Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 137

Tuy rằng anh ta chửi thầm trong lòng nhưng cũng không phản bác lại mà lựa chọn làm theo.
Đương nhiên anh ta chọn tấn công bằng súng trường.
Bùm!
Tiếng súng vang lên, trong chớp mắt viên đạn bay qua khoảng cách giữa hai bên, nổ chính xác vào mặt ngoài xe bọc thép, bắn ra tia sáng.
Nhưng cũng không sao, xe bọc thép kia có vỏ ngoài rắn chắc được làm bằng hợp kim nên viên đạn bình thường bắn ở mặt ngoài cùng lắm chỉ để lại một vài lỗ nhỏ.
Cho dù là đạn xuyên giáp cũng không thể xuyên qua lớp bọc thép như vậy được.
Mà một phát này của Lăng Tu khiến thành viên binh đoàn Cự Thuẫn sợ hãi, bọn họ nghĩ đối phương có thể sử dụng một vài phương pháp đe dọa bắt buộc họ dừng lại.
Nhưng lại không nghĩ rằng đối phương sử dụng phương pháp đến mức đó, trực tiếp nổ súng.
-Đoàn trưởng làm sao bây giờ?
-Những người kia điên rồi hả! Trực tiếp nổ súng.
-Thật là quá đáng, bọn họ chỉ là một tiểu đội săn giết thôi, coi chúng ta là quả hồng mềm hả?
Bộ đàm của binh đoàn Cự Thuẫn lại lần nữa nổ tung.
Có người khẩn trương lo lắng, cũng có người tức giận.
Nhậm Hoành cũng nhíu mày, anh ta không nghĩ đối phương lại trực tiếp nổ súng.
Chuyện này khiến anh ta có cảm giác đã cưỡi lên lưng hổ rồi thì khó leo xuống, đặc biệt khi nghe mọi người tranh cãi trong bộ đàm, anh ta càng cảm thấy bực bội.
Đương nhiên cho dù anh ta có nghĩ như thế nào thì cuối cùng vẫn phải đưa ra quyết định:
-Chờ một chút đi, có khả năng đối phương không làm gì được chúng ta, khó chịu, muốn hù dọa chúng ta thôi.
Nhậm Hoành cũng chỉ có thể đánh cược, cược đối phương thật sự không có biện pháp gì, tuy tài thiện xạ của đối phương rất mạnh, nhưng xe bọc thép là xe chống đạn, đây là những điều phổ thông ai cũng biết cả rồi.
Chỉ cần có thể chống đỡ được đến khi trở lại khu lánh nạn, khi đó bọn họ sẽ là bên thắng cuộc.
Nhưng mà anh ta lại không biết, Lâm Tinh Hải luôn giỏi trong chuyện đánh tan thế giới quan của người khác.

Bên kia, Lâm Tinh Hải đợi 10 giây, thấy đối phương vẫn không có động tĩnh gì, hạ lệnh cho Hoàng Nặc:
-Tới gần đối phương 150 mét.
Thoạt nhìn thì Lâm Tinh Hải hành động hơi ngang ngược, nhưng điều này không có nghĩa rằng hắn không cẩn thận, thậm chí hắn vẫn luôn đề phòng binh đoàn Cự Thuẫn.
Cho nên hai xe vẫn luôn giữ khoảng cách hơn 200 mét, nếu không, đối phương nã một quả pháo thì bọn họ sẽ chết.
Khoảng cách 200 mét là vượt qua tầm bắn xa nhất của pháo tay.
Còn súng trường thì tuy không có vượt qua tầm bắn xa nhất, nhưng khoảng cách 200 mét đối với một người lính đánh thuê bình thường mà nói thì đừng nói là bắn trúng người, bắn trúng một xe việt dã đang di chuyển cũng không phải dễ dàng.
Thâtk nhanh, khi xe việt dã tăng tốc, khoảng cách hai bên rút ngắn còn gần 150 mét.
Khoảng cách như vậy đối với tiểu đội săn giết là phạm vi an toàn.
Nhưng đối với binh đoàn Cự Thuẫn thì không như vậy, bởi vì bọn họ đã tiến vào phạm vi lực cảm ứng của Lâm Tinh Hải.
Lâm Tinh Hải không hề do dự giơ súng ra ngắm bắn.
Bùm! Bùm!
Hai viên đạn xuyên giáp gần như bay ra cùng lúc.
Lâm Tinh Hải nhắm bánh xe trước của xe bọc thép, đương nhiên hắn không có bắn lốp xe.
Lốp xe của xe bọc thép dùng một loại cao su đặc biệt để làm, cho dù có bắn vào thì lốp xe vẫn còn có thể dùng tiếp.
Cho nên thứ hắn bắn là ổ trục cố định của bánh xe.
Tuy rằng toàn thân xe bọc thép đều dùng hợp kim cường độ cao để rèn, theo lý thuyết là chống được đạn, người bình thường không thể bắn hai viên đạn vào cùng một điểm.
Nhưng Lâm Tinh Hải không phải người bình thường, cho nên sau khi hai viên đạn xuyên thép nã vào ổ trục, ổ trục đã nứt ra một nửa.
Ngay lập tức người điều khiển xe thiết giáp cảm giác được điều không ổn, nhưng anh ta chưa kịp báo thì hai tiếng súng nữa lại vang lên.
Bùm! Bùm!
Cùng một chỗ bị trúng đạn, ổ trục cố định lốp xe bị tách ra.
Hậu quả đáng sợ đã xảy ra, bánh xe lớn có đường kính hai mét của xe bọc thép bị bay ra ngoài.
Chiếc xe bọc thép cũng nhanh chóng bị mất khống chế, đâm vào dãy nhà ở bên đường.
Rầm!
Một tiếng ầm ầm vang lên, dãy nhà rách nát trong nháy mắt bị đâm sụp xuống, xe bọc thép xuyên qua một dãy phòng ở, đâm vào đường phố đối diện rồi mới dừng lại.
Lính đánh thuê bên trong xe, không ít người bị đâm đến chảy máu vỡ đầu, nhưng lúc này không ai để ý tới điều này, bởi vì bây giờ mọi người chỉ suy nghĩ, đối phương sao mà làm được chuyện này.
Bởi vì Lâm Tinh Hải bắn hai phát súng song song, cho nên cho dù hắn bắn ra bốn viên đạn, nhưng mọi người chỉ nghe thấy tiếng vang của hai phát súng.
Nếu lúc trước có ai đó nói, có người chỉ cần bắn hai phát súng là có thể khiến xe bọc thép mất khống chế, những người lính đánh thuê này tuyệt đối sẽ phun nước bọt vào mặt đối phương.
Nhưng hiện tại chuyện này đã phát sinh trước mắt bọn họ, trong lòng đã rất sợ hãi, mọi người bắt đầu hoảng sợ.
Lúc này Lâm Tinh Hải nói Hoàng Nặc dừng xe ở khoảng cách cách đối phương hơn 150 mét, hắn lại ngồi trở về ghế phụ, mở loa ra nói:
-Các vị ở đối diện, trả thù lao.
-Hiện tại thủy triều Zombie ở phía sau 2 km, đến đây chỉ mất 10 phút, tính thời gian mấy người hàn gắn ổ trục thì còn 5 phút để suy nghĩ, có muốn trả tiền thù lao không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận