Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 729 - Đi đến lối vào

Việc trao đổi chiến công thành học phần của bọn họ là 1: 1. Tất nhiên, cái này cần thông qua một số giấy tờ đặc biệt có hơi rắc rối, nhưng nếu Dò Xét Thuật thực sự kỳ diệu như Lâm Tinh Hải đã nói, thì tất cả những điều này đều xứng đáng.
Dù sao năng lực nhận biết hiện tại của họ đã có thể lan rộng 300 đến 400 mét, nếu họ học được Dò Xét Thuật, bọn họ có thể tránh được một số nguy hiểm như vậy ngay cả khi không có Lâm Tinh Hải.
Trong phần tiếp theo của cuộc hành trình, mọi người chỉ cảm thấy nhẹ nhõm khi có sự hiện diện của Lâm Tinh Hải.
Trong lúc đi lòng vòng, mọi người không gặp tai nạn gì, đi thẳng 4 cây số.
Lúc này chỉ còn cách lối vào căn cứ ngầm của đối phương một cây số.
Tất nhiên, quãng đường 1km còn lại khó gấp đôi quãng đường 4km trước đó.
Trong phạm vi năng lực nhận biết của Lâm Tinh Hải, xuất hiện dày đặc các đội canh gác, chỉ cần nhìn lên một chút là có thể nhìn thấy đội ngũ đang không ngừng tuần tra.
Tất nhiên, điều rắc rối hơn cả là những trạm gác ngầm đó được cất giấu ở những nơi bí mật khác nhau, bọn chúng và những trạm gác ngầm kết hợp với nhau tạo thành thiên la địa võng căn bản không thể tránh khỏi.
Lâm Tinh Hải suy nghĩ một chút liền để cho Bình Trạch Ngôn giải phóng sức mạnh dị năng của mình, để mọi người hòa nhập với cảnh vật xung quanh, đạt đến trạng thái gần như vô hình.
Đây là lúc để mọi người bàn bạc kế hoạch hành động tiếp theo.
-Tiếp theo chúng ta không thể tiếp tục âm thầm đột nhập vào được.
Đối với câu nói của Lâm Tinh Hải, Phục Viễn không hề ngạc nhiên, thậm chí đã chuẩn bị tâm lý từ lâu, trên thực tế mọi người đã cảm thấy rất khó tin khi có thể đi bộ xa một quãng đường xa một cách an toàn như vậy.
-Đội trưởng, cậu có ý kiến gì không? Hay là tiến hành theo kế hoạch ban đầu?
Phục Viễn cung kính hỏi.
Trên đường đi tới, thái độ của bọn họ đối với Lâm Tinh Hải đã hoàn toàn thay đổi, họ coi hắn như một đội trưởng giàu kinh nghiệm.
-Tiếp theo, chỉ có thể tấn công tiêu diệt theo kế hoạch, tiến vào căn cứ ngầm của đối phương trước khi đối thủ kịp phản ứng.
-Tuy nhiên, đợi chút nữa tôi sẽ dùng lợi thế tốc độ của mình để hành động trước. Nếu gặp phải vấn đề không thể giải quyết, thì sẽ để mọi người phối hợp cùng nhau giải quyết.
Lâm Tinh Hải mở miệng nói ra.
Theo lý mà nói, thì hẳn là nên ở dưới dạng một đội nhỏ tiến lên để khi gặp phải trạm gác ngầm, bọn họ có thể phối hợp với nhau và âm thầm tiêu diệt đối phương với tốc độ nhanh nhất.
Tất nhiên, đây là cách sắp xếp của đội ngũ bình thường, nhưng Lâm Tinh Hải thì hoàn toàn khác.
Với tốc độ của hắn, việc hành động một thân một mình sẽ thuận tiện hơn.
Sau khi nghe lời đề nghị của Lâm Tinh Hải, những người khác không phản đối gì.
Một mặt là do trong cả quá trình đi đường vừa rồi Lâm Tinh Hải đã thể hiện năng lực chỉ huy vô cùng khủng bố.
Mặt khác, họ vẫn nhớ rõ rằng tốc độ tối đa của Lâm Tinh Hải có thể đạt tới 6.700 điểm.
Đối phương có kinh nghiệm và tốc độ như vậy, nếu bọn họ vẫn cố chấp theo sau, thì sẽ chỉ trở thành vật cản trở mà thôi.
Sau khi nhanh chóng đạt được sự đồng thuận chung của mọi người, Lâm Tinh Hải mở bản đồ trên tay và dùng ngón tay vẽ một đường uốn lượn huyền ảo lên đó.
-Đây là lộ trình sau này tôi sẽ đi.
Vừa nói, hắn vừa chấm chi chít những điểm đỏ vào bản đồ.
-Đây là nơi bí mật có trạm gác ngầm, bây giờ tôi sẽ đi qua những trạm gác ngầm kia rồi xử lý sạch sẽ bọn chúng. Nhưng những người xung quanh đấy thì mọi người sẽ phải tự tìm cách tránh chúng. Không có vấn đề gì chứ!
-Không thành vấn đề.
Phục Viễn ngay lập tức trả lời.
Dù sao bọn họ cũng là lính đặc chủng, Lâm Tinh Hải đều đã an bài đến mức này, nếu như bọn họ còn không làm được, thì bọn họ có thể xuất ngũ ngay lập tức được rồi.
Lâm Tinh Hải không nói nhiều, cất tấm bản đồ đi, xác nhận thiết bị che chắn hoạt động bình thường, bóng dáng của hắn lóe lên rồi biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.
-Nhanh như vậy!
Mặc dù trong lòng mọi người đã chuẩn bị sẵn sàng, nhưng sau khi nhìn thấy tốc độ của Lâm Tinh Hải đều sửng sốt.
Hơn nữa, những gì Lâm Tinh Hải thể hiện không chỉ đơn giản là nhanh, mà đáng sợ hơn nữa chính là khả năng di chuyển yên lặng không tiếng động.
Vừa nhanh chóng vừa che giấu được, đây là điều đáng sợ nhất.
-Đi thôi, tiến hành theo kế hoạch.
Sau khi hít sâu một hơi Phục Viễn trầm giọng nói.
Mọi người trong tiểu đội Liệp Lang bắt đầu tiến về phía trước một cách thận trọng, tận lực sử dụng các chướng ngại vật xung quanh càng nhiều càng tốt để che giấu cơ thể của họ.
Lúc này, không có Lâm Tinh Hải dẫn dắt, bọn họ đột nhiên nhận ra có chút không thoải mái.
Đặc biệt là Phục Viễn đang dẫn dắt đội, càng cảm thấy rõ điều này, vừa rồi hắn đi theo Lâm Tinh Hải cũng không cần suy nghĩ cái gì, chỉ cần vùi đầu đi về phía trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận