Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 615

-Mở video này ra ông muốn nói điều gì?
Cuối cùng Trương Khải Thủy mở miệng nói.
-Ai da, lần này mấy ông bình tĩnh như vậy? Không ai nhảy dựng lên hô to gọi nhỏ sao?
Tả Văn Diệu chế nhạo.
Những người khác đều há miệng thở dốc, trên thực tế chính xác có người muốn làm như vậy nhưng vấn đề chính là Tả Văn Diệu mở video ra đó! Đối phương sao có thể đưa nhược điểm lên tay bọn họ.
Nhưng bọn họ đều đang chờ đợi Tả Văn Diệu phản bác vấn đề này như nào.
Nếu không thể thuyết phục mọi người thì việc hôm nay Lâm Tinh Hải nổ súng trong học viện với video này đã có thể làm được.
Thấy không ai nói tiếp Tả Văn Diệu cảm giác không thú vị, sau đó lại ấn hai lần ở trên mặt máy tính đeo tay, mở một đoạn ghi âm ra.
Đoạn ghi âm này đúng là trong sở chỉ huy tranh luận sát khí của Lâm Tinh Hải quá nặng, làm việc không nghĩ hậu quả, có muốn hạ thấp đánh giá hay không.
Ngay từ đầu mọi người còn không có biểu cảm gì nhưng khi nghe lời cuối cùng Tả Văn Diệu lấy thương pháp của Lâm Tinh Hải với lực khống chế cảnh giới thần ma của mình thì biểu cảm của mọi người đều thay đổi.
Tới lúc này bọn họ sao còn không rõ đối phương bán thuốc gì trong hồ lô.
-Chuyện này là không thể! Thương pháp của một người sao có thể chính xác đến mức độ như vậy?
Lư An khó tin nói.
Nhưng Tả Văn Diệu cũng mặc kệ ông ta nói gì, trực tiếp chiếu một bản báo cáo của đội chữa bệnh ra.
-Bản báo cáo chữa bệnh điện tử này của tôi chỉ là tóm tắt tường thuật, muốn báo cáo cẩn thận thì chỉ có đi bên quân đội để tìm hiểu.
Tả Văn Diệu hài hước nói.
Đồng thời ông ta còn mở video lúc đầu kia ra, sau đó chỉnh tới đoạn Lâm Tinh Hải bắn xong, nói ra câu nói kia.
Lời nói của Lâm Tinh Hải cho dù có khác với bản báo cáo chữa bệnh này thì cũng chỉ ở chỗ chi tiết.
Tổng thể mà nói thì hiển nhiên lúc Lâm Tinh Hải nổ súng đã có thể phán đoán ra sau khi địch trúng đạn sẽ chịu thương bao nhiêu.
Phán đoán chính xác như vậy phỏng chừng rất nhiều học sinh dùng vũ khí lạnh chém người cũng không rõ ràng như vậy.
Lúc này Hoa Chính Hào ngồi ở chính giữa rốt cuộc nở nụ cười.
-Xem ra lúc này học viện Đông Hải chúng ta nhặt được một bảo bối rồi! Tiểu Tả ông phải dạy dỗ cho tốt.
Hoa Chính Hào nói ra câu đó xong liền đứng dậy rời đi, trên mặt nở nụ cười.
Mấy ngày hôm nay bởi vì sự việc của lối đi vực sau, ông ta có thể nói là vội sứt đầu mẻ trán, hôm nay rốt cuộc thấy được một tin tốt.
Mà thân là hiệu trưởng, lời này của Hoa Chính Hào đã đưa ra một kết luận.
Tả Văn Diệu xếp lại những văn bản ở trên mặt bàn, cũng tươi cười đi phía sau.
Đám người Lư An với những lãnh đạo xem Tả Văn Diệu khó chịu lúc này chỉ cảm thấy như ăn phải ruồi bọ nhưng lại không thể làm gì.
Đồng thời còn ẩn ẩn có cảm giác đau trứng.
Chỉ cần không ngốc đều có thể hiểu được tên học sinh Lâm Tinh Hải có thể nói là yêu nghiệt, mà Tả Văn Diệu nhận một học sinh chân truyền như vậy, ngày sau lúc phản bác bọn họ phỏng chừng càng thêm kiêu ngạo.
Còn Trương Khải Thủy chỉ khẽ thở dài một hơi, thật ra ông ta với Tả Văn Diệu vốn không có ân oán gì, lần này cũng bởi vì học sinh dây dưa, hơn nữa cảm thấy Lâm Tinh Hải làm cũng không ổn mới lại đây khiếu nại.
Mà với tình huống hiện tại ông ta cũng chỉ có thể mở máy tính đeo tay ra, gửi cho học sinh chân truyền phương Văn Bân của mình một tin nhắn, đồng thời nói sự việc của Lâm Tinh Hải một chút.
……….
Lâm Tinh Hải đương nhiên không biết sẽ phát sinh sự việc giáo đạo này, cả buổi chiều hắn đều luyện tập thương pháp, buổi tối lại đi dạo vài vòng trong trường với Liễu Diệu Diệu, xem như quen thuộc hoàn cảnh một chút.
Cứ như vậy ngày học thứ nhất liền đi qua.
Ngày hôm sau sáng sớm Lâm Tinh Hải đã thức dậy, sau khi rửa mặt xong liền kêu đám người Liễu Diệu Diệu đi nhà ăn ăn cơm.
Trên đường đám người Tôn Thiên Bác với Tạ Thiện Dũng cũng lại đây.
Sau khi ăn xong bữa sáng, Lâm Tinh Hải liền mang theo đám người tới phòng học.
Toàn bộ đám người Lâm Tinh Hải đều được phân tới lớp một.
Mà việc phân chia lớp này hoàn toàn dựa theo xếp hạng kiểm tra. Dựa theo thứ tự xếp hạng từ trên xuống dưới, mỗi lớp 100 người.
Đương nhiên lớp một có chút đặc biệt, tổng cộng là 110 người. Chính là toàn bộ học viên hạng nhất với học viên nhất đẳng.
Cho nên sau khi đám người Lâm Tinh Hải tiến vào, đám Yến Phi Kiệt đã ở chỗ này.
Những người này nhìn thấy Lâm Tinh Hải cũng lại chào hỏi.
Chỉ cần người sáng suốt là có thể nhìn ra được Lâm Tinh Hải chính là trung tâm ở chỗ này.
Thân là chủ nhiệm lớp, khi Giản Hoa tiến vào liền nhìn thấy một màn như vậy.
Trong lòng ông ta cũng có chút cảm thán, rốt cuộc dựng trường từng ấy năm tới nay, nơi thiên tài tụ tập rất khó sẽ xuất hiện một trung tâm tuyệt đối.
Mà hiện tại xuất hiện tình huống như vậy, ông ta cũng rất chờ mong lúc sau sẽ phát triển thành bộ dạng gì.
-Khụ!
Ông đi đến bục giảng ho nhẹ một tiếng làm những người trong phòng yên tĩnh lại mới mở miệng:
-Đầu tiên xin tự giới thiệu một chút, tôi tên Giản Hoa, cũng là chủ nhiệm lớp của mọi người, chắc đã có học viên ngày hôm qua quen biết tôi rồi.
Khi ông ta nói những lời này liền nhìn lướt qua những học viên hạng nhất như Lâm Tinh Hải, ngày hôm qua ông chính là người phụ trách trật tự ở cổng trường.
May mắn là sự việc Lâm Tinh Hải không có gì, ông ta cũng miễn xử phạt.
-Tiếp theo chính là muốn chúc mừng mọi người một chút, có thể vào lớp một của chúng ta vậy ít nhất cũng là học viên nhất đẳng, thầy giáo của mấy cô cậu tuyệt đối là tốt nhất, mỗi cuối tuần sẽ đảm bảo có ít nhất năm tiết là do cường giả cảnh giới thần ma tới chỉ đạo.
-Được rồi tôi không nói nhiều lời vô nghĩa nữa, ngày hôm qua đã thông báo rồi, tiết đầu tiên của hôm nay chính là nói về thần ma thể, nói vậy mấy người đối với thứ này cũng đã có hiểu biết nhất định.
-Đương nhiên không hiểu biết cũng không sao, tiết học ngày hôm nay tôi sẽ thuyết minh kỹ càng tỉ mỉ. Sau đó tiết tiếp theo sẽ mang mấy cô cậu đi chọn lựa công pháp thần ma thể.
Giản Hoa vừa mở miệng là đi thẳng vào chủ đề, làm một vài người còn đang bàn luận sôi nổi đều ngậm miệng lại, nháy mắt trở nên chăm chú.
Bạn cần đăng nhập để bình luận