Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 1185 - Thuộc tính tăng mạnh (1)

Thuộc tính tăng mạnh (1)
Sau khi phát hiện ra điều này, Lâm Tinh Hải lập tức an tâm. Mặc dù loại lực cản này không nhỏ, nhưng với lực cảm ứng mạnh mẽ của hắn, mặc dù tốc độ bị chậm lại nhưng vẫn có thể hoàn thành.
Chỉ có điều thời gian có thể kéo dài hơn một chút, nhưng chỉ cần hoàn thành thuận lợi thì Lâm Tinh Hải thật sự không thèm để ý.
Hơn nữa hắn có loại mong đợi mơ hồ, bởi vì thường thì chuyện càng khó, sau khi hoàn thành sẽ có được lợi ích càng lớn.
Thời gian cứ thế chậm rãi trôi qua, Lâm Tinh Hải đã hao tốn cả một ngày để hoàn thành việc tái tạo trái tim.
Tại một thời khắc nào đó, kh một đợt huyết khí chi lực vừa tiêu hao hết, trái tim đột nhiên không hấp thu huyết khí chi lực nữa, mà là khẽ chấn động.
Khi trái tim bắt đầu rung động, cơn chấn động rất nhanh tràn đến gan, tỳ, phổi, thận, sau đó đến ruột non, túi mật, dạ dày, đại tràng, bàng quang.
Khi lục phủ ngũ tạng chấn động, cảm giác chấn động này nhanh chóng lan tràn đến mạch máu và kinh mạch.
Giờ khắc này, nội tạng và mạch máu kinh mạch giống như hợp thành một thể, một luồng khí tức đặc biệt phóng ra.
Cùng lúc đó, hai thứ tương liên, giống như sinh ra loại phản ứng hóa học nào đó, thế nhưng bọn chúng đang hấp thu năng lượng trong cơ thể, sau đó dần dần chuyển thành lôi điện chi lực.
Cảm nhận được tất cả những điều xảy ra trong cơ thể, Lâm Tinh Hải cảm thấy khá ngạc nhiên.
Hơn nữa hắn phát hiện những lôi điện chi lực mà cơ thể chuyển hóa thành lại ngoan ngoãn giống như huyết khí chi lực, có thể tùy ý điều động.
Điều này quá thần kỳ, dù sao lôi điện vốn được xưng là cuồng bạo và lực phá hoại, cho dù hắn có thể chất Khống Chế Lôi Đình, nhưng trước kia hắn cũng không thể làm được điều này.
Hơn nữa hắn cảm nhận cẩn thận một chút, mặc dù những lôi điện chi lực này ngoan ngoãn, nhưng bên trong lại ẩn chứa năng lượng khủng bố hơn, ít nhất là mạnh gấp hai lần lôi điện chi lực được chuyển hóa từ huyết khí chi lực của hắn.
Nói cách khác, sau này hắn sử dụng lôi điện chi lực được chuyển hóa ra này thi triển bất kỳ công pháp có thuộc tính lôi điện nào thì thương tổn cũng có thể tăng gấp đôi.
Chỉ riêng điểm này Lâm Tinh Hải cũng cảm thấy thu hoạch tương đối khá, hơn nữa đây chỉ là cảm giác đầu tiên, sau này hẳn còn có thể khai phá ra những cách dùng khác.
Dĩ nhiên Lâm Tinh Hải cũng chỉ cảm nhận một chút, sua đó nhanh chóng điều khiển lục phủ ngũ tạng dừng lại trạng thái chuyển đổi này.
Bởi vì điều này sẽ làm huyết khí chi lực còn dư lại không nhiều trong cơ thể hắn chuyển đổi hết thành lôi điện chi lực.
Mà da thịt của hắn vẫn chưa có tái tạo!
Lâm Tinh Hải cảm nhận huyết khí chi lực hiện tại của hắn, đại khái còn khoảng 1500 điểm.
Số lượng này đối với người khác không phải là nhỏ, nhưng đối với Lâm Tinh Hải thì lại ít đến mức đáng thương.
Đặc biệt là Lôi Đình Thần Thể thuộc Thần Ma Thể cấp cao nhất, muốn tái tạo thì sẽ tiêu hao một lượng huyết khí chi lực cực lớn.
Dựa theo tính toán của Lâm Tinh Hải, 1500 điểm huyết khí chi lực còn dư lại này có thể tái tạo cơ bắp cũng không nhiều.
Dĩ nhiên, mỗi cái tái tạo một chút cũng sẽ tăng cường một chút tố chất thân thể, thế nên Lâm Tinh Hải nhất định sẽ không lãng phí.
Chỉ suy nghĩ một lát, Lâm Tinh Hải không do dự chọn bắt đầu cường hóa cơ bắp hai cánh tay.
Hoàn thành tái tạo cơ bắp hai cánh tay, như vậy lực công kích của hắn chắc chắn có thể tăng lên một chút, mặc dù chỉ có lực cánh tay tăng lên, nhưng những kỹ thuật bắn súng mà hắn thi triển phần lớn dựa vào lực cánh tay để công kích, như thế là đủ rồi.
...
Lâm Tinh Hải đang tiến hành bước chạy nước rút cuối cùng, mà Tả Văn Diệu ở bên ngoài phòng khách nhỏ lúc này có chút ngạc nhiên nghi ngờ, nhìn về phía Lâm Tinh Hải.
Bởi vì vừa rồi, trên người Lâm Tinh Hải đã tản mát ra một luồng khí tức khiến cho hắn cũng cảm thấy kiêng kỵ.
Mặc dù luồng khí tức đó rất yếu ớt, hơn nữa rất nhanh đã được thu lại, nhưng Tả Văn Diệu chắc chắn mình không cảm nhận sai.
Mà khí tức có thể khiến hắn kiêng kỵ, chắc hắn không thể nghi ngờ, khí tức này ít nhất có cùng cấp độ với năng lượng của hắn, thậm chí còn... cao hơn.
“Thầy Tả, sao thế?” Ngay khi Tả Văn Diệu trầm tư suy nghĩ về những gì vừa xảy ra, một giọng nữ trong trẻo từ phòng khách nhỏ vang lên.
Đúng vậy, Liễu Diệu Diệu cũng tiến vào, nàng cũng là sinh viên duy nhất được phép tiến vào phòng khách nhỏ này.
Kể từ khi Phương Thiên Hoà tới, bọn họ ước chừng đã ở đây sáu ngày. Ban đầu mọi người cũng không nóng nảy.
Nhưng theo thời gian, đặc biệt là khi Lâm Tinh Hải đột phá, đã qua sáu ngày, bọn họ không nhịn được mà tới đây hỏi thăm.
Chưa từng có ai đột phá Tố Thể cảnh mà tốn nhiều thời gian như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận