Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 235

-Làm sao có thể xảy ra chứ? Chúng ta thành lập một tiểu đội 30 người phải mất rất nhiều thời gian và tinh lực. Bọn họ mới chỉ thăng cấp lên binh đoàn cấp hai được vài ngày cho dù có tiềm lực về tài chính thì bồi dưỡng nhân lực cũng không thể nhanh như vậy.
Tần Văn Bác nói với gương mặt không thể tin được.
-Bàn về phương pháp chỉ đạo hướng dẫn kĩ thuật bắn súng, thực lực của tôi ở phương diện này chắc anh cũng đã rõ. Với một người lính đã có kinh nghiệm tôi chỉ cần một ngày là có thể khiến khả năng bắn súng của hắn tăng lên rất nhiều.
Tần Văn Bác nghe xong gật gật đầu, đây cũng chính là một trong những lí do vì sao mà những tay súng thiện xạ có địa vị cao trong binh đoàn. Có khả năng thiện xạ chỉ là một mặt càng quan trọng hơn là họ có thể nâng cao khả năng thiện xạ của những thành viên khác trong binh đoàn.
-Nhưng Lâm Tinh Hải lại chỉ đạo hướng dẫn thành viên khác, thời gian có thể chỉ mất một giờ đồng hồ đã có thể đạt được hiệu quả ngang một ngày của tôi.
Đường Trác Phi cũng mang thần sắc phức tạp nói ra những lời này.
-Sao lại có thể như vậy được? Ngay cả khi hắn được ca ngợi là Thần súng cũng không có khả năng mạnh như vậy được!
Vẻ mặt của Tần Văn Bác cũng là không thể nào tin được.
-Nếu như trước khi gặp được hắn, biện pháp của tôi đoán chừng cũng giống như của anh, nhưng vừa rồi trong lúc khu lánh nạn đợi tiếp nhận nhiệm vụ, tôi đã hỏi hắn về kĩ thuật bắn súng. Cơ sở lý thuyết về kỹ thuật bắn súng quả là chắc chắn đến khó mà tin được.
-Không khoa trương khi nói rằng, đối với tầm nhìn về kĩ thuật bắn súng của đối phương cùng với những thứ chúng ta gọi là tay súng thiện xạ đã không còn ở cùng một cấp độ.
-Nếu như anh không tin thì có thể liên lạc với binh đoàn Thánh Quang, hai người Mặc Phi và Đường Hạo có lẽ cũng đưa ra cùng một kết luận.
Đường Trác Phi nói xong thì cúp liên lạc. Anh ta lặng lẽ nhìn theo phương hướng của binh đoàn Liệt Thiên, không ai biết anh ta đang suy nghĩ điều gì.
Mà Tần Văn Bác ở bên này vẫn còn do dự có nên liên lạc với Tống Diệu không? Nhưng không ngờ rằng lại nhận được thông tin của đối phương gửi đến trước, tiếp đó dứt khoát hỏi dò phán đoán của Đường Trác Phi.
Sau khi biết phán đoán của ba tay thiện xạ đều thống nhất thì đoàn trưởng của hai binh đoàn đều rơi vào trầm mặc.
Giờ khắc này, tất cả cảm xúc trong lòng họ toàn bộ đều là ghen ghét đố kị.
Phương Thiên Hoà được hai vị đoàn trưởng vô cùng ngưỡng mộ, tâm trạng lúc này đương nhiên là hoàn toàn khác biệt so với bọn họ, chính là cảm giác vui sướng và mừng rỡ.
Với sự hợp tác của hai binh đoàn lớn cấp ba, một trong số đó là binh đoàn lính đánh thuê Thánh Quang đứng đầu về sức mạnh toàn diện. Dưới tình xuống như vậy, nếu như nói hắn không có chút áp lực tâm lí nào là giả, ai cũng không muốn trở thành kẻ liên luỵ ở trong sự hợp tác như vậy.
Nhưng lúc này, nhìn thấy biểu hiện xuất sắc của các thành viên trong nhóm lính đánh thuê của mình, những lo lắng trong lòng anh ta lập tức tan biến.
Hơn nữa cũng không phải chỉ một mình Phương Thiên Hoà có loại ý nghĩ này, các thành viên còn lại trong binh đoàn Liệt Thiên cũng có chung tâm trạng như vậy.
Mặc dù dưới sự chỉ điểm của Lâm Tinh Hải mỗi người đều có thể nhận ra khả năng bắn súng của bản thân thực sự cải thiện rồi. Nhưng tiến bộ được bao nhiêu nếu không có so sánh thì rất khó thể hiện ra.
Bây giờ, những thành viên của binh đoàn lính đánh thuê cấp ba này chính là vật tham chiếu tốt nhất. Trong lúc nhất thời, tất cả thành viên trong binh đoàn Liệt Thiên đều có tinh thần phấn chấn, sĩ khí liên tiếp tăng lên, kĩ thuật bắn súng dường như cũng chính xác hơn, đánh cho những con Zombie lao tới trong vòng 50m cũng không thể đến gần được.
Nhìn thấy một màn này, Lâm Tinh Hải cũng lộ ra nụ cười. Có điều không giống như những người khác, đối với điều này hắn cũng không càm thấy kì quái.
Trên thực tế, so sánh với thực chiến, về mặt lý thuyết cơ bản chênh lệch giữa đám người Đường Trác Phi và hắn chỉ có thể càng lớn.
Hắn từ trong hệ thống lấy được kĩ năng bắn súng, ngoài việc trực tiếp nâng cao khả năng bắn súng còn nhận được một lượng lớn kiến thức lí thuyết.
Mà nhóm của Đường Trác Phi chỉ là lính đánh thuê cũng chưa từng học qua kĩ thuật bắn súng một cách có hệ thống. Có được thành tích như hiện tại hoàn toàn là do thiên phú và rèn luyện thực chiến.
Cho nên ở mặt chỉ bảo các thành viên này, Lâm Tinh Hải chỉ hướng dẫn trong vòng 5 phút, về cơ bản hiệu quả tương đương với Đường Trác Phi hướng dẫn cả một ngày. Đây chính là lợi ích của hệ thống.
Mọi người đều ôm tâm trạng khác nhau, nhưng tốc độ tiến về phía trước của đội ngũ không hề chậm lại chút nào. Những con Zombie trên đường thậm chí không thể gây ra rắc rối cho họ.
Khi đội ngũ lại tiến về phía trước 3km, Lâm Tinh Hải dần dần phát hiện ra có điều gì đó không ổn, Zombie có vẻ như trở nên nhiều hơn rồi.
Mặc dù biết ở trong trung tâm thành phố số lượng Zombie vốn dĩ là nhiều, nhưng cũng không đến nỗi nhiều như từng cơn từng cơn sóng nối tiếp, dường như không bao giờ dừng lại. Hơn nữa, trong lòng hắn vẫn còn có một loại cảm giác mơ hồ bất an. Lâm Tinh Hải hiểu rõ cảm giác bất an này, không phải do hắn tự tưởng tượng ra mà là một lời cảnh cáo bắt nguồn từ lực cảm ứng phát ra.
Sau khi Lâm Tinh Hải phát giác ra điểm không ổn, Tống Diệu - tên cường giả cảnh giới Huyết Khí này cũng nhanh chóng phát hiện ra có điểm không thích hợp.
Anh ta điều khiển Mecha, dưới sự trợ giúp của thiết bị phản lực nhảy lên vài lần đã nhảy lên đỉnh toà cao ốc 20 tầng, sau đó nhìn xung quanh kiểm tra bốn phía.
Bạn cần đăng nhập để bình luận