Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 226

Không chỉ có cô là bị sự thay đổi dị năng này làm cho hoảng sợ, còn có Lâm Tinh Hải cũng như vậy.
Xuất ra toàn lực tốc độ mới thấy thật sự là quá nhanh, hắn cảm giác cảnh vật xung quanh đều bị méo mó vặn vẹo theo.
May mà hắn có năng lực đặc thù về cảm nhận, có thể dùng nó thay cho đôi mắt, nếu không khi hắn sử dụng tốc độ hết mức ở trong gian phòng chật hẹp này thì không chỉ phá tan tành nhà cửa mà còn có thể tự mình đâm chết mình.
Trừ cái đó ra, hắn cũng thấy may mắn khi tự học được giỏi nhất khoản di chuyển tức thời Huyễn Ảnh Thân Pháp, nếu không ở tốc độ như này cho dù hắn có năng lực cảm nhận thay cho đôi mắt thì thân thể cũng không tránh được bị thương tổn.
Trải qua 5 phút khảo nghiệm, Lâm Tinh Hải bấy giờ mới có cảm giác quen thuộc.
Khiến cho Liễu Diệu Diệu cảm thấy cô chỉ nhìn thấy ảo ảnh khắp phòng.
-Thật là giỏi.
Sau khi Lâm Tinh Hải dừng lại, Liễu Diệu Diệu phát ra một tiếng cảm khái từ tận đáy lòng.
Cô vốn là lo lắng cho việc giao chiến ngày mai của đoàn lính đánh thuê Liệt Thiên với Tập đoàn tài chính Morgan, nhưng nhìn thấy Lâm Tinh Hải có được chiêu thức này thì trong lòng cũng yên tâm hơn nhiều.
Chí ít, Lâm Tinh Hải có thể tự bảo vệ an toàn cho chính mình.
Trên mặt Lâm Tinh Hải cũng lộ ra nụ cười, lại một lần nữa dị năng tăng lên khiến hắn không khỏi cảm thấy áp lực được giải toả đi nhiều.
Mà ngoại trừ những thứ bề ngoài này, hắn cảm giác được sức mạnh cũng có bước tiến dài, bây giờ hắn đã có thể cảm ứng được trong phạm vi đường kính 500 mét.
Khoảng cách từ hắn đến “Robot giám định” đã tiến thêm một bước lớn.
Có điều hắn cũng biết, về sau muốn mở rộng năng lực cảm ứng thì mức độ khó lại càng cao.
Lần này nếu muốn lột xác hoàn toàn, e rằng còn phải đợi thêm hai tuần nữa.
Mà theo những gì hắn biết, thì tình huống này là không như bình thường.
Bất kể là người khác đột phá đạo khoá gen thứ mấy đi chăng nữa thì sau hai ba ngày, năng lực cảm ứng sẽ dừng lại không tăng trưởng nữa.
Đối với sự bất thường này, Lâm Tinh Hải chỉ có thể giải thích là do năng lực cảm ứng của chính hắn khác biệt so với người bình thường.

Ngày hôm sau, Lâm Tinh Hải đã dậy từ sớm, sau khi ăn xong bữa sáng do Liễu Diệu Diệu làm thì hai người lập tức cùng nhau đi đến đại bản doanh của đoàn lính đánh thuê Liệt Thiên.
Khi ở trên đường, bọn họ đã cảm thấy bầu không khí có chút khác lạ.
Trên đường người máy tuần tra xuất hiện nhiều gấp ba lần bình thường, trên bầu trời những chiếc máy bay không người lái cũng đi đi về về càng thêm dày đặc, thậm chí còn có các binh sĩ súng thật đạn thật đang đi tuần tra nữa.
Cảm giác một trận gió tanh mưa máu sắp xuất hiện, bầu không khí khẩn trương bao phủ toàn bộ khu lánh nạn.
Điều này khiến rất nhiều cư dân bình thường vừa nghi ngờ lại hoang mang, cũng không ai dám dừng lại trên đường quá lâu, tất cả đều tấp nập vội vàng.
Ở trong bầu không khí căng thẳng này, Lâm Tinh Hải cùng Liễu Diệu Diệu bước vào đại bản doanh.
Lúc Lâm Tinh Hải và Liễu Diệu Diệu bước vào đại bản doanh thì những thành viên đã đến từ sớm, đều đang chờ để xuất phát.
Chỉ có điều thần sắc trên mặt những thành viên này đều hiện lên vẻ khẩn trương, rất nhiều người đến tận hôm qua mới biết là binh đoàn đánh thuê Liệt Thiên vậy mà tham gia vào trận chiến cao cấp này.
Nhưng lạ một điều là không có ai phản đối hoặc rút lui, bởi vì mọi người đều biết, trận chiến kiểu này khẳng định quân đội mới là chủ lực.
Tuy rằng bọn họ biết trận chiến này rất nguy hiểm, nhưng cũng không đến mức nói là đi chịu chết.
Mà đối mặt với loại nguy hiểm kiểu này, bọn họ càng hiểu rõ hơn, hoặc là sau khi hoàn thành nhiệm vụ nhận được thù lao, hoặc là sau khi hoàn thành nhiệm vụ, ở trong công hội lính đánh thuê này địa vị của bọn họ cũng là một huyền thoại.
Bản thân lính đánh thuê là một loại nghề nghiệp liếm máu trên lưỡi đao, chỉ cần đảm bảo đầy đủ lợi ích thì bọn họ sẽ đồng ý mạo hiểm.
Đương nhiên tâm tình khẩn trương là không tránh được, có điều sau khi gặp được vị Thần Súng- Lâm Tinh Hải này, tâm tình khẩn trương trong lòng mọi người nhất thời giảm đi phân nửa, điều bọn họ cần lúc này chính là một người đáng tin cậy.
Sau khi cùng mọi người chào hỏi một câu, hắn trực tiếp xuyên qua đám người đi thẳng đến tầng hai.
-Lão Phương, nhiệm vụ hôm nay của chúng ta là cái gì? Đại úy bên kia dù sao cũng nên nói cho chúng ta biết trước chứ.
Lâm Tinh Hải trực tiếp hỏi luôn.
-Nhiệm vụ cụ thể còn chưa nói ra, có điều lại báo chúng ta 9 giờ tập trung tại quân doanh.
Phương Thiên Hoà nói ra.
-Quân doanh.
Lâm Tinh Hải hơi kinh ngạc, nhưng cũng chỉ đến thế thôi, trước đấy hắn cũng đã đoán được đến lúc đó rất có thể sẽ hợp tác cùng quân đội để hành động.
Đương nhiên, cũng có thể là phương thức bày trận, dù sao bây giờ Đại úy cũng không có giao nhiệm vụ cho các nàng, có thể biết được mức độ bảo mật của chuyện này như thế nào.
-A Tinh, cậu lại đột phá nữa à?
Trầm Hàn ở bên cạnh đột nhiên hỏi, ngữ điệu mang theo một tia khó tin.
-Ừ. Đúng thế.
Lâm Tinh Hải nhẹ gật đầu, trong lòng thì âm thầm thở dài một cái.
Đây cũng là hắn không đến cuối cùng một khắc, không tuyển chọn đột phá nguyên nhân, bởi vì người khác chỉ cần dùng năng lực cảm ứng giám định một lát là có thể lập tức phát hiện hắn đã đột phá đạo khoá gen thứ ba.
-Nếu có phương pháp che giấu thực lực của bản thân thì thật tốt.
Hắn nhịn không được ở trong lòng nghĩ đến điều này.
Những người trong sân khi nghe được Trầm Hàn nói như vậy, đều dùng biểu cảm như gặp quỷ nhìn về phía Lâm Tinh Hải.
Người này đột phá đạo khoá gen lần thứ hai mới được bao lâu chứ, bây giờ đã lại đột phá đạo khoá gen lần thứ ba rồi, sao có thể khủng bố như thế chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận