Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 557

Nghe đối phương nói như thế, biểu cảm trên mặt Lâm Tinh Hải hơi ngạc nhiên.
Nhưng hắn cũng có hơi tò mò rốt cuộc đối phương muốn hỏi gì cho nên nói thẳng:
-Vậy anh hỏi đi! Đương nhiên tôi không nhất định sẽ trả lời.
Khương Tử Tấn cũng không để bụng thái độ của Lâm Tinh Hải, anh ta trực tiếp hỏi:
-Tôi muốn biết làm sao mà anh tìm được chúng tôi? Tôi tự nhận là lúc chạy trốn cũng không để lại nhiều manh mối có ích, lại còn đánh lừa nhiều lần.
Đây là việc mà anh ta khó hiểu nhất, chuyện này không chỉ là Khương Tử Tấn mà ngay cả những thành viên khác của đại đội Thiên Thư cũng đồng thời nhìn Lâm Tinh Hải, đây cũng là nghi hoặc trong lòng họ.
-Mấy người đúng là đã rửa sạch manh mối, tôi gần như là đuổi đến giao lộ thứ ba đã mất tung tích của mấy người, nhưng muốn tìm được mấy người thì ngoại trừ truy tung thật ra còn có một biện pháp khác.
-Là lấy nơi mấy người quen biết làm điểm xuất phát, lấy compa quay từng vòng ra bên ngoài để tìm kiếm, chỉ cần tốc độ rất nhanh thì tự nhiên có thể tìm được mấy người.
Đương nhiên còn có một phần là do Lâm Tinh Hải có được năng lực dò xét phạm vi lớn, nếu lực cảm ứng của hắn không phải có thể dò xét được phạm vi 600 mét, dùng một lần là có thể bao trùm cả mấy con phố xung quanh, thì cho dù tốc độ của hắn có tăng gấp đôi cũng chưa chắc tìm được đối phương.
Khương Tử Tấn hơi ngạc nhiên nhưng rất nhanh đã trở nên thổn thức.
Anh ta không nghĩ đối phương lại dùng phương pháp này tìm tới. Đây không phải là vấn đề của anh ta mà là do năng lực của đối phương quá mạnh.
-Tôi còn một vấn đề muốn hỏi.
Sau khi hơi điều chỉnh cảm xúc Khương Tử Tấn tiếp tục hỏi:
-Thật ra lấy số lượng cầu năng lượng anh đang có với số điểm tích lũy vốn có thì đạt được thành tích thứ nhất bảng điểm tích lũy cơ hồ đã là ván đã đóng thuyền, vì sao còn muốn tới cướp đoạt cầu năng lượng của chúng tôi?
Đây cũng là vấn đề anh ta chưa nghĩ ra nhất, thời gian từ khi gặp mặt tới bây giờ, anh ta không cảm thấy Lâm Tinh Hải là loại người không có việc gì mà đi kiếm địch.
Lâm Tinh Hải hơi yên lặng rồi nói từ từ:
-Anh hẳn là biết tôi có ba đồng bạn khác đi, tôi muốn ôm đồn cả 4 thứ hạng đầu, đến lúc đó điểm tích lũy khen thưởng của bọn họ lại cho tôi, như vậy tôi có thể tích cóp đủ điểm tích lũy mua một quyển võ học địa cấp.
Nghe Lâm Tinh Hải nói như thế, con đường rơi vào sự yên tĩnh.
Ai cũng chưa nghĩ tới Lâm Tinh Hải lại to gan mưu hoa như vậy, nhưng mấu chốt là đối phương không chỉ là lớn mật mà sợ là thật sự có thể thực hiện được.
Lúc này đừng nói là những thành viên bình thường của đại đội Thiên Thư, cho dù là thiên tài đứng đầu như Khương Tử Tấn khi nhìn về phía Lâm Tinh Hải cũng có sự hâm mộ
Võ học địa cấp! Đó không phải là cải trắng, đừng nói là đối với một người tân sinh vừa mới nhập học, cho dù là những học viên năm ba, năm bốn đứng đầu đã đột phá tới cảnh giới Tổ Thể thì cũng chưa chắc có võ học địa cấp.
Sau khi ngạc nhiên xong thì Khương Tử Tấn khẽ thở dài một tiếng, anh ta biết sự dụ hoặc của một quyển võ học địa cấp, đừng nói là đắc tội với bọn họ, phỏng chừng đắc tội với tất cả thí sinh thì Lâm Tinh Hải cũng không để bụng.
Cho nên anh ta cũng không có gì do dự, trực tiếp lấy ra ba quả cầu năng lượng trong ba lô tác chiến vứt qua.
Nhìn đối phương ném cầu năng lượng lại đây Lâm Tinh Hải hơi ngạc nhiên, hắn hoàn toàn không nghĩ tới, lấy thân phận của đối phương, thế nhưng không nói hai lời đã đưa cầu năng lượng cho hắn.
Không phải mọi người đều nói những thiên tài đứng đầu đều vô cùng kiêu ngạo hay sao? Sao vị trước mắt này lại không giống với hiểu biết của mình?
Đương nhiên mặc kệ đối phương nghĩ như thế nào, sau khi nhận cầu năng lượng Lâm Tinh Hải cũng khách khí chắp tay với đối phương.
-Bạn học Lâm, tôi còn một vấn đề muốn hỏi anh, anh muốn thu thập bao nhiêu cầu năng lượng?
Khương Tử Tấn thấy Lâm Tinh Hải muốn rời đi vội vàng hỏi.
-Đại khái khoảng 50, sao vậy?
Đối với loại chuyện này Lâm Tinh Hải cũng không giấu diếm, nói thẳng.
Khương Tử Tấn hơi suy nghĩ một chút, nói:
-Nói như vậy anh là muốn cướp đoạt những đội mạnh một đợt? Vậy thì cầu năng lượng trong tay anh đã gần như đủ, mà còn có thể giảm tốc độ thu thập cầu năng lượng của chúng tôi để tránh ảnh hưởng tới kế hoạch của anh.
-Đúng.
Lâm Tinh Hải gật đầu, liếc mắt nhìn đối phương một cái, vị này tuyệt đối là người thông minh, mình chỉ nói ra mấy câu mà đối phương đang suy đoán ra ý tưởng của hắn.
-Vậy tiếp theo tôi tiếp tục thu thập cầu năng lượng, anh hẳn sẽ không lại đến cướp đoạt đúng không?
Khương Tử Tấn dò hỏi.
-Mục tiêu của tôi là ôm trọn top 4 cũng không phải là chèn ép mấy người, chỉ cần mấy người không uy hiếp kế hoạch của tôi thì tự nhiên chúng ta sẽ không có xung đột.
Lâm Tinh Hải cười nói.
Rất nhanh hai bên đã tách ra, Lâm Tinh Hải theo ký ức của mình chạy tới vị trí của đội mạnh tiếp theo.
Hơn mười phút sau, Lâm Tinh Hải tìm được một đội mạnh khác có 3 quả cầu năng lượng, đây là đội ngũ của một người thiên tài đứng đầu tên là Thiên Tinh Tu dẫn dắt.
Đối phương tuy không nổi danh bằng đám thiên tài như Khâu Lương nhưng cũng là bởi vì dị năng của đối phương thiên hướng phụ trợ chứ không phải là do thiên phú không bằng.
Hơn nữa, tác dụng trong loại đoàn chiến như này, ai yếu ai mạnh thật đúng là khó nói, đối phương lúc này đã có được ba quả cầu năng lượng chính là minh chứng tốt nhất.
Chỉ tiếc chính là anh ta gặp phải Lâm Tinh Hải, trong tình huống này kết quả có thể tự nghĩ.
Đau khổ kiên trì 5 phút, sau khi Lâm Tinh Hải loại trừ vài tên dị năng giả hệ phòng ngự trong đội ngũ bọn họ, Thiên Tinh Tu chỉ có thể bất đắc dĩ giao cầu năng lượng ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận