Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 220

Nhìn thấy Lâm Tinh Hải thề son sắt như vậy, Liễu Diệu Diệu không biết nên tin hay nên hỏi tiếp:
-Tại sao chỉ có chúng ta sống trong nhà này?
-Bởi vì tôi là thần súng! Đây là đãi ngộ do binh đoàn cho tôi. Nhưng không gian trống trải như này tôi không quen sống một mình, hơn nữa tôi không quen ai nên đã xin chuyển ký túc xá của cô đến.
Lâm Tinh Hải tiếp tục trợn mắt nói dối.
-Sao vậy được! Vậy bọn họ đã biết chúng ta sống cùng nhau rồi sao?
Liễu Diệu Diệu đột nhiên có chút căng thẳng.
-Lúc trước chúng ta ở ký túc xá, Lão La đã sớm biết chuyện!
Lâm Tinh Hải dùng vẻ mặt vô tội nói.
-Nhưng mà... Nhưng mà…
Liễu Diệu Diệu nói vài chữ, nhưng không biết nên diễn đạt như thế nào, gấp đến mức nước mắt cũng sắp trào ra.
Nhìn thấy vẻ mặt của đối phương, Lâm Tinh Hải biết rằng không thể tiếp tục kế hoạch giả ngu này được nữa vì vậy lập tức thay đổi kế hoạch khác.
-À, tôi biết, cô nhất định không vui khi bị sắp xếp như vậy. Nhưng chỉ có cô mới có thể giúp tôi chuyện này thôi.
Lâm Tinh Hải giở khổ nhục kế.
Liễu Diệu Diệu nghe vậy thì sự chú ý lập tức chuyển hướng:
-Sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì à?
-Cô có biết năng lực của tôi tại sao lại tiến bộ nhanh như vậy không?
Lâm Tinh Hải hỏi.
-Không phải bởi vì thể chất đặc biệt thức tỉnh sao?
Liễu Diệu Diệu tò mò, nhưng cũng có chút khó hiểu.
-Là thể chất đặc biệt, nhưng thể chất đặc biệt của tôi không phải như mọi người nghĩ, nó chỉ là hấp thụ chất lỏng di truyền. Thực tế, thể chất đặc biệt lấy năng lượng từ nguồn, tức là lấy năng lượng từ tinh hạch.
-Điều này rất nguy hiểm. Nếu tôi không kiểm soát tốt sẽ khiến năng lượng chạy lung tung trong cơ thể gây ra nội thương, không được cấp cứu kịp thời có khả năng tử vong. Vì vậy, sau khi cô thức tỉnh dị năng “khống chế sinh mệnh” tôi biết rằng cô là người duy nhất có thể giúp tôi.
Lâm Tinh Hải nghiêm túc nói.
Nhưng thật ra, đây là lý do mà hắn mới tìm ra không bao lâu.
-A! Có nghiêm trọng như vậy không? Mà anh thực sự có thể hấp thụ năng lượng từ tinh hạch thật hả?
Liễu Diệu Diệu có chút bận tâm, lại có chút nửa tin nửa ngờ.
Không phải cô không tin tưởng Lâm Tinh Hải nhưng loại chuyện này nghe có vẻ không tin nổi.
-Được! Tôi sẽ cho cô xem.
Lâm Tinh Hải lấy ra một viên tinh hạch từ trong ngăn kéo và hấp thụ nó thành bột trước mặt Liễu Diệu Diệu.
-Cái này...
Nhìn thấy cảnh này, Liễu Diệu Diệu kinh ngạc không nói nên lời.
-Đây là bí mật lớn nhất của tôi. Ngoại trừ tôi thì cô là người thứ hai biết hy vọng cô có thể giữ bí mật cho tôi.
Lâm Tinh Hải nói.
-Ừ!
Liễu Diệu Diệu vội vàng gật đầu.
-Tôi luyện tập rất nguy hiểm. Cô có nguyện ý ở lại giúp tôi không?
Lâm Tinh Hải lại chuyển đề tài.
Liễu Diệu Diệu mím môi, gật đầu:
-Được!
Nghe được lời hứa của đối phương, Lâm Tinh Hải phấn khích nắm chặt tay, cuối cùng cũng lừa được rồi. Phần còn lại là đợi lâu ngày sinh tình thôi.
Sau đó, cô nam quả nữ...
-Vậy bây giờ chúng ta đi mua chậu cây đi!
Vào lúc Lâm Tinh Hải đang nghĩ về những ngày tươi đẹp trong tương lai, giọng nói của Liễu Diệu Diệu kéo suy nghĩ của hắn lại.
-Mua chậu cây?
Lâm Tinh Hải cảm thấy không kịp suy nghĩ của đối phương.
-Đúng! Không có cây cỏ để tôi chiết sinh mệnh, tôi làm sao có thể giúp anh chữa lành vết thương vào thời khắc mấu chốt?
Liễu Diệu Diệu nói một cách đương nhiên.
Lâm Tinh Hải có chút giật mình.
Nhưng cũng là do hắn nói dối nên đành nuốt nước mắt vào trong mà mua.
Sau đó cả hai thực sự đi mua hoa.
Đồn điền là ở khu cao tầng, đừng nói là mua hoa, người bình thường ngay cả nhìn cũng khó.
Tuy nhiên, sau khi Lâm Tinh Hải trở thành thần súng, hắn không thiếu danh tiếng hay địa vị, lại còn gặp qua sở trưởng nên hắn đi đâu làm gì thì đãi ngộ cũng có thừa.
Trong suốt quá trình đều đi đường tắt, hai người cũng sớm đến đồn điền.
-Không ngờ lại phiền phức như vậy. May là có anh.
Sau khi vào vườn cây, Liễu Diệu Diệu không khỏi chậc lưỡi.
-Cũng thường thôi!
Lâm Tinh Hải thu hồi lại nụ cười tự mãn, giả vờ bình tĩnh nói.
Tuy nhiên, khi Liễu Diệu Diệu chọn hoa, hắn có chút không bình tĩnh.
Bởi vì khi đến, hắn đã cho Liễu Diệu Diệu xem số dư tài khoản để cô thích gì cứ chọn.
Tuy nhiên, Liễu Diệu Diệu “trong lòng hiểu rõ” tình trạng của Lâm Tinh Hải, vì sự an toàn của hắn, cô thực sự mua không nhìn giá, biết đâu vào thời điểm quan trọng, Lâm Tinh Hải lại bị đưa vào tình thế nguy hiểm vì không đủ sinh lực.
Vì vậy cô đã mua 50 chậu cây các loại, vẫn là Lâm Tinh Hải lên tiếng ngăn cản mới chịu dừng.
Phải biết rằng những chậu cây rẻ nhất ở đây là 500 điểm tích lũy, nhiều chậu có giá một hai ngàn.
Sau khi tính toán trong đầu, hắn thấy rằng số điểm tích lũy mua cây đã vượt quá 50.000.
Ngay cả khi Lâm Tinh Hải giàu nứt vách, hắn cũng cảm thấy đau như cắt máu.
Nhưng cũng vì câu bốc phét hồi nãy mà hắn phải lần nữa muốn nuốt nước mắt vào trong.
...
Mấy ngày kế tiếp, Lâm Tinh Hải cuối cùng cũng có cuộc sống tươi đẹp hạnh phúc.
Khi thức dậy, Liễu Diệu Diệu đã chuẩn bị đồ vệ sinh cá nhân cho hắn, thậm chí còn tự tay nấu bữa sáng.
Mặc dù robot tự động có thể làm tất cả những việc này, nhưng cảm giác đem lại cho Lâm Tinh Hải lại hoàn toàn khác, mối quan hệ giữa hai người bắt đầu ấm dần lên.
Nhưng những ngày tốt đẹp luôn qua nhanh, 6 ngày trôi đi trong nháy mắt, cách kế hoạch của ông Ngụy chỉ còn 1 ngày cuối cùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận