Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 1183 - Gấp rút tiếp viện (4)

Gấp rút tiếp viện (4)
“Được, không thành vấn đề. Đúng rồi, có muốn mời cường giả Thần Ma cảnh qua đó sao? Nếu như cần thì dựa vào thể diện của A Tinh, hẳn là có thể mời ba vị cường giả Thần Ma cảnh.” Liễu Diệu Diệu dò hỏi.
Phương Thiên Hoà: ???
Phương Thiên Hoà cảm giác mình đã nghe lầm, Liễu Diệu Diệu nói gì?
Thần Ma cảnh?
Đại lão như vậy vốn không phải là người mà khu lánh nạn Tinh Thuẫn bọn họ có thể nghĩ đến.
Nói thẳng ra, bất kỳ một cường giả Thần Ma cảnh nào đều có địa vị cao hơn người lãnh đạo tối cao của khu lánh nạn Tinh Thuẫn là Ngụy Thiên Hành.
Dĩ nhiên, nếu như chờ khu lánh nạn Tinh Thuẫn thăng cấp làm căn cứ phòng ngự, hơn nữa có thể giành được chỗ dứng vững chắc thì đó lại là vấn đề khác.
Nhưng ít ra hiện nay khu lánh nạn Tinh Thuẫn không tiếp xúc được với những người thuộc cấp bậc như vậy.
Cuối cùng, Phương Thiên Hoà cũng không nhớ rõ mình ngắt máy truyền tin như thế nào.
Dĩ nhiên, với cường giả Thần Ma cảnh, hắn chắc chắn lựa chọn để Liễu Diệu Diệu mời tới.
Về phần mất bao nhiêu thù lao, đây không phải là chuyện hắn có thể quản lý. Dù sao Kim Xán Lạn cũng dặn dò hắn mời càng nhiều cường giả tới đây càng tốt.
Huống chi hiện tại, đối với bọn họ, điều quan trọng chính là vượt qua nguy cơ lần này. Chỉ cần vượt qua nguy cơ lần này thì mọi chuyện đều sẽ tốt đẹp.
Mà Liễu Diệu Diệu bên kia sau khi ngắt máy truyền tin, thì mở danh bạ, bắt đầu liên lạc với một đám người.
Cường giả Thần Ma cảnh mà nàng nói dĩ nhiên là Thạch An Chí, Chu Kiến và Khương Hạo. Ba người này là học viên năm tư vừa mới đột phá đến Thần Ma cảnh.
Phải biết rằng bọn họ có thể đột phá, nguyên nhân rất lớn là Lâm Tinh Hải dùng điểm tích lũy mua tài nguyên cho bọn họ, để bọn họ có thể đột phá thuận lợi trong giải đấu giữa các trường đại học này.
Mà ba người này chính vì đột phá đến Thần Ma cảnh, mới có thể điên cuồng kiếm được điểm tích lũy sau giải đấu giữa các trường đại học, hơn nữa thứ hạng của không ngừng tăng lên.
Thế nên ba người này có thể nói là nợ Lâm Tinh Hải một ân tình lớn.
Mà bây giờ kêu đối phương giúp đỡ chút chuyện nhỏ này nhất định không thành vấn đề. Huống chi khu lánh nạn Tinh Thuẫn bên kia cũng không phải là không trả tiền, chẳng qua là trì hoãn mấy tháng mà thôi.
Rất nhanh Liễu Diệu Diệu đã liên lạc với mấy người này, mà bọn họ cũng đồng ý không chút do dự.
Một mặt, tất nhiên là vì sự biết ơn với Lâm Tinh Hải, còn mặt khác, đó là sức mạnh khủng bố và tiềm lực đáng sợ của Lâm Tinh Hải.
Cho dù ba người họ đã đột phá đến Thần Ma cảnh, nhưng bọn họ vẫn có sự kính dợ đối với Lâm Tinh Hải.
Đặc biệt là chuyện Lâm Tinh Hải điều khiển cơ giáp cấp truyền kỳ, trong vòng bốn tiếng đã càn quét toàn bộ khu vực sương độc màu xanh lục, chuyện này quả thật là đánh một trận thành Thần.
Lâm Tinh Hải khi đó chẳng qua chỉ là Tụy Phủ cảnh.
Như vậy, sau khi đối phương thành công đột phá đến Tố Thể cảnh, thậm chí là Thần Ma cảnh thì sẽ mạnh đến mức nào?
Đây là một vấn đề mà bọn họ không dám nghĩ tới. Nhưng không ai nghi ngờ, khi ngày đó đến, sợ rằng ở trước mặt Lâm Tinh Hải, những Thần Ma cảnh như bọn họ cũng không khác gì những đại binh bình thường.
...
Nửa tiếng sau, Liễu Diệu Diệu mang theo mấy cường giả cường giả Thần Ma cảnh Tiểu Bàn Tử và Thạch An Chí đi tới một căn phòng riêng lớn nhất trong khách sạn lớn Long Hoa.
Lúc này Phương Thiên Hòa dẫn theo mấy đội trưởng của binh đoàn lính đánh thuê Liệt Thiên đã đến trước.
Vì thế nên Liễu Diệu Diệu bên này vừa đẩy cửa vào, đám người Phương Thiên Hoà lập tức nhìn sang.
Dĩ nhiên người mà bọn họ nhìn không phải là Liễu Diệu Diệu, mà là mấy người phía sau Liễu Diệu Diệu. Ngay lập tức. Con ngươi Phương Thiên Hoà co rút lại.
Mặc dù đám người Thạch An Chí không phóng khí tức ra ngoài, cũng không có ý giấu giếm, nhưng dưới tình huống này, những võ giả Huyết Khí cảnh giống như Phương Thiên Hoà chỉ cần cảm nhận cẩn thận là có thể thấy được loại uy áp nhàn nhạt này.
Loại uy áp này mặc dù rất nhẹ, nhưng lại vô cùng kinh khủng. Trong tình huống này, Phương Thiên Hoà cảm thấy bản thân mình thật nhỏ bé.
“Diệu Diệu, đã lâu không gặp, ngươi lại đẹp ra rồi.” Thẩm Hàn cười nói.
“Nào có, chị Thẩm Hàn, ngươi mới đẹp đó! Da cũng trắng lên nhiều.” Thẩm Hàn cũng cười nói.
Hai nàng lên tiếng, bầu không khí trong phòng lập tức trở nên náo nhiệt, Phương Thiên Hoà lúc này cũng kịp phản ứng, vội vàng đi chào hỏi đám người Thạch An Chí.
Trong ánh mắt hắn có sự hưng phấn không thể che giấu được.
Trước khi nhìn thấy ba người Thạch An Chí, Phương Thiên Hoà thật ra vẫn có chút nghi ngờ lời nói của Liễu Diệu Diệu, dù sao đó cũng là Thần Ma cảnh đấy!
Hiện tại hắn đã thấy tận mắt, hơn nữa Liễu Diệu Diệu còn gọi được người tới trong vòng mấy tiếng đồng hồ ngắn ngủi, điều này còn khó tin hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận