Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 198

Hiệu suất làm việc của Phương Thiên Hòa rất nhanh, không bao lâu, Lâm Tinh Hải nhìn thấy trên máy tính hiện lên nhắc nhở chuyển khoản, nhận được 295200 điểm tích lũy.
Chỉ là sau khi Lâm Tinh Hải nhận được khoản tiền này xong thì ngay sau đó lại nhận được nhắc nhở chuyển khoản tiếp, nhận chuyển khoản 55000 điểm tích lũy.
-Đây là điểm tích lũy trước đây anh cho đoàn lính đánh thuê mượn, bây giờ trả lại cả gốc lẫn lãi cho anh.
Lâm Tinh Hải nhìn số dư tài khoản của mình, vậy mà hiện tại đã đạt đến 414073 điểm tích lũy rồi.
-Điểm tích lũy đã đột phá 400 nghìn rồi.
Lâm Tinh Hải xúc động trong lòng. Hiện tại dựa vào tài phú của hắn thì đã có thể tự mua được một chiếc Mecha rồi.
-Đúng rồi, còn có hai chuyện muốn thương lượng với cậu một chút.
Đợi sau khi chuyển khoản xong, Phương Thiên Hòa nghiêm túc nói.
-Anh nói đi.
Lâm Tinh Hải làm ra dáng vẻ cung kính lắng nghe.
-Chuyện thứ nhất, chính là về chức vị của cậu. Lần này cậu đã thể hiện thực lực rất nhiều, tôi thấy cũng không cần thiết phải che dấu nữa, trực tiếp nâng cậu lên chức phó đoàn trưởng, cậu cảm thấy thế nào?
Phương Thiên Hòa vừa hỏi vừa có chút thấp thỏm.
Anh ta sợ Lâm Tinh Hải trả lời rằng không cần đâu, tôi làm một mình.
-Không vấn đề gì, anh sắp xếp là được.
Đối với những thứ này, Lâm Tinh Hải không để ý lắm.
Mặc dù thời gian hắn xuyên không rất ngắn, nhưng đối với bản chất của thời mạt thế này cũng coi như là hiểu triệt để. Cường giả vi tôn, những thứ như chức vụ thì chỉ cần bản thân có thực lực, sớm hay muộn đều có thể đạt được.
-Chuyện thứ hai là muốn thương lượng với cậu một chút, sau này chúng ta ra ngoài làm nhiệm vụ, cậu dự định lấy mấy phần lợi ích.
Phương Thiên Hòa dùng giọng điệu thương lượng nói.
-Anh cảm thấy mấy phần là hợp lý?
Lâm Tinh Hải hỏi lại.
-50% thu nhập ròng.
Tỷ lệ này được quyết định sau khi Phương Thiên Hòa thương lượng với Thẩm Hàn.
Nếu như thấp thì sợ là Lâm Tinh Hải không hài lòng, sẽ bị đoàn lính đánh thuê khác dụ dỗ mất, mà cao quá thì sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của đoàn lính đánh thuê.
-Không thành vấn đề.
Lâm Tinh Hải sảng khoái đồng ý.
Đúng là hắn rất hài lòng với tỷ lệ phân chia như vậy, hơn nữa cho dù là đoàn lính đánh thuê Liệt Thiên hay đoàn lính đánh thuê Sơn Hải, thực lực càng mạnh thì càng có lợi với hắn, hắn cũng không ngại chia sẻ một ít lợi nhuận đâu.
Nghe thấy Lâm Tinh Hải trả lời dứt khoát như vậy, cuối cùng thì Phương Thiên Hòa cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Như vậy thì hắn sẽ không phải sợ Lâm Tinh Hải bị đoàn lính đánh thuê khác dụ dỗ đi nữa.
-Còn chuyện gì khác không? Nếu không còn thì tôi đi trước đây.
Lâm Tinh Hải nói, sau đó gửi một tin nhắn cho Cao Sơn, hẹn đối phương ra ngoài để thanh toán điểm tích lũy.
-À, vẫn còn một chuyện. Đại úy muốn gặp cậu.
Phương Thiên Hòa nói ra câu này khiến cho nhịp tim của Lâm Tinh Hải đập rộn lên.
Nghe được lời nói của Phương Thiên Hòa, Lâm Tinh Hải cảm giác nhịp tim của mình đã lỡ mất một nhịp.
Mặc dù hắn đã biết sớm muộn cũng có một ngày, mình sẽ bị khu cao tầng của khu lánh nạn chú ý tới, nhưng không ngờ ngày đó lại tới nhanh đến vậy.
Tuy nhiên, hắn để ý đến biểu hiện của Phương Thiên Hòa, trong lòng lấy lại bình tĩnh, dò hỏi:
-Đại úy trong miệng anh, là đại úy của khu lánh nạn Tinh Thuẫn?
-Ừ, không sai.
Phương Thiên Hòa cũng gật đầu một cái, nhìn thấy vẻ mặt của Lâm Tinh Hải, anh ta cười trấn an một câu:
-Cậu cũng không cần lo lắng, đây là chuyện tốt, dựa theo suy đoán của tôi, chắc hẳn sẽ liên quan tới chuyện kế hoạch hạt giống quốc gia.
-Kế hoạch hạt giống, đó là cái gì?
-Mặc dù trong khoảng thời gian này tôi và cấp cao đã làm rất nhiều, nhưng cũng chỉ hiểu được một điều.
Phương Thiên Hòa sắp xếp lại ngôn từ rồi giải thích:
-Thật ra thế giới này còn nguy hiểm hơn so với sự tưởng tượng của chúng ta, chỉ là chúng ta đang không ở chỗ nguy hiểm mà thôi.
Lâm Tinh Hải tương đối im lặng lắng nghe, hắn vừa định há mồm thì đã bị Phương Thiên Hòa cắt ngang:
-Tôi biết cậu muốn nói cái gì, tôi nói nguy hiểm hay không, không phải đứng trên lập trường của binh đoàn lính đánh thuê, mà là đứng ở lập trường của quân đội quốc gia.
-Chúng tôi cho rằng những nơi vô cùng nguy hiểm kia, cho dù là trung tâm thành phố, chỉ cần quân đội hành động thì đều có thể tiêu diệt sạch sẽ.
Đối với lời này, Lâm Tinh Hải rõ ràng hoàn toàn không có cách nào phản bác, đặc biệt là lần này đại chiến cùng với binh đoàn lính đánh thuê Dã Lang, sau đó bản thân được tự trải nghiệm những vũ khí kia của quân đội khủng bố đến cỡ nào, chắc chắn là chỉ cần quân đội không tiếc đạn dược, hoàn toàn có năng lực quét sạch toàn bộ thành phố Zombie.
Phương Thiên Hòa thấy Lâm Tinh Hải không phản bác thì tiếp tục nói:
-Nhưng có nhiều chỗ, cho dù là quân đội cũng không thể làm gì được, ở những chỗ đó mới thật sự là nơi nguy hiểm.
-Thật sự có thể có nơi như vậy sao?
Lâm Tinh Hải không nhịn được nói.
-Ờ… Có thì nhất định là có, nhưng tôi cũng chỉ biết được đến như vậy, cho nên cậu cũng không cần hỏi tôi tỉ mỉ cặn kẽ hơn đâu.
-Bây giờ cái tôi muốn nói chính là kế hoạch hạt giống, đây là một cái kế hoạch để bồi dưỡng cho những kẻ mạnh. Quốc gia cũng thu thập nhân tài xuất sắc ở trong những mô hình nhỏ như khu lánh nạn, đồng ý cung cấp tài nguyên để tiến hành bồi dưỡng, bồi dưỡng được kẻ mạnh, chính là để đối phó với những nơi nguy hiểm kia.
Phương Thiên Hòa nói.
-Như vậy chẳng phải là quá nguy hiểm sao?
Lâm Tinh Hải nhíu mày.
-Ở nơi nào cũng đều nguy hiểm, nếu như mấy chỗ hiểm kia quốc gia không kìm nén lại được, để cho những thứ bên trong tràn ra, như vậy thì có trốn đến nơi đâu cũng là đường chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận