Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 106

Nghe thấy nhiệm vụ là tiêu diệt toàn bộ Zombies thì tất nhiên hắn không phản đối. Vừa có thể săn giết Zombies, vừa có thể kiếm điểm tích lũy, tội gì không làm.
-Nếu như là nhiệm vụ tiêu diệt toàn bộ thì không thành vấn đề, nhưng cần lựa chọn địa điểm làm nhiệm vụ trước, tôi không muốn gặp phải Zombies biến dị.
Lăng Tu gật đầu lia lịa, sau đó đi đến chỗ máy tính tự động, bắt đầu tìm kiếm nhiệm vụ thích hợp.
Vì đã có nhiệm vụ muốn làm nên mục tiêu tìm kiếm rất rõ ràng, trong chốc lát đã tìm được.
-Anh Lâm, nhiệm vụ này là đi tới thị trấn Thanh Đường, tiêu diệt toàn bộ Zombies, đó là một thị trấn nhỏ các khu lánh nạn của chúng ta 50 cây số. Chúng tôi đi thị trấn Thanh Đường làm nhiệm vụ nhiều lần rồi, chưa từng gặp Zombies biến dị, cũng chưa từng nghe nói chỗ đó có Zombies biến dị. Anh cảm thấy thế nào?
Lăng Tu dò hỏi.
Lâm Tinh Hải đi lên hai bước, nhìn màn hình một lúc, phát hiện đây là một nhiệm vụ dài hạn, trước đó đã có 67 tiểu đội săn giết và 5 binh đoàn lính đánh thuê nhận nhiệm vụ này.
Chắc là cần phải giết sạch toàn bộ Zombies trong khu vực thì nhiệm vụ này mới kết thúc.
Mức khen thưởng của nhiệm vụ cũng được liệt kê rõ ràng.
Giết chết một Zombies bình thường: 1 điểm tích lũy.
Giết chết một Zombies trung cấp: 2 điểm tích lũy.
Giết chết một Zombies cao cấp: 4 điểm tích lũy.
Mặt khác, trong lúc làm nhiệm vụ cần phải ghi lại toàn bộ quá trình để chứng minh đã săn giết bao nhiêu Zombies.
-Được, nhận nhiệm vụ này đi.
Thấy Lâm Tinh Hải đồng ý, trên mặt Lăng Tu ngay lập tức lộ ra vẻ vui mừng.
Có cao thủ như Lâm Tinh Hải gia nhập đội ngũ thì có lẽ bọn họ thật sự có thể vào xem chỗ bọn họ phát hiện trước kia.
-Anh Lâm, không biết anh có yêu cầu gì về lợi ích của nhiệm vụ không?
Sau khi xác nhận nhiệm vụ, Lăng Tu liền hỏi.
-Hả?
Lâm Tinh Hải không hiểu lắm.
-Là thế này, nếu như trong một tiểu đội săn giết có một thành viên tạm thời sẽ được phân loại là đội ngũ tạm thời.
-Với chuyện này, nói chung là, chúng ta trước tiên sẽ xác định phương án phân phối lợi ích của nhiệm vụ. Khi nhận nhiệm vụ, binh đoàn lính đánh thuê cũng sẽ tiến hành xác định chuyện này, sau đó tiến hành một cách công bằng.
-Làm như thế có thể tránh phát sự cố tranh chấp.
-Ngoài phương án phân phối, bình thường thì ngay cả tỷ lệ đầu tư để mua vật tư trước khi thực hiện nhiệm vụ cũng sẽ được thương lượng trước.
Lăng Tu giải thích.
Điều này cũng chứng tỏ tập đoàn lính đánh thuê là một hệ thống hoàn thiện.
Dù sao đối với khu lánh nạn mà nói, mỗi một lính đánh thuê đều là bảo vât quý giá, cho dù là hi sinh thì cũng phải hi sinh trong lúc chiến đấu với Zombies chứ không phải vì tranh đoạt lợi ích với nhau.
Lâm Tinh Hải nghe xong không khỏi gật đầu, đói với chuyện này hắn vô cùng tán thành. Nói trước vẫn tốt hơn là nói sau.
-Vậy anh có đề nghị gì không?
Lâm Tinh Hải hỏi.
Hắn không hiểu rõ mấy cái này, vì vậy thay vì để hắn nói, cứ để đối phương nói trước. Không hài lòng thì hắn mới mở miệng nâng giá.
-Về phương án phân phối, căn nhắc theo thực lực của anh thì chắc chắn sẽ tốt hơn chúng tôi rất nhiều. Nên tôi đề nghị chia 4:6, anh 6 phần, còn lại 4 phần thì 4 người chúng tôi tự mình chia nhau.
-Còn chuyện mua vật tư trước khi làm nhiệm vụ, vật tư chủ yếu là đạn, đề nghị của tôi là mỗi người bỏ ra 1/5 số điểm tích lũy. Đạn có thể mua nhiều một chút, nếu như thừa, sau khi trở về có thể xin hoàn lại tiền, dựa theo tỷ lệ này mà chia số tiền được hoàn lại.
Những điều kiện này Lăng Tu đã nghĩ trước rồi, bây giờ được hỏi tới thì cứ thế mà nói.
Lâm Tinh Hải nghe vậy thì thấy hơi ngạc nhiên, điều kiện của Lăng Tu rõ ràng để lấy lòng hắn.
Lâm Tinh Hải sẽ từ chối chuyện có lời lớn như thế sao? Tất nhiên là không rồi.
Nếu như từ chối hắn cảm thấy bản thân sẽ cắn rứt lương tâm, khó chịu vài ngày mất.
-Được. Vậy nghe theo anh đi.
Lâm Tinh Hải gật đầu, cười nói.
Sau đó đi xếp hàng, đưa ra thông tin tiểu đội săn giết rồi nhận nhiệm vụ.
Những chuyện này không cần Lâm Tinh Hải quan tâm, một mình Lăng Tu đã có thể xử lý tốt.
Còn hắn thì được Trương Mỹ Lình mời đến quầy rượu ở đại sảnh, nơi này vừa có thể nghỉ ngơi, lại vừa có rượu uống.
Trương Mỹ Linh giới thiệu cho Lâm Tinh Hải uống một ly rượu cocktail tên là “Huyết sắc tận thế”.
Trương Mỹ Linh thì uống một ly “Tinh không” còn Hoàng Nặc và Diêu Thành thì uống hai ly rượu trắng lớn.
Lâm Tinh Hải cũng không ngờ hai anh em này uống rượu tốt như vậy.
Hắn cũng không lo lắng chuyện uống rượu rồi làm hỏng việc, vân vân…. Bởi vì khả năng trao đổi chất của người có gen tối ưu hóa rất mạnh mẽ, uống mấy trăm ml rượu trắng, sau nửa giờ đã có thể chuyển hóa hết.
Lâm Tinh Hải cầm lấy huyết sắc tận thế nhấp một ngụm, không khỏi nhíu mày.
Cảm giác đầu tiên của hắn chính là: Thật khó uống.
Hắn nhớ mùi vị rượu cocktail không có giống như vậy.
Hắn khẽ nhíu mày, nhưng nhìn mọi người xung quanh có vẻ uống rất nhiệt tình.
Chẳng lẽ đây là phong cách rượu của thời đại tương lai à?
Hắn lại nhấp một ngụm, nhưng cảm giác thật sự lạ, lập tức bỏ ly rượu lên bàn.
-Lâm đại ca sao thế? Nếu như anh không thích loại rượu cocktail này, tôi lập tức đổi cho anh ly khác.
Trương Mỹ Linh thấy vẻ mặt Lâm Tinh Hải thay đổi, vội vàng nói.
-Thôi… không cần, có lẽ vì lâu rồi tôi không uống rượu, cảm thấy rượu này rất lạ, uống không quen.
Lâm Tinh Hải giải thích.
Trương Mỹ Linh thấy thế, nghĩ một lúc rồi hỏi:
-Có phải đây là lần đầu anh uống rượu ở tập đoàn lính đánh thuê đúng không?
-Ừm.
Lâm Tinh Hải khẽ gật đầu, sau đó lại cầm ly rượu lên.
Sau này chắc phải uống rượu, hắn thấy mình cần phải thích ứng trước với mùi vị rượu tương lai này.
-Lần đầu uống cảm thấy như vậy là bình thường. Rượu ở binh đoàn linh đánh thuê đều là hỗn hợp gồm cồn công nghiệp, nước, và một số chất phụ gia thôi.
Trương Mỹ Linh nói.
Tay cầm ly rượu của Lâm Tinh Hải run lên, thản nhiên đặt ly rượu xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận