quá trình, không ai từng nhìn thấy Lâm Tinh Hải thi triển Thần Ma thể.
Không ai ngờ rằng đây là một người mạnh mẽ có khả năng lọt vào top 10 của danh sách.
Còn có không ít những học tỷ đã đến trực tiếp chỗ Lâm Tinh Hải.
Tuy nhiên, bất cứ khi nào họ nhìn thấy Liễu Diệu Diệu ngồi yên lặng ở một bên thì một số suy nghĩ đặc biệt trong lòng họ nhanh chóng thu lại.
Xét cho cùng, về cả dung mạo và ngoại hình, bọn họ đều không thể so sánh được với đối phương.
Về thực lực, ai biết một chút về Liễu Diệu Diệu sẽ hiểu, chỉ sợ là đối phương còn có thể sẽ lọt vào danh sách những người xuất sắc vào tháng sau.
Ban đầu Lâm Tinh Hải còn có thể mỉm cười chào hỏi những cuộc trò chuyện nhiệt tình của các học trưởng và học tỷ này, nhưng khi số lượng người ngày càng đông, hắn thậm chí còn không có thời gian để ăn, vì vậy hắn chỉ có thể đẩy tất cả chuyện này cho tiểu mập mạp.
Về phần đội Tinh Hải, có nên tăng số người hay không, hắn thực sự đã cân nhắc qua, có thể tăng một cách hợp lý, nhưng không quá nhanh.
Hắn có dự định sẽ thêm 10 người mỗi tháng và giới hạn số lượng tối đa là 50 người.
Xét cho cùng, số lượng người càng đông thì chi phí càng lớn và việc nhận nhiệm vụ sẽ càng khó khăn hơn, vì vậy việc có một số lượng lớn cũng sẽ không quá tốt.
Tất nhiên, quá ít là không được, trong mạt thế này, hắn cũng cần một lực lượng của riêng mình.
Nhưng cho dù Lâm Tinh Hải có đẩy hết việc cho tiểu mập mạp, thì hắn vẫn không thể an tâm ăn bữa cơm này.
Bởi vì giữa bữa ăn, chiếc máy tính đeo trên cổ tay hắn rung lên, hắn cầm lên xem xét thì thấy hóa ra là của Tả Văn Diệu.
-Tả đạo sư, có chuyện muốn tìm tôi, vậy tôi đi trước một bước.
Lâm Tinh Hải nói với đám người Liễu Diệu Diệu, ăn một vài miếng rồi nhân cơ hội rời khỏi nhà ăn.
-Nổi tiếng quá cũng không phải chuyện tốt!
Cho đến tận khi xung quanh không còn có người nhìn nữa Lâm Tinh Hải mơi thở phào nhẹ nhõm.
Tính cách của hắn cũng khá khép kín, không thích giao tiếp với quá nhiều người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận