Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 1222 - Tăng thêm một lần (5)

Tăng thêm một lần (5)
“Không tệ. Chờ ngươi lúc nào ở trong tình huống không có ta hỗ trợ cũng đạt được tỉ lệ chính xác 100% thì ngươi có thể xuất sư rồi.” Lâm Tinh Hải vừa cười vừa nói.
“Đại ca, ta cảm giác không phải do kỹ thuật bắn súng của ta, mà do thực lực. Hiện tại tố chất thân thể của ta không làm được những thao tác tinh vi. Càng về sau tỉ lệ chính xác muốn tăng lên được lại càng khó khăn.”
“Ta đoán nếu muốn tỉ lệ chính xác đạt đến 100% thì ít nhất cũng phải chờ ta tu luyện đến Tố Thể cảnh mới đạt được. Việc này thì bao giờ mới đến chứ.” Tiểu Bàn Tử có chút bất đắc dĩ khẽ nhún vai.
“Ngươi không cần phải vội, tin tưởng ta, ngươi rất nhanh sẽ làm được.” Lâm Tinh Hải cười nói.
Chỉ cần chờ hắn đột phá đến cấp bậc Thần Ma cảnh, hắn lập tức có thể công khai dị năng Tăng Tốc Thời Gian. Đến lúc đó hắn có thể giúp đỡ Tiểu Bàn Tử và cả những thành viên của tiểu đội Tinh Hải nhanh chóng tăng cao thực lực bản thân.
Nghe hắn nói vậy, Tiểu Bàn Tử hơi ngạc nhiên nhìn hắn một cái, không hiểu rõ vì sao Lâm Tinh Hải lại nói như vậy.
Nhưng mà câu tiếp theo của Lâm Tinh Hải lập tức làm cho nghi ngờ của hắn bị ném lên chín tầng mây.
“Ngươi có thể giúp ta chuẩn bị thêm Long Huyết Đan không?” Lâm Tinh Hải dò hỏi hắn.
“Đại ca, trước đó không phải ta đã chuẩn bị cho ngươi tổng cộng ba tram viên Long Huyết Đan rồi sao? Chẳng lẽ ngươi làm mất hết rồi?” Tiểu Bàn Tử giật mình hỏi ngược lại hắn.
“Không phải, chỉ là ta dùng không tới mấy ngày thì sẽ hết. Cho nên muốn để ngươi giúp ta mua nhiều thêm chút nữa.” Lâm Tinh Hải cũng không giấu giếm Tiểu Bàn Tử mà nói thẳng ra nguyên nhân.
Tiểu Bàn Tử: ???
Mặc dù mỗi chữ Lâm Tinh Hải nói hắn đều nghe hiểu được, nhưng xếp chúng cạnh nhau hắn lại không hiểu là ý gì.
Chỗ đó tổng cộng là 300 viên Long Huyết Đan đó!
Cho dù ngươi tu luyện liên tục 24 tiếng đồng hồ, đến giờ ăn thì há mồm, nếu không có ít nhất ba tháng hay năm tháng thì cũng không hoàn toàn hấp thu được!
Nhưng bây giờ Lâm Tinh Hải nói cho hắn biết, chưa đến mấy ngày hắn đã tiêu hao hết, đây là tốc độ hấp thu gì chứ?
“Đại ca, câu này của ngươi có ý gì vậy?” Tiểu Bàn Tử thận trọng dò hỏi hắn.
“Ý trên mặt chữ, được rồi, có nhiều thứ ngươi không cần phải hỏi ta đâu. Vào thời điểm thích hợp ta tự nhiên sẽ nói cho ngươi biết thôi.”
“Hiện tại nhiệm vụ của ngươi là nhanh chóng giúp ta thu thập đầy đủ đạn dược đem tới. Ta vẫn đang chờ ngươi để tăng cao thực lực đây!” Lâm Tinh Hải vỗ bả vai của Tiểu Bàn Tử nói.
Tiểu Bàn Tử lập tức giật mình, hắn hiểu được mới vừa rồi đúng là hắn nhiều lời.
Nhưng đồng thời hắn cũng tự cắn lưỡi mình. Nếu như Lâm Tinh Hải chỉ trong vòng mấy ngày đã hấp thu hết 300 viên Long Huyết Đan hoàn tất thì thực lực của hắn sau khi tăng lên sẽ đạt tới trình độ kinh khủng nào chứ.
Chỉ mới suy nghĩ một chút, hắn đã có loại cảm giác tê dại da đầu rồi.
Đương nhiên sau đó hắn ép buộc bản thân mình không nghĩ đến vấn đề này nữa mà vội vàng hỏi: “Đại ca, ngươi lần này dự định mua thêm bao nhiêu viên Long Huyết Đan nữa?”
Lâm Tinh Hải tính toán một chút, sau đó trực tiếp nói: “Mua giúp cho ta 500 viên Long Huyết Đan đi! Đến lúc đó không đủ lại mua tiếp.” Nghe được con số này, Tiểu Bàn Tử lập tức khựng lại, hắn lắp ba lắp bắp hỏi: “Bao… bao nhiêu?”
“Mua 500 viên Long Huyết Đan, việc này rất khó hay sao?” Lâm Tinh Hải nghi ngờ.
Trước đó Tiểu Bàn Tử chỉ trong vòng mấy canh giờ đã nhanh chóng thu thập được 300 viên Long Huyết Đan. Lúc đó, hắn cảm giác mua món đồ chơi này bằng con đường của Tiểu Bàn Tử chắc cũng không khó lắm. Nhưng bây giờ nhìn biểu cảm của đối phương hắn lại cảm thấy mọi chuyện dường như không phải đơn giản như vậy.
Lúc này, vẻ mặt của Tiểu Bàn Tử rất đau khổ, sau khi yên lặng một chút, cuối cùng hắn vẫn gật đầu, giải thích rõ ràng mọi chuyện trước đó: “Để lấy cho ngươi 300 viên Long Huyết Đan, ta không những cho người lùng sục trên thị trường rồi mua trở về mà còn nhờ ba của ta vận dụng các mối quan hệ quen biết thu mua hết Long Huyết Đan ở chợ đen.”
Lần này đến lượt Lâm Tinh Hải ngạc nhiên, hắn nhớ rất rõ khoảnh khắc trước đó Tiểu Bàn Tử đưa cho hắn 300 viên Long Huyết Đan với dáng vẻ rất hời hợt, còn vỗ ngực nói hắn muốn bao nhiêu thì có thể mua được bao nhiêu nữa chứ.
Hóa ra đều là do hắn đang khoác lác mà thôi.
“Vậy ngươi còn mua được bao nhiêu viên Long Huyết Đan nữa? Giá cả không thành vấn đề...”
Nhưng mà nói đến đây, Lâm Tinh Hải đột nhiên dừng lại, nhìn chằm chằm vào Tiểu Bàn Tử rồi dò hỏi: “Trước đó tất cả đan dược này cũng do ngươi ra giá cao tìm mua nhỉ!”
Bị ánh mắt của Lâm Tinh Hải nhìn chăm chú vào, Tiểu Bàn Tử đột nhiên có chút chột dạ, nhưng cuối cùng hắn vẫn thừa nhận, “Đúng vậy đại ca, nhìn ngươi gấp như vậy ta lập tức ra giá cao một chút, đương nhiên đây đều là những đồng tiền sạch sẽ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận