Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 742 - Tình Báo Bị Lỗi

Mà tốc độ Bôn Lôi Bộ không hề thua kém Huyễn Ảnh Thân Pháp bao nhiêu, có điều Bôn Lôi Bộ có một thứ mà Huyễn Ảnh Thân Pháp không có, chính là ngoại trừ di chuyển nhanh, nó còn có thêm lực công kích.
Oanh!
Lâm Tinh Hải đạp một cước, lôi đình chi lực cuồn cuộn dưới lòng bàn chân.
Lại thêm sau khi thi triển Lôi Đình Thần Thể, sức mạnh của đôi chân hắn trực tiếp tăng lên 1000 điểm, cả hai uy lực chồng chất cùng phát ra, đã có thể sánh ngang một kích toàn lực của sơ kỳ Tố Thể cảnh.
Loại cường độ công kích như thế căn bản không phải võ giả Huyết Khí cảnh, dùng huyết khí chi lực là có thể triệt tiêu, nếu như bọn họ không phải người mặc giáp xương, đoán chừng một cước của Lâm Tinh Hải cũng không đỡ nổi.
Sau khi phế bỏ huyết khí chi lực của đối phương bằng một đá, thêm một phát súng thì có thể giải quyết vấn đề.
Trên cơ bản, Lâm Tinh Hải đều bảo trì một cước một phát súng thì giết chết một tên võ giả Huyết Khí cảnh, kết thúc chiến đấu trong năm giây.
Thời điểm hiện tại, bọn người Phục Viễn sớm đã chờ bên ngoài, cũng dẫn đầu vọt vào.
Bọn họ cũng không phải là ngây ngốc chờ đợi, mà trong quá trình chờ đã hoàn tất lắp rắp bom cao năng cùng máy định giờ, sau khi đi vào, chủ yếu chỉ quan sát hoàn cảnh xung quanh một chút, mọi người liền lập tức tách ra, đem những thứ này nhét vào các ngõ ngách.
-Hoàn tất lắp đặt bom cao năng lập tức rút lui, Hoàng Thiên Vũ kích hoạt dẫn bạo trang bị. Phục Viễn vừa nói vừa chạy ra ngoài.
Lâm Tinh Hải thấy cảnh này, mặc dù có chút nghi hoặc, vì sao quá trình lắp đặt bom có vẻ không giống lần trước, nhưng bây giờ cũng không phải lúc hỏi nhiều, liền vội vàng cùng mọi người chạy ra ngoài.
Cho đến khi mọi người của tiểu đội Liệp Lang chạy ra khỏi kho vũ khí, Lâm Tinh Hải mới hỏi vấn đề vẫn luôn thắc mắc trong lòng bấy lâu nay:
-Đúng rồi, vì sao thao tác cài bom lần này của mọi người lại khác hẳn so với lần trước vậy?
Theo sự quan sát của Lâm Tinh Hải thì lần này đối phương cài bom thật ra chỉ là trò đùa, đi vào ném đồ ở đó rồi biến luôn.
Phục Viễn giải thích:
-Trước đó là cần phải kích nổ chính xác cho nên mới đo đạc cẩn thận tỉ mỉ. Nhưng lần này thời gian quá gấp, chỉ có thể áng chừng vị trí rồi vứt qua đó.
Lâm Tinh Hải vẫn cảm thấy nghi ngờ:
-À… Nếu các anh không gắn chắc, không sợ người khác chạy đến cầm trái bom năng lượng cao kia đi chỗ khác sao?
Phục Viễn nói:
-Không sao đâu, chúng tôi đã thiết lập rồi, sau khi khởi động thiết bị kích nổ, thiết bị sẽ quét toàn bộ khu vực xung quanh, chỉ cần có người xuất hiện trong phạm vi 3 mét là thiết bị sẽ tự động kích nổ.
Cho dù đối phương có thể tránh được sự phát hiện của thiết bị, nhưng chỉ cần di chuyển thiết bị kích nổ này thôi nó cũng sẽ lập tức nổ tung.
Lúc này, Hoàng Thiên Vũ đang ở bên cạnh đột ngột mở miệng:
-Nếu như bọn họ muốn gỡ được thiết bị kích nổ này, cách duy nhất đó là phải phá hủy tín hiệu kích nổ của chúng tôi. Nhưng bản thân thiết bị kích nổ này lại có nhiều mã hóa ở phần đầu thiết kế, huống hồ tôi thiết lập thời gian chỉ có một phút đồng hồ, gần như là không thể nào làm được.
Lâm Tinh Hải nghe đối phương giải thích xong thì lúc này đã hoàn toàn hiểu rõ, hắn gật đầu, nói như vậy là nhiệm vụ của bọn họ trên cơ bản coi như đã xong.
Đương nhiên điều kiện tiên quyết là có thể thuận lợi chạy thoát khỏi đây.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Kiếm Lôi Thần trong tay của Lâm Tinh Hải lướt qua, tiểu đội tuần tra gặp phải bọn họ kia bị chém chết trong nháy mắt.
Lần này mọi người cũng không quan tâm đến việc phải xử lý thi thể nữa, trực tiếp xông ra.
Trong trường hợp đối phương đã đề cao cảnh giác, mà bọn họ lại giết chết thành viên của đội tuần tra, tương đương với việc làm lộ vị trí của bản thân.
Mặc dù có thiết bị làm nhiễu sóng thiết bị cảnh báo của bọn họ, nhưng chỉ cần hệ thống chỉ huy bên kia phát hiện ra không liên lạc được với những tiểu đội đó là đối phương chắc chắn biết đã xảy ra vấn đề. Đồng nghĩa với việc phát hiện vị trí của kẻ địch.
Trong tình huống này, mối nguy hiểm mà nhóm người Lâm Tinh có thể phải đối diện khi bị bại lộ vị trí đó là, sẽ có rất nhiều nhân viên vũ trang đến bao vây và chặn đánh bọn họ.
Điều may mắn trong lúc này chính là khi trước Hoàng Hạo Thiên đã để lại “cửa sau” trong hệ thống điều khiển trung tâm, lúc này đã phát huy được tác dụng quan trọng.
Những virus thả vào máy tính khi trước đang bộc phát, camera và vũ khí tự động ở khắp mọi nơi không thể nào ngăn cản được bọn họ.
Nếu không, chỉ sợ bọn họ cũng phải gặp rắc rối.
Giọng nói của Phục Viễn vang lên từ phía sau:
-Lối đi cầu thang đã bị đối phương phong tỏa rồi, đợi chút nữa chúng ta rẽ phải, đi qua phòng chữa cháy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận