Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 779 - Trở về

Trở về
Lâm Tinh Hải kiểm tra một chút, phát hiện công huân mà hắn được phát còn nhiều hơn trong tưởng tượng của hắn, tổng cộng đạt tới 315.000.
Nói cách khác, việc trợ giúp bắt sống Rafael đã trực tiếp mang lại cho hắn khoảng 200.000 công huân.
Có một khoản tiền lớn như vậy, Lâm Tinh Hải cũng không lập tức trở về học viện Đông Hải mà là đi theo đám người Phục Viễn tới điểm trao đổi của bộ Hậu cần quân đội.
Một căn phòng khổng lồ có diện tích năm trăm mét vuông, ở trong phòng này, nhiều nhất là một loạt thiết bị đầu cuối.
Dưới sự giải thích của Phục Viễn, Lâm Tinh Hải đi tới chỗ một thiết bị đầu cuối trống, đưa thẻ căn cước của mình vào, sau đó rất nhanh đã vào được mạng nội bộ của quân đội, mở ra trung tâm trao đổi trong đó.
“Tất cả các mặt hàng bên trong trung tâm trao đổi cũng đều được phân chia cấp bậc, khi mua cũng cần quyền hạn tương ứng.”
Phục Viễn nói tới đây thì liếc mắt nhìn cấp bậc Thiếu úy trên tư liệu của Lâm Tinh Hải, sau đó nói tiếp: “Nếu như không đủ quyền hạn, có thể nộp đơn xin cấp trên. Trong tình huống bình thường, lưu trình duyệt loại đơn này mất khoảng một tuần. Nếu như ngươi quen biết sĩ quan cao cấp, để đối phương ra mặt đảm bảo được thì có thể đi luồng xanh, rất nhanh sẽ xin được.”
“Được, ta hiểu rồi.” Lâm Tinh Hải gật đầu. Đối với hắn, đây không phải là việc khó gì. Bất kể là tìm Khổng Hoa hay là tìm Tả Văn Diệu cũng đều có thê giải quyết được vấn đề này.
Nếu hắn nhớ không lầm, hình như trong quân đội ở đây, Tả Văn Diệu có quân hàm Thiếu tướng.
Hắn trực tiếp thao tác trên thiết bị đầu cuối này, click mua thuốc tăng lực, sau đó nhập số lượng sáu lọ, cộng thêm phí vận chuyển, tổng cộng thanh toán 12.300 công huân.
Ngay sau đó phía trên xuất hiện một khung đang xét duyệt.
Lâm Tinh Hải lấy máy tính đeo tay ra, suy nghĩ một lúc, cuối cùng vẫn gửi cho Tả Văn Diệu một tin. Khổng Hoa bên này hắn vẫn chưa thân thiết lắm, hơn nữa loại chuyện này cũng không cần thiết phải nợ nhân tình.
Về phần Tả Văn Diệu, bản thân là sinh viên của đối phương, nhờ hắn giúp một chút cũng là chuyện bình thường.
Sau khi gửi tin nhắn xong, Lâm Tinh Hải vốn dĩ cho rằng mình cần phải đợi một chút, nhưng lúc này có thể Tả Văn Diệu đang rảnh rỗi, lập tức gửi lại hắn một icon kinh ngạc.
Sau đó Lâm Tinh Hải nhìn thấy, khung xét duyệt trên thiết bị đầu cuối biến mất, thay vào đó là thông tin mua hàng thành công, thuốc tăng lực sẽ được gửi cho hắn trong vòng ba ngày.
Chuỗi thao tác của Lâm Tinh Hải diễn ra khá nhanh, thấy thế, Phục Viễn sửng sốt, hắn hoàn toàn không ngờ Lâm Tinh Hải lại thật sự thần thông quảng đại như vậy, gửi một tin nhắn mà bên kia lập tức xét duyệt luôn.
Chẳng qua hắn cũng hiểu, có một số việc không nên hỏi thì đừng hỏi.
Mua xong thuốc tăng lực, sau khi hai bên để lại phương thức liên lạc, Lâm Tinh Hải rời khỏi trụ sở quân đội.
Sau khi trở lại học viện, trước tiên hắn đến chỗ Tả Văn Diệu báo cáo tình hình nhiệm vụ lần này.
Sau khi nghe Lâm Tinh Hải miêu tả xong, ánh mắt Tả Văn Diệu nhìn sinh viên mà mình nhận này giống như nhìn một tên quái vật.
Sau đó từ tò mò, hắn cũng kêu Lâm Tinh Hải thi triển một chút dị năng Tăng Tốc Thời Gian trên người hắn.
Sau khi đích thân cảm nhận được sự khủng bố của dị năng này, trong lòng Tả Văn Diệu chỉ có thể cảm khái, có đôi khi người với người không thể so sánh với nhau được.
Ví dụ như dị năng Tăng Tốc Thời Gian mà Lâm Tinh Hải nắm giữ này, có thể nghiền áp tất cả dị năng khác.
Cho dù là người có thực lực bình thường, chỉ cần dựa vào dị năng này đoán chừng cũng có thể trở thành người mạnh nhất trong cùng một cấp bậc.
Huống chi, tư chất của Lâm Tinh Hải vốn dĩ cũng rất biến thái. Hắn cũng không biết tương lai đối phương có thể đạt đến trình độ đáng sợ như thế nào.
“Cố gắng lên, có lẽ sau này nhân loại sẽ phải nhờ vào ngươi.” Sau khi thổn thức xong, Tả Văn Diệu nhìn Lâm Tinh Hải với ánh mắt sáng quắc.
Cũng chỉ có người đạt đến cấp độ như bọn họ mới hiểu được, tương lai của con người hiện tại tối tăm đến mức nào, thậm chí là tuyệt vọng.
Nếu không cũng sẽ không có chuyện như “Kế hoạch hạt giống này”.
Mà Lâm Tinh Hải chắc chắn là một tia sáng nhỏ đột nhiên tỏa ra từ trong bóng tối này.
Chẳng qua, là người trong cuộc, Lâm Tinh Hải cũng không cảm khái nhiều như Tả Văn Diệu.
Sau khi tán gẫu với đối phương một lát, xác nhận nhiệm vụ lần này đã hoàn thành, trong thời gian ngắn tới đây, Bộ chấp hành Kế hoạch hạt giống bên kia sẽ không sắp xếp bất kỳ nhiệm vụ nào nữa, hắn lập tức yên tâm rời đi.
Trước tiên hắn đến gặp mấy người Liễu Diệu Diệu và Tiểu Bàn Tử, sau khi nhắn bọn họ không cần phải lo lắng thì bắt đầu tiến vào quá trình tu luyện khẩn trương.
Lần này, sau khi được chứng kiến sự mạnh mẽ của Thần Ma cảnh, hắn càng thêm nóng lòng với việc tăng cường thực lực của bản thân.
Những ngày tiếp theo, cuộc sống của Lâm Tinh Hải có thể nói là yên ả, hoặc nói là khô khan.
Mỗi ngày hắn đều không ngừng luyện hóa Bạo Huyết Đan, tăng tổng lượng huyết khí chi lực trong cơ thể.
Dĩ nhiên, sau khi huyết khí chi lực đột phá 1000 điểm, Lâm Tinh Hải có thể cảm nhận được rõ ràng, càng về sau, việc tăng huyết khí chi lực lại càng khó khăn hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận