Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 479

Đối với vấn đề mang theo bao nhiêu Tinh hạch này, Lâm Tinh Hải cảm thấy thực sự tò mò, bởi vì còn có từng rương Tinh hạch đang từ nhà kho của Quảng trường bên cạnh không ngừng được chuyển đến đây.
Mặc dù việc này theo lý mà nói thì nên bảo mật, nhưng với chức vị của Lâm Tinh Hải thì hoàn toàn có tư cách được biết, Trác Vĩnh Nguyên cũng không có gì phải giấu diếm, lập tức hạ giọng trả lời:
-Giá trị ít nhất là 500 triệu điểm tích lũy.
-Sao có thể nhiều vậy chứ? Theo lý mà nói, trong khoảng thời gian này chúng ta đánh chết Zombie, toàn bộ Tinh hạch cộng lại cũng không thể nhiều như vậy chứ!
Lâm Tinh Hải thực sự kinh sợ.
-Nghe nói lần này tất cả Tinh hạch trong kho cũng được chuyển đi, đều được đưa đi đổi.
-Không chỉ đơn giản như vậy, bên phía cấp cao còn lấy toàn bộ dòng tiền mặt có thể sử dụng, nghe nói mua những vật tư quan trọng ở căn cứ Đông Hải. Những việc này là do bộ phận hậu cần phụ trách, cụ thế thế nào thì anh có thể hỏi bọn họ.
Trác Vĩnh Nguyên nói.
-Đây là lôi hết vốn liếng của cải ra hết rồi nhưng chuyện hộ tống quan trọng như vậy mà các cậu chỉ cử ra một đại đội, có đủ nhân lực không?
Lâm Tinh Hải hỏi.
Hắn cảm thấy Ngụy Thiên Hành cũng quá to gan rồi, nếu như là hắn tuyệt đối không thể phái ra một đại đội hơn một trăm người được, cho dù phái ra cả một đoàn chỉnh biên tới hộ tống cũng không quá phận.
Thấy bản thân bị nghi ngờ như vậy Trác Vĩnh Nguyên vội vàng nói:
-Lâm phó sở trưởng, anh yên tâm, các anh em tôi đưa đi đều là những người có năng lực trong đại đội đặc chủng, hoàn thành nhiệm vụ này chắc chắc không có vấn đề gì.
Trác Vĩnh Nguyên dừng một chút mới nói tiếp:
-Hơn nữa ông Ngụy nói chỉ cần có Lâm phó sở trưởng ở đây, bất luận chúng tôi gặp vấn đề gì cũng có thể giải quyết một cách dễ dàng.
Nghe câu trả lời này, Lâm Tinh Hải không khỏi giật mình sau đó cười khanh khách.
Thế mà lại dám tính kế mình!
-Vậy lúc các cậu trở về thì làm sao? Tôi không thể trở về cũng các cậu được!
Lâm Tinh Hải ngẫm nghĩ quăng ra vấn đề này hỏi anh ta.
-Vậy thì không cần, chỉ cần chúng tôi mua những vật phẩm trên 1000 vạn đồng Hoa Hạ, căn cứ Đông Hải có thể cung cấp dịch vụ giao hàng tận nơi cho nên đến lúc đó chúng tôi không cần phải lo lắng về sự an toàn của những vật phẩm đó. Dù bị mất thật thì căn cứ Đông Hải cũng sẽ có phí bồi thường.
Trác Vĩnh Nguyên nhún vai nói.
Nghe đối phương nói như vậy, nhất thời Lâm Tinh Hải cũng không biết nói gì, Ngụy Thiên Hành bên kia đã sắp xếp mọi việc rõ ràng rồi.
Tiếp đó vì phải chờ chất hàng nên hai người cũng ngồi trò chuyện, Lâm Tinh Hải cũng biết thêm nhiều tình hình hơn.
Giao dịch giữa khu lánh nạn Tinh Thuẫn và căn cứ Đông Hải thực sự diễn ra khá thường xuyên, dường như mỗi nửa tháng đều phái đội ngũ đến giao dịch.
Mà bởi vì đi nhiều nên một con đường an toàn đã được mở ra, về cơ bản một đội ngũ tinh nhuệ hơn trăm người hộ tống gần như có thể đảm bảo an toàn.
-Nói như vậy, thực ra còn đường này vẫn có nguy hiểm sao?
Sau khi nghe Trác Vĩnh Nguyên nói xong, Lâm Tinh Hải hỏi.
-Đúng, có ba nơi cần đi qua tương đối nguy hiểm.
Trác Vĩnh Nguyên mở chức năng chiếu của máy tính đeo ta thông minh, hiện ra một bản đồ tuyến đường, sau đó chỉ vào ba nơi đó.
Bản đồ tuyến đường này quanh co, 70% trong đó trùng với đường cao tốc trước đó.
Thế nhưng ngẫm nghĩ lại thì cũng thấy bình thường, bọn họ ở đây cách căn cứ Đông Hải hơn 2000 kilimet, nếu như không đi đường cao tốc vậy thì sẽ rất tốn thời gian.
Mà đường cao tốc thỉnh thoảng sẽ đi ngang qua một vài thành phố, Trác Vĩnh Nguyên chỉ ba nơi đều là những khu vực đi qua thành phố.
Lâm Tinh Hải lướt ngón tay trên màn hình chiếu xem toàn bộ tin tức, suy nghĩ một chút nói:
-Quy mô của ba thành phố này cũng không quá lớn, quy mô Zombie bên trong nhiều nhất cũng khoảng hai đến năm triệu con.
-Mà chúng ta chỉ cần đi ngang qua rìa, khu vực này Zombie cũng không quá nhiều, các cậu không có ý định tiêu diệt sao? Nếu như tiêu diệt vậy thì chắc chắn sẽ an toàn hơn nhiều.
-Có!
Trác Vĩnh nguyên gật gật đầu:
-Trên thực tế, khi mở con đường này, có nhiều nơi khác cũng giống như ba nơi này nhưng Zombie hầu như đã được quét sạch rồi còn ba nơi này có nhiều dấu vết hoạt động của Zombie biến dị, chúng tôi sợ dẫn đến một đợt Thi Triều cỡ lớn nên vẫn luôn không dám làm xằng làm bậy.
Sau khi anh ta nói xong, nhìn Lâm Tinh Hải với ánh mắt mong đợi.
Đối diện với ánh mắt của đối phương, khóe miệng Lâm Tinh Hải không khỏi co rút.
Chậc! Hắn biết bản thân mình lại lắm mồm rồi, đối phương đang chờ hắn nhảy vào!
Nói không chừng đây chính là Ngụy Thiên Hành có ý chỉ điểm cho anh ta.
-Được rồi! Cậu đi nói với tướng quân Lâm Chính Dương một chút, điều đến 3000 binh sĩ, 3000 robot chiến đấu, ngoài ra thêm ba tiểu đội pháo kích, tôi sẽ giúp các anh dọn chướng ngại vật trên đường đi.
-Đúng rồi, đừng quên mang theo Mecha Cực Tốc của tôi.
Lâm Tinh Hải xoa trán nói.
-Được!
Trác Vĩnh Nguyên gật đầu, không nói hai lời lập tức rời đi.
-A Tinh! Nếu như chúng ta quét sạch Zombie trên đường đi, điều này có làm trì hoãn thời gian đăng ký Học viện không?
Lúc này, Liễu Diệu Diêu nãy giờ yên tĩnh lắng nghe đột nhiên nói.
-Không sao đâu, Zombie trong mấy thành phố này không nhiều lắm, huống hồ đường cao tốc chỉ đi qua rìa của thành phố thôi, cho dù dẫn phát Thi Triều, nhiều nhất cũng chỉ 100.000 đến 200.000 con thôi, một hai tiếng là có thể giải quyết xong.
-Hơn nữa tiêu diệt Zombie là chuyện của quân đội, đến lúc đó, tôi chỉ cần giết chết Zombie biến dị là xong.
Lâm Tinh Hải cũng không để ý. Đây cũng xem như hắn vì khu lánh nạn Tinh Thuẫn cống hiến một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận